Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1006 -



Chương 1006 -




Ánh mắt Vạn Đông Thần đã sáng như bong bóng đèn, thoải mái cười to!
"Ha ha ha ha khụ khụ!"
Đúng lúc này, cửa đại sảnh yến hội đột nhiên mở ra!
Giang Nam thân mật ôm eo Diêu Hồng, trên mặt mang nụ cười sáng lạn đi vào đại sảnh yến hội!
Giờ khắc này, cả tòa đại sảnh trở nên tĩnh mịch!
Nụ cười trên mặt Vạn Đông Thần trong nháy mắt cứng đờ, sắc mặt lập tức trở nên khó coi như ăn phân!
Đóa hoa Diêu Hồng này đã bị người ta hái?
Đều con mẹ nó ôm trong ngực?
Nhưng mà mặt Ngụy Trường Thắng trắng bệch, mồ hôi trên trán không ngừng chảy ra ngoài!
Giang... Giang Nam?
Thiên Mã Lưu Tinh Bạo Trứng Quyền?
Tử thần cự thu tịt ngòi Nam?
Giang Đại Pháp mãnh nam vụ nổ hạt nhân?
Ngụy Trường Thắng cảm thấy tay chân lạnh lẽo, miệng khô lưỡi cứng, tôn đại thần này sao lại tới đây?
Ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người Giang Nam, vẻ mặt Vạn Đông Thần cũng hoàn toàn trở nên âm lãnh!
Diêu Hồng sao lại tìm được Giang Nam?
Bồ Công Anh dựa vào Giang Nam? Làm sao có thể chứ! Đây không giống với tính cách của Diêu Hồng!
Trong đại sảnh yến hội yên tĩnh, tâm tư mỗi người đều lưu chuyển không ngớt!
Trong lòng Diêu Hồng phấn chấn, danh tiếng Giang Nam quả nhiên không phải là giả, vừa mới lên sân khấu, bầu không khí trong nháy mắt đã khác!
Chỉ thấy Giang Nam sáng lạn cười: "U! Đây chẳng phải là minh chủ Huyết Minh sao? Đại nhân vật a!"
"Vừa rồi có chuyện gì mà cười vui vẻ như vậy? Nói ra để cho ta thương tâm một chút!"
Diêu Hồng: ? ? ?
Câu này vừa rồi trong tập luyện không có a!
Tiểu Duy bắt đầu tự do phát huy rồi sao?
Tốt lắm! Đối mặt Tinh Diệu không hề luống cuống, Tiểu Duy làm tốt lắm! Câu này rất phách lối!
Trên trán Vạn Đông Thần nổi lên hai sợi gân xanh, con mẹ nó nói ra cho ngươi thương tâm một chút!
[Giá trị oán khí từ Vạn Đông Thần +1000!]
"Nào phải đại nhân vật gì! Nào có tiếng tăm Giang Nam ngươi chứ? Ngươi chính là bánh trái thơm ngon!"
"Ngươi tới làm gì? Nơi này không có chuyện của ngươi!"
Giang Nam cười khẽ một tiếng: "Các ngươi nói chuyện của các ngươi, ta chỉ đến xem một chút, các ngươi cứ coi ta không tồn tại là được rồi, thế nào? Không chào đón ta sao?"
Vạn Đông Thần nhíu mày, lập tức cười ha ha: "Sao lại không chào đón chứ? Ngươi tùy ý!"
Diêu Hồng tiến lên nhẹ nhàng kéo ghế cho Giang Nam, sau đó lẳng lặng chờ ở một bên, chờ Giang Nam tới ngồi!
Một màn này bị Vạn Đông Thần nhìn thấy, trong lòng trầm xuống!
Diêu Hồng thật sự dựa vào Giang Nam? Đây nghiễm nhiên là dáng vẻ của thủ hạ a!
Tiếng nghiến răng vang lên, thế này thì khó làm rồi!
Huyết Minh của mình dù có mạnh tới đâu đi nữa, cũng không dám ngang nhiên đối nghịch với cấp trên, tầm quan trọng của Giang Nam không cần nhiều lời!
Xảy ra chuyện ở khu 53, Giang Nam còn có thể nghênh ngang ở trong nước, đủ để nói rõ vấn đề rồi!
Nhưng Diêu Hồng...
Hai mắt Vạn Đông Thần gắt gao nhìn chằm chằm tấm lưng của Diêu Hồng, trong lòng ngứa ngáy!
Giang Nam tất nhiên không khách khí, trực tiếp ngồi vào ghế, hai chân tự nhiên gác lên bàn, bắt chéo chân, vẻ mặt dương dương tự đắc!
Hai cái đế giày lớn đang hướng về mặt Vạn Đông Thần!
[Giá trị oán khí từ Vạn Đông Thần +1000!]
Thật sự không coi lão tử ra gì đúng không?
Ta dù sao cũng là Tinh Diệu!
Khen ngươi hai câu ngươi thật đúng là coi mình là đại nhân vật?
Có cần phách lối như vậy không?
Lúc này Diêu Hồng cũng mở to hai mắt, không nghĩ tới Tiểu Duy lại có thể làm ra hành động phách lối như vậy!
Xem ra thật sự nhập vai rồi, được! Tuyệt vời!
Càng như vậy, Vạn Đông Thần lại càng kiêng kỵ!
Diêu Hồng vừa muốn kéo ghế cho mình!
Giang Nam nhướng mày: "Là gì?"
Diêu Hồng ngạc nhiên: "Ngồi a, ta..."
Giang Nam nhếch miệng cười: "Không phải đã có chỗ ngồi có sẵn sao? Ngồi chỗ này!"
Nói xong vỗ vỗ đùi của mình!
Diêu Hồng ngẩn ra, trời ạ! Tiểu Duy giỏi quá, trạng thái tốt quá!
Sao cô lại không nghĩ đến chuyện thứ này?
Diêu Hồng tất nhiên cũng không phải đáp diễn, nhẹ nhàng đẩy ngực Giang Nam: "Bại hoại!"
Nhưng vẫn chỉnh lại sườn xám, ngoan ngoãn nghiêng người ngồi ở trong lòng Giang Nam!
Dù sao cũng là con gái, lại không sợ!
Hả? Sao lại có chút cấn chứ?
A ~ sớm biết vậy đã để cho Tiểu Duy duy trì trạng thái của nhóc tỳ thì tốt rồi...
Răng rắc!
Chén trà trong tay bị bóp nát! Nước bắn tung tóe khắp nơi!
[Giá trị oán khí từ Vạn Đông Thần +1000!]
Tiện nữ!
Diêu Hồng đã dâng mình cho Giang Nam sao?
Giang Nam coi đây là điều kiện để phụ thuộc?
Chết tiệt! Lão tử kém chỗ nào? Ta là Tinh Diệu!
Giang Nam chỉ là một Hoàng Kim rách nát!
Giá trị oán khí không ngừng cập nhật, Vạn Đông Thần hiển nhiên đã tức điên!
Lập tức cười lạnh một tiếng: "Rất tốt! Tốt lắm! Hiện tại chúng ta có thể bắt đầu nói chuyện!"
"Bồ Công Anh các ngươi..."
Giang Nam một tay ôm lấy eo liễu Diêu Hồng, một tay nửa giơ: "Chờ một chút!"
Vạn Đông Thần cố nén tức giận: "Ngươi làm sao?"
Giang Nam nhún vai: "Ta cảm thấy chúng ta nghiêm túc như vậy, không nên để lại một người không liên quan ở đây chứ?"
Vạn Đông Thần cắn răng! Ngươi mẹ nó chính là người không liên quan kia a!"
Ngay cả Diêu Hồng cũng sửng sốt, nghiêng đầu nghi hoặc nhìn về phía Giang Nam!
Vạn Đông Thần lạnh nhạt nói: "Lấy đâu ra người không liên quan?"
Giang Nam híp mắt: "Ngươi đang đùa ta sao? Rõ ràng như vậy mà ngươi cũng không chú ý tới?"
Vạn Đông Thần đứng dậy, linh khí trên người bắt đầu khởi động không ngớt, trong mắt mang theo tức giận: "Ngươi là đang nói ta mang người có vấn đề tới đây?
Giang Nam giơ tay chỉ Ngụy Trường Thắng: "Không có người không liên quan sao? Vậy bác gái bán rau này từ đâu tới?"
Một câu nói ra, đầu óc mọi người đều mơ hồ, ánh mắt dồn dập rơi vào trên người Ngụy Trường Thắng!
Ngụy Trường Thắng: …
Vẻ mặt ngạc nhiên chỉ vào mình!
"Ta? Ngươi nói ta là bác gái bán rau?"
Thanh âm trung tính truyền đến, quanh quẩn đại sảnh!
Giang Nam: "Nếu không thì sao?"
Diêu Hồng: "Phụt~"
Thân thể của cô ở trong lòng Giang Nam không ngừng run rẩy, cho dù biết trường hợp nghiêm túc như vậy mình không thể cười, nhưng vẫn là nhịn không được!
Hay lắm!
[Giá trị oán khí từ Ngụy Trường Thắng +1001!]
[Giá trị oán khí từ...]
Ngay cả mười mấy đàn em Hoàng Kim phía sau Vạn Đông Thần cũng nghẹn mặt đỏ bừng!
Thế này cũng quá hình tượng a, hình thể giống như quả lê của Ngụy Trường Thắng phối hợp cùng với mái tóc dài hơi xoăn, còn có giọng nói kia!
Hoàn toàn chính xác!
Ngụy Trường Thắng tức giận bùng nổ tại chỗ!
Một tay chống nạnh, một ngón tay chỉ vào mũi Giang Nam!
"A? Ngươi nói ai là bác gái bán rau! Ngươi cho rằng lão tử biến thành như vậy là bởi vì ai hả?"
"Người khác nói ta thì được? Ngươi còn có mặt mũi nói ta? Ngươi không phải người, ta beep beep beep..."
Trong lúc nhất thời thanh âm bén nhọn quanh quẩn yến sảnh, nước bọt bay tứ tung, đầu lắc lư, còn tức giận giậm chân!
Vạn Đông Thần đen mặt, cũng không trách Giang Nam nói vậy, mình không nên mang hắn ra ngoài, ta đường đường là Huyết Minh mà mặt mũi đều mất hết!



Bạn cần đăng nhập để bình luận