Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1171 -



Chương 1171 -




Đại Lãng Diệt mang một thân máu chạy đến bên người Chung Ánh Tuyết, bàn tay nhỏ bé cọ cọ trên người Tuyết Tuyết, bôi chút thịt quả sầu riêng lên người mình.
"A? Tuyết Tuyết! Trạng thái của Tiểu Nam có phải có chút không thích hợp hay không?"
"Theo lý thuyết lấy tính tình Tiểu Nam, dưới tình huống như vậy hẳn là dẫn đội tìm đường rút lui trước a?"
Chung Ánh Tuyết nhíu mày: "Có cảm giác không đúng lắm, có lẽ Tiểu Nam có suy nghĩ của riêng mình?"
Nhưng mà đúng lúc này, chỉ thấy vách tường phía trên động mạnh mẽ nổ ra!
Một con rết khổng lồ thân dài hơn 50 meys từ trong động bắn ra!
Một tiếng hí vang, lại làm cho thằn lằn khổng lồ toàn trường run lẩy bẩy!
Vẻ mặt Lăng Phong trắng bệch: "Thú khốn linh cấp Kim Cương! Xong đời!"
Hình thể to lớn như vậy, tất nhiên là thú khốn linh cấp Kim Cương không thể nghi ngờ!
Chỉ thấy trên thân thú hẹp dài có giáp xác màu đen, tản ra hắc quang thâm sâu.
Chân rết lít nha lít nhít bám vào vách đá, phát ra âm thanh lọc cọc.
Bộ mặt vô cùng dữ tợn, trên trán có hoa văn huyết sắc giống như khuôn mặt thiếu nữ.
Giác hút sắc bén, dáng vẻ dữ tợn này đã khiến da đầu người tê dại, hàn khí đột nhiên thổi tới.
Vương Bá rống to: "Trùng hồng nhan thiết giáp ngàn chân cấp Kim Cương! Tản ra!"
Nhưng mà rết ngàn chân kia đã đánh tới núi xác, giác húc sắc bén cắn về phía Diệp Tinh Hà!
Lăng Phong đỏ mắt, tiến lên túm lấy cổ áo Diệp Tinh Hà, ném bay!
Bản thân lại dùng cánh tay máy móc chống đỡ!
Keng!
Cánh tay máy nổ ra tia lửa điện, lực trùng kích cực lớn đánh bay Lăng Phong, cánh tay nặng nề nện ở trên đá!
Mà Vương Bá cũng vọt lên, thiết quyền điên cuồng nện về hướng rết ngàn chân!
“Bang bang bang!"
Một quyền hạ xuống, chấn động đến nửa người Vương Bá tê dại, đây là lực phòng ngự biến thái gì vậy?
Nhưng mà lúc này những cái chân tựa như trường mâu của rết ngàn chân điên cuồng cào Vương Bá!
Trước ngực bị cào một mảnh máu thịt mơ hồ, máu tươi bắn tung tóe!
Đúng lúc này, Đào Hân Di phi thân tới, một cú đá xoáy, đạp mạnh vào sườn mặt rết ngàn chân, đạp lệch một cái!
Lúc này Cung Lâm mới mượn cơ hội túm lấy Vương Bá rời đi, vội vàng đút cho hắn gốc nhân sâm, chậm một lát nữa sợ là sẽ bị cắt nát!
Lúc này mọi người mới mượn thời cơ đứng lên rút lui xuống núi xác, Lăng Phong đứng dậy lau máu khóe miệng, vừa muốn lại lên!
Nhưng biểu tình cứng đờ, chỉ thấy cánh tay máy móc của mình bốc khói, nắm trong nắm đấm rỗng, cánh tay nhỏ bắt đầu vận động nhiều lần với tốc độ cao...
Đào Hân Di đỏ mặt: "Phi! Không biết xấu hổ!"
Vẻ mặt Cung Lâm ghét bỏ: "Này! Đang trong trận chiến nguy cơ trùng trùng, nghiêm túc một chút có được không?"
Lăng Phong: !!!
Con mẹ sao lại vào lúc naytf chứ? Vừa rồi sợ là bị rết ngàn chân đánh cho đoản mạch đi?
Lúc này hình thức súc bình nhà ngươi không cần ra ngoài góp vui đâu! Đanh nhau đi!
Lăng Phong đen mặt điên cuồng ấn nút công tắc, kết quả căn bản không dừng lại được!
Tức giận đem cánh tay máy móc tháo xuống ném trên mặt đất đạp nát.
Nhưng mà chỉ thấy rết ngàn chân leo lên núi xác, lại mặc kệ mọi người, bắt đầu ăn thi thể thằn lằn khổng lồ!
Lăng Phong nhìn mà da đầu tê dại, ăn xong những thứ này sợ là liền muốn bắt đầu ăn thịt người đi?
Rết ngàn chân cấp Kim Cương công cao máu dày, quả thực chính là Boss trong Thâm Uyên!
Tần Thụ nuốt nước miếng: "Tề Ngọc, đứng ngây ra đó làm gì? Lên đi! Con rết lớn này còn không phải là chuyên môn của ngươi sao?"
"Đã đến lúc thể hiện bản lĩnh của mình rồi!"
Vẻ mặt mấy người Lăng Phong đều ngạc nhiên nhìn về phía Tề Ngọc, chẳng lẽ tên đầu trọc còn che dấu tuyệt kỹ gì nữa sao?
Tề Ngọc xụ mặt: "Ngươi có thể cút cho ta đi, ta vừa lên liền không còn!"
Chỉ trong chớp mắt, rết ngàn chân kia liền ăn sạch núi xác thằn lằn, khí thế lại mạnh hơn nữa, hai mắt huyết hồng nhìn chằm chằm mấy người Lăng Phong!
Cả người Vương Bá hộc máu, vội vàng kêu lên: "Nam Thần! hồi viện a, gặp phải cường địch!"
Lúc này Giang Nam phối hợp cùng Robert, đã chém đống thú khốn linh bên phía Ngư quốc không còn nhiều lắm.
Thú khốn linh chỉ bắt nạt kẻ yếu nên đều chạy về phía bên đoàn đội nước N, Yuki Euco tức giận chửi ầm lên.
Nguy cơ của tiểu phú bà tạm thời giải trừ.
Giang Nam quay đầu nhìn về phía con rết lớn, nước miếng thiếu chút nữa chảy ra!
Tựa như phát hiện trân bảo hiếm có, ngửa đầu ăn một gốc nhân sâm!
Hét lớn: "Để ta chơi nó!"
Robert vẩy máu tươi trên kiếm, cũng không nói một lời đi theo Giang Nam!
Giang Nam ngẩn ra: "Ngươi cũng muốn tới hỗ trợ?"
Robert thản nhiên nói: "Đừng hiểu lầm, ta chỉ là giúp bên phía mình giải trừ tai họa ngầm mà thôi!"
Giang Nam nhếch miệng cười, ném cho Robert một gốc cây nhân sâm: "Hắc ~ nữ nhân mạnh miệng, ta cũng không chán ghét!"
Robert cũng không cự tuyệt, ngửa đầu ăn hết!
Nhưng Adams lại dữ tợn nói: "Robert, không được đi!"
"Con rết kia là chuyện của bọn họ, ngươi đi rồi, an toàn bên phía chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Heidi vội la lên: "Sao ngươi có thể nói như vậy? Vừa rồi Nam Thần cũng giúp chúng ta a? chúng ta không thể vong ân phụ nghĩa!"
Adams cười lạnh: "Vừa rồi Giang Nam đều nói, chỉ là giao dịch mà thôi!"
Robert cúi đầu nói: "Thực lực của con trùng này rất mạnh, nếu như đám người Giang Nam thất bại, chúng ta cũng sẽ biến thành đồ ăn, vẫn nên..."
Adams tức giận nói: "Đó cũng là vấn đề của bọn họ, chúng ta hoàn toàn có thể lợi dụng khoảng thời gian này rời khỏi hang động rồi chạy trốn!"
"Quỷ mới cứ tiếp tục ở nơi này lại gặp cái gì, không được đi, chẳng lẽ ngay cả mệnh lệnh hoàng thất Ngư quốc ngươi cũng vi phạm sao?"
"Ngươi cùng lắm chỉ là tiện tì mà thôi, ta thân là thánh tử, bảo ngươi làm cái gì ngươi liền..."
Lời còn chưa nói xong, thần sắc Giang Nam đã hoàn toàn trở nên lạnh lẽo!
Cầm kích vọt tới trước người Adams, một cước đá vào ngực, thân thể Adams giống như đạn pháo bị đá bay!
Hung hăng nện vào vách đá, phun ra một ngụm máu!
[Giá trị oán khí từ Adams +1000!]
Trong mắt hắn tràn đầy cuồng nộ, còn không đợi hắn nói chuyện, Giang Nam đã rút ẩm huyết đao ra cắm vào bả vai Adams!
Đong đinh hắn ở trên tường, nương theo tiếng kêu thảm thiết giống như giết heo, đại kích ẩm huyết của Giang Nam đã đặt ở trên cổ Adams!
"Đối với Robert dùng mạng bảo vệ an nguy của các ngươi, thái độ của ngươi chính là như vậy sao? Ngươi có phải không biết cái gì gọi là cảm ơn hay không?"
"Người khác đối tốt với ngươi đều là lẽ đương nhiên phải không?"
Thần sắc Adams dữ tợn: "Ngươi dám động đến ta? Ngươi sẽ hối hận, ta..."
Còn không đợi nói xong, ẩm huyết đao trong tay Giang Nam xoay tròn, Adams đau đớn nói không ra lời!
"Ngươi nên nhìn lại tình huống đi! Nơi này là phạm vi trường lực khốn linh, Giang Nam ta giết tên phế vật như ngươi, cũng không phải là chuyện khó gì!"
"Hiện tại mỗi một nhịp tim đang đập của ngươi, đều bắt nguồn từ sự nhân từ của ta đối với ngươi!"
"Nói thêm một chữ nữa là chết!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận