Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1091 -



Chương 1091 -




Nói xong được hai người La Lan và Vu Xảo dẫn đi vào bên trong quán cà phê, còn khóa lại cửa!
Tần Thụ cũng đỏ mắt: "Không phải đã nói là địa phương đứng đắn sao? Sao còn..."
Diệp Tinh Hà: "Địa phương đứng đắn, chỉ là người có đứng đắn hay không thì ta không biết!"
Trong phòng nghỉ của quán cà phê!
Giang Nam ngồi trên sô pha, nhìn bảng báo cáo trong tay, trên mặt mang theo nụ cười nhu hòa!
Tháng này, Bồ Công Anh bỏ ra 27 triệu đi tài trợ cho những đứa nhỏ không có tiền đi học!
Nặc danh quyên góp tiền tu sửa mấy trường học, còn đầu tư vào hội ngân sách, mới xây hai viện phúc lợi!
Thần sắc Giang Nam nghiêm túc: "Tiền thì cần phải tiêu, nhưng thép tốt cũng phải dùng vào trên lưỡi dao, phải nhìn chằm chằm tiến triển của hạng mục!"
La Lan cười nói: "Nam Thần yên tâm, trong hội ngân sách có người của chúng ta, trước đó cũng bắt được người tham ô tiền!"
"Đã xử lý xong, loại chuyện này từng xảy ra mấy lần, sẽ không ai dám đặt điều chuyện chúng ta quyên tiền!"
Giang Nam nhếch miệng cười: "Rất tốt!"
Vu Xảo ở bên cạnh lục lọi trong túi, lấy ra một xấp phong thư, cười hắc hắc.
"Mỗi tháng chúng ta đều thu được một ít từ các nơi, ngươi xem đi!"
Giang Nam tràn đầy tò mò mở phong thư ra!
Rút ra một tờ giấy vẽ từ bên trong, dùng bút chì màu bôi, nội dung tương đối "trừu tượng", còn có vẻ rất non nớt!
Nhưng mơ hồ có thể nhìn ra, vẽ một cô bé mặc áo blouse trắng đứng trên bãi cỏ.
Lật lại nhìn, mặt sau có viết chữ!
"Cám ơn chú tài trợ, Nha Nha sẽ cố gắng học tập, tương lai muốn nàm một nhà khoa học, giúp được càng nhiều người!"
Giang Nam cười nhu hòa, đứa nhỏ đáng yêu, còn chưa biết ghép âm sao?
Trong phong bì còn chứa ba bài thi, tất cả đều là 100 điểm!
Giang Nam nhìn bài thi, vẻ mặt cảm khái: "Học tập thật tốt, hồi tiểu học ta chưa bao giờ được 100 điểm!"
Cứ như vậy mở phong thư ra xem, khóe miệng thỉnh thoảng gợi lên nụ cười, cười ra tiếng!
Vu Xảo cùng La Lan cũng nở nụ cười, có thể được làm việc với một đại lão như vậy thật tốt!
Ước chừng xem được nửa giờ, Giang Nam cẩn thận cất tất cả phong thư vào không gian dị độ!
Thần sắc nghiêm túc: "Gần đây Bồ Công Anh không có vấn đề gì chứ?"
Vu Xảo nói: "Sau sự kiện Huyết Minh, trong nước không ai dám xằng bậy, hành động đều rất thuận lợi!"
"Ngược lại tổ chức ngầm trên quốc tế bởi vì lão đại Nam Thần, không ít lần chắn đường Bồ Công Anh!"
"Chẳng qua đoạn thời gian trước, sau khi bản đồ thế giới lại được sửa đổi, bọn họ đều yên tĩnh hơn không ít!"
Giang Nam cười vui vẻ, danh tiếng của việc san bằng Dracula không phải có ích bình thường!
"Nghe nói bên phía Thâm Uyên xảy ra linh hoa, Diêu Hồng ở bên kia không sao chứ?"
"Sao lại muốn bổ sung thêm đậu nành? Hàng này bán rất tốt trên thị trường quốc tế sao?"
Vu Xảo La Lan liếc nhau, sắc mặt đều trầm xuống!
"Nên nói không? Lão đại Diêu Hồng không muốn nói cho Nam Thần!"
"Có cái gì không thể nói? Ta lo lắng lão đại ở bên kia......"
Giang Nam nhíu mày: "Nói! Sau này có chuyện gì cũng đừng giấu ta!"
Vẻ mặt La Lan khó xử: "Nhóm chị Hồng có khả năng trúng độc tập thể, đậu nành mà lúc trước ngươi đưa đều dùng để cho người một nhà giải độc!"
"Vì tránh tổn thất, một bộ phận người của chúng ta đã rút khỏi thành Bất Dạ, an trí ở trên đảo Bồ Công Anh, nhóm người chị Hồng còn ở bên trong!"
Trong lòng Giang Nam trong lòng trầm xuống: "Trúng độc tập thể? Tình huống gì đây? Ai làm?”
Vu Xảo lắc đầu: "Không phải, chị Hồng nói có thể là vấn đề của Thâm Uyên, hiện tại người ở thành Bất Dạ đều rất bạo lực, cực kỳ không có lý trí!"
"Bởi vì nguyên nhân này, những hiệp ước đã đàm phán được lúc trước lại không cách nào đẩy mạnh, có bên đổi ý, thậm chí còn có bên bạo phát mấy lần xung đột nhỏ!"
"Đồng thời kế hoạch mở chợ đen ở thành Bất Dạ động tới miếng bánh ngọt của thành chủ là Nữ Vương Phi Hồng! Cô ta không hé miệng, chuyện này cũng khó mà thành!"
"Mấy lần muốn gặp mặt nói chuyện đều thất bại, cô ta không có ý muốn gặp mặt!"
Giang Nam nhíu chặt mày, xem ra Thâm Uyên còn loạn hơn so với mình tưởng tượng!
Không riêng gì Bồ Công Anh trúng độc? Cả tòa thành Bất Dạ đều bị ảnh hưởng?
"Thành chủ thành Bất Dạ là cái quỷ gì? Nữ Vương Phi Hồng?"
Vu Xảo nghiêm túc nói: "Cường giả cấp Đạo Thiên! Không thuộc về bất kỳ quốc gia nào, thực lực rất mạnh, thậm chí còn ngang với Thần Chủ Odin của Hội Quang Minh!"
"Trong tay nắm hạch tâm Thâm Uyên tầng thứ nhất, thành Bất Dạ chính là địa bàn của cô ta, do cô ta định đoạt!:"
Giang Nam ngẩn ra!
Người này đủ cứng!
Không dựa vào bất kỳ quốc gia nào, tự mình kiểm soát Thâm Uyên thành Bất Dạ?
Cơ hồ tương đương với tự lập làm vua a!
Giang Nam: "Đám người Diêu Hồng không sao chứ? Thâm Uyên rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Vu Xảo nói: "Nhóm người chị Hồng tạm thời không thành vấn đề, vẫn còn đang quần nhau với các thế lực còn đang ở bên trong, chẳng qua càng ngày càng loạn, các quốc gia cũng đã bắt đầu nhúng tay!"
"Cửa vào Thâm Uyên trong thành Bất Dạ đã bị phong tỏa, không ai biết tình huống bên trong ra sao!"
"Chị Hồng không cho hai người chúng ta nói với ngươi vì sợ ngươi muốn xuất ngoại, sẽ gặp phải nguy hiểm!"
Giang Nam cười hắc hắc: "Nguy hiểm? Ai con mẹ nó dám để cho 2 tỷ của lão tử trôi theo dòng nước, người đó mới gặp nguy hiểm!"
Mình thật đúng là không sợ nguy hiểm gì có, có quầy hàng vỉa hè thì sợ cái rắm gì nữa?
Phí quầy hàng mà lão tử trả chẳng lẽ đều uổng phí sao?
Trực tiếp móc ra 500 cân đậu nành giải độc đập ở trên bàn!
"Đưa qua cho đám người Diêu Hồng trước đi, nói cho bọn họ biết cứ ăn thoải mái! Ăn thay cơm cũng không sao!"
La Lan kích động rùng mình một cái.
Ăn đậu nành thay cơm?
Sợ chưa kịp bị độc chết đã chết vì đại tiện quá mức?
Giang Nam vuốt cằm: "Chờ tin tức của ta, ta vẫn nên tới thành Bất Dạ một chuyến, gần đây cũng rảnh rỗi!"
"Cũng vừa lúc qua đó xem thử có linh châu hệ không gian gì đó để ta cướp hay không!"
Vu Xảo: ???
Cướp?
Hiện tại đều đã trắng trợn như vậy sao?
La Lan cũng có chút lo lắng, thân phận Nam Thần mẫn cảm, đi Thâm Uyên quỷ mới biết sẽ nháo thành cái dạng gì!
"Đúng rồi, đồ dùng hằng ngày lão đại cần đã chuẩn bị xong rồi."
Ánh mắt Giang Nam sáng ngời, đi theo hai người đến kho hàng!
……
Chờ Giang Nam từ quán cà phê đi ra đã là ba giờ chiều!
Đám người Hùng Nhị đã uống cà phê xong và đi mua sắm!
Giang Nam suy nghĩ một chút, vẫn gọi điện thoại cho Dương Kiên!
"Kiên ca, ta có thể đi dạo Thâm Uyên một chuyến không?"
Dương Kiên ngồi trong phòng làm việc ngẩn ra, lập tức cười khổ nói: "Chú Tiêu đã nói với ngươi về chuyện Thâm Uyên rồi sao?"
Lúc này đến phiên Giang Nam ngây ngẩn: "Không có? Tiêu gia gia cũng không nói gì cho ta cả!"
Dương Kiên ngạc nhiên: "Vậy ngươi đi Thâm Uyên làm gì?"
Giang Nam: "Khặc khặc khặc...... Ta......"
Dương Kiên mặt tối sầm: "Được! Ngươi đừng nói, ta hiểu!
Rõ ràng là muốn đi gây sự!



Bạn cần đăng nhập để bình luận