Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 368 -



Chương 368 -




Vương Chính Dương lúng túng cười: "Cô ấy tên là Đường Thi, có chút khó gần, không thích nói chuyện! ”
Giang Nam nhếch miệng cười: "Không sao!"
Bạch Thiên Tầm kinh ngạc nói: "Tiểu Vy đâu? Ra ngoài làm nhiệm vụ rồi sao?"
Lời này vừa nói ra, khuôn mặt xinh đẹp của Đường Thi tái nhợt, hốc mắt ửng đỏ!
Lý Diệt Thổ cũng cúi đầu không nói lời nào, răng cắn chặt!
Vương Chính Dương hít sâu một hơi: "Hôm trước lúc ra ngoài đã bại lộ thân phận, căn cứ số 1 bị tập kích!"
"Tiểu Vy không thể rút lui với chúng ta!"
Mọi người im lặng!
Đường Thi đỏ mắt nói: "Nếu không vì người phụ nữ kia cư nhất định đòi đi mua mỹ phẩm gì đó, chúng ta sao có thể bại lộ? Tiểu Vy làm sao có thể..."
Cô nói xong nước mắt liền không tự chủ được chảy ra, dựa vào tường vô lực trượt xuống đất!
Lý Diệt Thổ một quyền đập vào tường, răng cắn chặt!
Giang Nam cau mày: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Vương Chính Dương thở dài!
Lúc này Giang Nam mới biết!
Thì ra bọn họ có mang theo hai nghiên cứu viên, một nam một nữ.
Mấy ngày trước người phụ nữu kia lén lút ra ngoài mua mỹ phẩm, kết quả bị người ta theo dõi!
Thế lực trong thành Budaya phức tạp, mặt người phương Đông vốn rất hiếm thấy!
Bình thường đều là Đại Hắc Tiểu Hắc ra ngoài làm việc.
Kết quả căn cuwss số 1 thất thủ, Tiểu Vy cũng...
Mà ngay lúc này!
Một cánh cửa phòng mở ra!
Một người phụ nữ đeo kính mặc áo blouse trắng, đầu búi củ tỏi từ bên trong đi ra.
Mắt phượng, sống mũi cao, đôi môi mỏng!
Cho dù đang ở chiến khu Budaya, người phụ nữ này vẫn ăn mặc rất tinh xảo!
"Viện quân đã tới rồi à? Chúng đến đây để đón chúng ta rút lui sao?
"Chậc ~ sao chỉ có ba người? Phía trên có thái độ gì đây?"
Vẻ mặt Phương Liễu không kiên nhẫn, khí thế hừng hực!
Giang Nam lạnh lùng nói: "Không có chuyện rút lui! Nhiệm vụ vẫn tiếp tục! Nếu không phá hủy được công ty công nghệ sinh học Dracula, không ai được quay về!
Phương Liễu cười nhạo nói: "Đừng đùa nữa! Có bao nhiêu người đã chết?"
"Ngay cả nội thành cũng không có cách nào xuyên qua, còn có chiến khu phong tỏa! Và cả sa mạc Sahara!"
"Nhiều ngày như vậy, ngay cả vị trí công ty người ta cũng không tìm được, làm sao hoàn thành nhiệm vụ?"
"Lại nói ngươi là ai?"
Giang Nam thản nhiên nói: "Chỉ huy tác chiến đội hành động Trảm Quỷ! Giang Nam!"
Phương Liễu ngạc nhiên!
Lập tức cười nhạo nói: "Phi! Chỉ với ngươi thôi sao? Không biết đã mọc đủ lông chưa? Bộ phía trên không còn ai nữa sao?"
"Ném cái thứ này tới đây? Mau mang chúng ta rút lui!"
"Ta cũng không muốn chết ở loại địa phương quỷ quái này!"
Trong phòng, sắc mặt mọi người đều không đẹp!
Ngay sau đó!
Giang Nam đột nhiên thuấn di xuất hiện trước mặt Phương Liễu, ánh mắt đỏ như máu!
Bàn tay lớn bóp cổ cô và nện lên tường!
"Rầm!"
Một tiếng vỗ vang, khiến cho tất cả mọi người sửng sốt!
Đường Thi càng kinh ngạc che miệng nhỏ lại!
Sắc mặt Phương Liễu đỏ lên, trong mắt mang theo vẻ điên cuồng cuồng loạn!
"Ah! Ngươi dám..."
Lời còn chưa dứt, một thanh dao găm sắc bén xoẹt thẳng vào trong miệng cô!
Gắt gao chống lại răng trên của cô! Đầu lưỡi của cô có thể cảm nhận rõ được dao găm lạnh như băng!
Sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, thần sắc hoảng sợ!
Ánh mắt Giang Nam, khiến cho thể xác và tinh thần cô lạnh lẽo!
Đó là ánh mắt của một con sói đói nhìn con mồi của mình!
[Giá trị oán khí từ Phương Liễu +1000! ]
"Một giây sau ta sẽ cho ngươi chết ở chỗ này!"
"Trong lòng ngươi không cảm thấy áy náy sao?"
"Hiện tại! Xin lỗi đồng đội đã chết của ta! ”
Sắc mặt Phương Liễu bị bóp tới đỏ lên, mắt đầy hoảng sợ, hai má bên phải sưng lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được!
"X..xin lỗi!"
Dao găm còn ở trong miệng, co căn bản không dám loạn động đầu lưỡi!
[Giá trị oán khí từ Phương Liễu +1000! ]
"Làm tốt công việc mà một nghiên cứu viên nên làm!"
"Ta kêu ngươi làm cai gì! Ngươi liền làm cái đó cho ta!"
"Hiểu chưa?"
Phương Liễu không ngừng gật đầu, nước mắt chảy ròng ròng!
Giang Nam nghiêng đầu mắng: "Vương Chính Dương! Ngươi dẫn đội kiểu gì vậy?"
"Vì sao trong đội lại xuất hiện tình huống không phục?"
Vương Chính Dương ngơ ngác nhìn Giang Nam, thế nào cũng không nghĩ đến Giang Nam lại trực tiếp động thủ! Xuống tay tàn nhẫn như vậy!
"Nhưng cô ấy là nghiên cứu viên... Ta!"
Giang Nam trừng mắt: "Nghiên cứu viên thì sao? Đây là đâu? Chiến trường!"
"Ngươi nhận rõ tình huống cho ta! Ngươi là đội trưởng! Trên vai gánh vacs tính mạng của tất cả mọi người!"
"Là một chiến binh lâu nắm! Sao ngươi có thể phạm sai lầm cấp thấp như vậy chứ?"
Vương Chính Dương nắm chặt tay sắt, vẻ mặt tự trách: "Xin lỗi!"
Giang Nam lạnh lùng nói: "Hiện tại phạt các ngươi tối nay nghỉ ngơi toàn bộ! Sơn Miêu Tiểu Bạch gác đêm! Thực hiện lệnh!"
Vương Chính Dương: ???
Mẹ kiếp?
Hình phạt này hắn cũng chưa từng nghe qua!
Lý Diệt Thổ cũng choáng váng!
Đường Thi cười trộm: "Phốc..."
Người mới này cũng quá... Cô không biết phải hình dung như thế nào!
Sơn Miêu và Tiểu Bạch nghiêm người: "Tuân lệnh, đội trưởng Giang!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận