Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 78 - Lại Bị Bắt Đi



Chương 78 - Lại Bị Bắt Đi




Đại Địa Bạo Hùng điên cuồng gầm lên một tiếng, đứng lên!
Quanh thân toát ra từng luồng hắc quang, dĩ nhiên ngưng tụ ra một tấm khiên nặng nề!
Linh kỹ: Khiên Hùng Vương!
Cứ như vậy đứng trước người, muốn ngăn cản công kích của Sơn Miêu!
Nhưng Sơn Miêu vẫn mặc kệ!
Hai cánh tay triệt để hóa thành màu hắc thiết, tỏa ra ánh sáng kim loại!
Sải bước xông về phía trước, đập tới một quyền!
Trên cánh tay lại nổi lên hồng mang nóng rực!
Trong nháy mắt đột phá vận tốc âm thanh, đánh ra luồng khí bạo màu trắng!
Một cú đấm xuống!
Khiên Hùng Vương nặng nề bị vỡ!
Hình thể cực lớn của Đại Địa Bạo Hùng kia đều bị nện bay ra ngoài!
Hung hăng đâm vào vách núi, giãy dụa một trận cũng không thể đứng lên!
Sơn Miêu nhảy lên rồi đáp xuống mặt của con gấu khổng lồ này!
Quyền rơi như mưa! Tiếng nổ lớn giống như tiếng pháo xe tăng!
Đập trọn vẹn 30 giây!
Đại Địa Bạo Hùng hoàn toàn vè với ông bà!
Giang Nam nuốt nước bọt!
Nhìn đi!
Đây có còn là con người không?
Đại Địa Bạo Hùng cấp Hoàng Kim thật sự bị Sơn Miêu dùng nắm đấm đánh chết?
Người phụ nữ này cũng quá bạo lực rồi?
Giang Nam còn mưu đồ biến cô thành mèo con nghe lời?
Hơi khó a!
Đừng trở về liền tát mình đến chết!
Nhớ tới lúc trước mình còn ba hoa với cô, không khỏi chột dạ!
Sơn Miêu đứng thẳng dậy, hít sâu một hơi hô: "Giang Nam!"
Hả?
Thật sự đến tìm mình sao?
Giang Nam đứng ở cửa hang liên tục vẫy tay: "Chị Sơn Miêu! Ở đây!"
Lý Mộ Ngôn dọa cho không dám nói chuyện!
Người phụ nữ mặc quân trang này dùng một đôi nắm đấm đập chết Đại Địa Bạo Hùng!
Chẳng phải quá đáng sợ rồi sao?
Giang Nam gọi cô ta thân thiết như vậy?
Hai người quen biết nhau sao?
Lại liên tưởng đến lúc ở trường học, Sơn Miêu đích thân đến để đưa Giang Nam đi!
Trong mắt Lý Mộ Ngôn, thân phận Giang Nam càng thêm thần bí!
Làm bạn cùng lớp ba năm trồi!
Cô thực sự không có chút hiểu biết gì về Giang Nam!
Thời điểm tất cả mọi người đều chế giễu và khinh thường hắn!
Không biết Giang Nam đã đi đến độ cao mà các bạn cùng lớp không thể nhìn tới!
Lại nhớ tới thời điểm mình xảy ra mâu thuẫn nhỏ với Giang Nam, cô đều cảm thấy mình ngây thơ!
Trong lòng cũng một trận khó chịu!
Sơn Miêu thấy Giang Nam còn nguyên vẹn, vẻ lạnh như băng trong mắt dần dần tan ra.
Lập tức răn dạy: "Chạy loạn cái gì? Bộ ngươi là trộm hả?"
Giang Nam cười hắc hắc, chạy tới nói: "Ta biết chị Sơn Miêu đau lòng ta! Làm sao có thể yên tâm hạ ta chứ!"
"Vừa nhìn ngươi liền biết tuy cứng miệng, nhưng lại dễ mềm lòng! Ngươi..."
Nhìn ánh mắt Sơn Miêu dần dần trở nên lạnh lẽo!
Giang Nam nhất thời liền ngậm miệng lại!
Không nói thì không nói thôi...
Đi tới trước mặt Đại Địa Bạo Hùng, Giang Nam cảm thấy hưng phấn!
Đi lên đào Linh Châu của nó!
Linh Châu cấp Hoàng Kim, còn là loại mang linh kỹ! Giang Nam làm sao có thể buông tha?
Sơn Miêu liếc mắt nhìn Lý Mộ Ngôn và Giang Nam một cái, không nói một câu!
Một tay xách thắt lưng quần Giang Nam lên, tay kia ôm lấy Lý Mộ Ngôn!
Đột nhiên!
Giang Nam có một dự cảm xấu!
Làm cho hắn ta nhớ lại kinh nghiệm nhảy lầu đó!
"Ah! Đừng!"
"Rầm!
Sơn Miêu bật nhảy một phát! Thân thể mạnh mẽ bắn lên!
Gió thổi mạnh vào mặt đã thổi tới mức da mặt Giang Nam đều biến dạng!
Bởi vì quá nhanh! Cảnh sắc hai bên đều trở nên mơ hồ...
Trải nghiệm thứ vui khi bay trên bầu trời!
Gió lạnh vù vù ùa vào cổ của Giang Nam!
Lại nhìn Lý Mộ Ngôn!
Người ta được ôm! Mà mình lại bị xách như xách gà con!
Tất cả đều là con người!
Dựa vào cái gì mà lại phân biệt đối xử?
Cho dù là như vậy, mặt Lý Mộ Ngôn cũng bị dọa trắng bệch.
So với lúc vừa bị vỗ mông vừa rồi còn vui hơn!
Những cú bay nhảy trong núi rừng!
Sơn Miêu đến một nơi đóng quân, quân đoàn Ám Dạ ở đây đang an bài cho học sinh rút lui!
Các bạn học chỉ nhìn thấy một người phụ nữ cao lớn mang theo hai người đạp xuống.
Sau khi bỏ lại Lý Mộ Ngôn!
Lần nữa mang theo Giang Nam nhảy lên, hai phát liền biến mất!
Trong bầu trời đêm còn vang vọng tiếng kêu thảm thiết của Giang Nam!
Lý Mộ Ngôn cảm thấy mông lung, mình cứ như vậy được cứu?
Còn Giang Nam thì sao?
Sao cô ấy có thể đưa Giang Nam đi?
Các bạn học cũng ngạc nhiên!
"Mẹ kiếp? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Người vừa rồi có phải là nam thần hay không?"
Một cô gái: "Ngươi mù rồi à! Nam thần đẹp trai như vậy ngươi không nhận ra sao?"
Nam sinh: ???
"Thế nào? Nam thần không cùng chúng ta rút lui sao?"
"Lại bị mang đi? Ngươi muốn nói nam thần không liên quan gì đến quân đoàn Ám Dạ, đánh chết ta cũng không tin!"
"Chuyện khác thì không nói, vừa rồi ở cứ điểm! Nếu không phải nhờ nam thần, hiện tại chúng ta phỏng chừng đã là một cỗ thi thể rồi!"
"Lý Mộ Ngôn? Ngươi còn sống sao? Thật may quá!"
Vẻ mặt Lăng Phong kinh hỉ, nhưng sắc mặt của Lý Hưởng cùng Lưu Toàn Vũ bên cạnh hắn lại không đẹp!
Lý Mộ Ngôn cố gắng cười, lạnh lùng nhìn hai người Lý Hưởng, Lưu Toàn Vũ, một câu cũng không nói, cũng không đi qua!
So đo? Không cần phải so đo! Đã trải qua rất nhiều!
Lý Mộ Ngôn trưởng thành rất nhiều!
Lăng Phong cảm thấy nghi hoặc, không biết đã xảy ra chuyện gì!
Vừa rồi chạy nạn, hắn cùng tiểu đội tách ra, cũng không biết tình huống!
Lý Hưởng và Lưu Toàn Vũ cũng không nói, đánh chết cũng không nghĩ tới, Lý Mộ Ngôn lại còn sống sót...



Bạn cần đăng nhập để bình luận