Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 217 -



Chương 217 -




Viên đạn giống như có đôi mắt dài, nhao nhao né tránh Hạ Dao!
Phát trúng duy nhất, còn đem còng tay trói buộc cô cắt đứt!
Hạ Dao hoàn toàn giải phóng, hưng phấn nói: "Ha ha! Để cho các ngươi được kiến thức sự lợi hại của đại Diệt Lang! ”
Sắc mặt Tô Hà dữ tợn nói: "Ngươi đây là muốn chết!"
Giang Nam nắm chặt dao găm!
Híp mắt nói: "Xin lỗi! Chết chính là ngươi!"
Trong mắt Tô Hà mang theo sự tàn nhẫn!
Kế hoạch vạn vô nhất thất của mình mẹ nó toàn bộ bị làm loạn!
Quỷ mới có thể nghĩ đến con tin bị bắt lại không dùng được?
Tất cả đều là do Bưu Tử!
Hiện tại Tô Hà rất hối hận vì đã cứu hắn ta trở lại!
Mẹ nó còn chẳng bằng để mặc hắn bị treo giữa quảng trường!
Chỉ thấy Giang Nam cầm đao bạo khởi!
Mở miệng điên cuồng quát: "Đi chết hết cho ta! ”
Trong lúc nói chuyện dao găm kéo ra một đạo hàn mang kinh diễm!
Đâm về phía Tô Hà cực nhanh!
Tô Hà nhe răng cười nói: "Ngươi là đang chịu chết!"
"Linh kỹ: Thủy Thứ!"
Bàn tay nhỏ bé vung lên, không khí vô tận ngưng kết!
Hóa thành gai nhọn rậm rạp hoàn toàn do dòng nước tạo thành!
Phát ra tiếng rít chói tai! Lại trực tiếp đột phá với tốc độ âm thanh!
Hung hăng đâm về phía Giang Nam!
Thực lực cấp Hoàng Kim của Tô Hà thực sự có thể nói là khủng bố!
Nhưng Giang Nam không thể sử dụng dị năng lại không nửa điểm trốn tránh?
Chẳng lẽ muốn bị bắn thành rỗ sao?
Giữa điện quang tóe lửa!
Mắt thấy gai nước sắp trúng mục tiêu!
Chỉ thấy thân thể Giang Nam mạnh mẽ nhảy lên, uốn lượn trên không trung thành một độ cong quỷ dị!
Thế nhưng tránh thoát tuyệt đại đa số công kích của gai nước!
Nhưng vẫn bị đâm thủng đùi và cánh tay!
Giang Nam rơi xuống đất cũng không nhíu mày một chút!
Đi ngang qua Tô Hà!
Đi thẳng đến người đàn ông râu ria đang mang theo rương sắt công nghệ cao!
Ngay từ đầu!
Mục đích của Giang Nam không phải là Tô Hà!
Liều mạng với cấp Hoàng Kim? Không phải là muốn chết sao?
Phá hủy chiếc rương mới là mục tiêu cuối cùng!
Mục đích chính là khôi phục dị năng bản thân!
Tô Hà: !!!
Sao cô lại không nhìn ra ý đồ của Giang Nam?
Nhưng lại không nghĩ tới Giang Nam lại xông lên, không tiếc bị đâm thủng cũng muốn phá hư rương?
Ý thức chiến đấu khủng khiếp này là gì?
Trong nháy mắt phán đoán tình thế, xây dựng chiến thuật!
Thực hiện bằng mọi giá?
Chung Ánh Tuyết trơ mắt nhìn cánh tay và đùi Giang Nam bị đâm thủng!
Lửa giận trong ngực bốc lên!
Đôi mắt to đẹp đỏ tươi!
"Ngươi dám đả thương Tiểu Nam? Còn bắt Tiểu Dao! ”
"Cút hết đi cho ta a!"
"Rầm!"
Một làn sóng nhiệt cực mạnh lấy Chung Ánh Tuyết làm trung tâm mãnh liệt khuếch tán!
Chỉ thấy cả người Chung Ánh Tuyết là ngọn lửa nóng rực lượn lờ!
Một đầu tóc đen lột sxacs biến thành một ngọn lửa thiêu đốt!
Phiêu đãng!
Tựa như nữ thần lửa tung hoành chiến trường!
Lan can sắt góc bên cạnh đều bị thiêu tan!
Hóa thành nước sắt!
"Linh kỹ: Hồng Liên Bạo Viêm Đạn!"
Sau một khắc, trên hai tay của cô đột nhiên ngưng tụ ra quả cầu lửa hồng liên to cỡ chậu rửa mặt!
Đập mạnh ra!
Anh chàng què quặt kia mở to hai mắt, trơ mắt nhìn quả cầu lửa bay tới!
"Ôi mẹ nó!"
"Oanh!"
"Oanh!"
Kèm theo hai tiếng nổ lớn!
Ngọn lửa bắn tung tóe! Hơi nước bốc hơi!
Anh chàng què kia trực tiếp bị nổ bay xa hơn 30 mét!
Cả người sụp đổ giống như than đen nằm trên mặt đất, tản mát ra từng đợt mùi thịt nướng!
Bụng nhỏ của Diệp Dạ: Ùng ục...
Một quả cầu lửa hồng liên khác đập về phía Tô Hà!
Lại bị cô ta dùng tường nước ngăn trở!
Nhưng các bức tường nước đã bị phá vỡ! Nước nước bốc thành hơi nước ở nhiệt độ cao! Tràn ngập khắp nơi!
Chung Ánh Tuyết không quan tâm!
Đứng tại chỗ ném quả cầu lửa ra ngoài!
"Oanh! Ầm ầm! Ầm ầm!"
Tiếng nổ vang vọng khắp nhà máy bỏ hoang!
"Con mẹ nó! Pháo đài hệ hỏa? Đám người này quá mãnh liệt a!"
"Mẹ kiếp! Thiêu chết lão tử! ”
"Ai quản cô ta đi! Ta không thể chịu đựng được nữa!"
Một đám người điên cuồng xông về hướng của Chung Ánh Tuyết!
Chung Ánh Tuyết lại thúc giục linh khí!
"Linh kỹ: Diệt Hải!"
Nói xong lại nâng chân nhỏ lên hung hăng dậm một cái!
Một mảnh biển lửa khổng lồ, ước chừng bốc lên cao hơn ba thước, mãnh liệt khuếch tán ra!
Ba người xông tới đều bị đánh bay, thiêu thành than đen!
Nhiệt độ cao thậm chí còn làm tan chảy mặt đất!
Giang Nam ngây ngốc!
Trên mặt đều là vẻ chết lặng!
Mẹ kiếp!
Chung Ánh Tuyết vẫn luôn ôn nhu động lòng người lại mãnh liệt như vậy sao?
Hoàn toàn là hai người khác nhau mà!
Cô ấy quá mạnh mẽ!
Lực công kích khủng bố này cả mình cũng không đuổi kịp oa!
Hỏa hệ tức giận chính là như vậy sao?
Đây là lần đầu tiên Giang Nam nhìn thấy Chung Ánh Tuyết nổi bão!
Mãnh liệt không có biên giới oa!
Mà Hạ Dao ở một bên giờ phút này cũng hóa thú!
Trực tiếp dùng hành động giải thích cái gì gọi là kiêu ngạo!
Cái gì gọi là sóng trong sóng ~
Tùy ý xuyên qua trong mưa bom bão đạn!
Tất cả những viên đạn đều tự giác né khỏi cô!



Bạn cần đăng nhập để bình luận