Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 165 -



Chương 165 -




Cả người Giang Nam đều cương ngay tại chỗ!
Cả một ly rượu đều vẩy trên thân!
Toàn thân phải gọi là ướt đẫm!
Rượu vẩy trên người không sao!
Nhưng vấn đề là . . .
Vũ nữ ngã sấp xuống lại kéo luôn cả quần của Giang Nam xuống!
Giang Nam: ! ! !
Tất cả mọi người đều ngây ngẩn.
Con mẹ nó?
Quần cộc hoa?
Phía trước còn có hình đầu voi con?
An Ninh Tô Nhuế đầu tiên là có chút ngây ngốc, ngay sau đó cố nén ý cười!
Không phải chứ!
Nam thần có nội hàm như vậy sao?
Quần cộc hoa quả thực chói mắt!
Ngươi thật phong tao a!
? ? ?
Mà Katrina còn chưa kịp tỉnh lại từ hình ảnh bộ phận của Kim Cương!
Cúi đầu nhìn quần cộc hoa in mặt voi của Giang Nam, trực tiếp cười điên!
Vẻ mặt vũ nữ thất kinh: "Thật xin lỗi! Thật xin lỗi! Ta thật sự không có cố ý!"
Cô cũng không nghĩ đến được, chỉ là đưa rượu!
Lại có thể lột luôn quân của Giang Nam xuống!
Giang Nam:. . .
Mẹ nó thật xấu hổ!
Chuyện này cũng quá đột ngột?
Không chút nào phòng bị oa!
Yên lặng kéo quần lên, ừm, bình tĩnh!
Chỉ cần ta không xấu hổ!
Xấu hổ chính là các ngươi!
Andre cũng đều chết lặng, nhưng dù sao cũng là lão giang hồ: "Thật ngại quá!"
"Khiến ngươi bị sợ hãi rồi!"
"Thêm một ly nữa!"
Ly thứ hai lập tức được bưng lên, mọi người nhao nhao nâng ly.
Đương nhiên! Giang Nam chắc chắn sẽ không uống nha!
Có trời mới biết Andre sẻ thả thứ gì kỳ kỳ quái quái vào bên trong hay không!
Vừa mở trùng động không gian ra! Về phần một chỗ khác?
Nhắm ngay trong miệng Ngụy Trường Thắng!
Giang Nam cuồng nhiệt rót xuống!
Ngụy Trường Thắng ở bên cạnh mở to hai mắt nhìn!
Con mẹ nó?
Lượng rượu này không đúng oa!
Hơi lớn a!
Mẹ nó, quản hắn thấy nhiều hay không! Uống!
Giang Nam hắc hắc cười trộm!
Đúng lúc này, chỉ nghe "Răng rắc" một tiếng.
Cùng với tiếng la hét thất thanh của vũ nữ!
Chỉ thấy ống thép ở giữa sàn nhảy kia lại bị gãy từ trên nóc nhà!!
Đập mạnh dưới!
"Rầm!"
Một tiếng vang giòn!
Ống thép trực tiếp nện ở trên đầu Giang Nam!
Giang Nam: ! ! !
Giang Nam đang rót rượu thì run lên.
Toàn bộ rượu đều sặc vào!
"Khụ khụ ~ a! Khụ khụ khụ!"
Giang Nam che mũi ho mãnh liệt một trận! Bị sắc mà nước mắt chảy ròng!
Đầu cũng bị ống thép đập ong ong!
What the fuck?
Chuyện gì thế này?
Ống thép gãy còn có thể đập trên đầu ta?
Chuyện này là sao?
Uống rượu còn sặc tới ho khan!
Giang Nam vuốt vuốt đầu!
Chuyện này là sao?
Bản thân làm nhiều chuyện xấu nên gặp báo ứng?
Không thể nào!
Thế giới này đối xử với người có nhan sắc rất tốt nha!
Hôm nay sao lại xui xẻo như thế!
Xui xẻo?
Không đúng?
Bản thân vừa mới ăn anh đào nhỏ may mắn!
Hiệu quả vừa mới qua đi!
Đừng nói tác dụng phụ chính là . . . Xui xẻo chứ?
Nghĩ tới chuyện này, Giang Nam mang vẻ mặt kinh khủng!
Có cảm giác phía sau lưng bốc lên một trận gió mát!
Con mẹ nó!
Có cần phải hố nhau như vậy hay không?
Vừa rồi may mắn bao nhiêu? Sau đó liền xui xẻo bấy nhiêu?
Ta con mẹ nó . . .
Katarina: "Phụt ha ha ha ha!"
Cô đã cười tới không còn sức!
Các đội viên cũng dùng sức nghẹn, rất ít dịp thấy được bộ dáng Giang Nam quẫn bách!
Không biết vì sao!
Lại có một chút hả giận?
Mấy tên đầu lĩnh cũng ngây ngẩn!
Gã này phải đen tới mức nào?
Ống thép còn có thể đập trên đầu?
Andre ho nhẹ hai tiếng: "Vậy thì cứ như vậy đi, bữa tiệc nào cũng có lúc tàn!"
"Xin đừng ở lại trấn nhỏ Voyny quá lâu!"
"Cũng không tốt đối với tất cả mọi người, về phần người anh em Giang Nam này!"
"Ta ước hẹn thời gian dẫn các ngươi đi xem hàng, chờ ta thông tri!"
Giang Nam khoát tay áo: "Được rồi!"
Hiện tại hắn căn bản không có tâm tư đi xem đầu đạn hạt nhân!
Cũng rất hoảng!
Sợ hãi!
Nhìn bốn phía, cảm giác ai cũng đều muốn mưu hại trẫm!
Hiện tại Giang Nam chỉ muốn nhanh chóng trở về khách sạn!
Cả đoàn người đi ra khỏi quán bar!
Thuận lợi hoàn thành giao dịch, tất cả mọi người đều vui vẻ!
Duy chỉ có Giang Nam nghi thần nghi quỷ, cứ liên tục nhìn đông nhìn tây đề phòng!
An Ninh nghi ngờ: "Làm sao vậy? Có người theo dõi sao?"
Giang Nam nuốt nước bọt: "Không . . ."
Katarina cười nói: "Vừa rồi chơi trò súng cò quay! Không phải ngươi đã dùng hết sạch vận khí của mình rồi chứ?"
"Hiện tại liền xui xẻo nha!"
"Ha ha ha!"
An Ninh không nín được cười: "Hừ! Đáng đời ngươi, ai bảo ngày thường cứ thích chọc giận chúng ta!"
Giang Nam trừng mắt: "Chẳng phải mát xa chân miễn phí cho các ngươi rồi sao?"
"Các ngươi đều là người vong ân phụ . . ."
"Ai u con mẹ nó!"
Đang nói chuyện thì Giang Nam cảm giác như mình đạp phải vỏ chuối!
Thân thể mất đi cân bằng!
Cắm mặt về phía trứa!
Đi trên đất bằng cũng có thể vấp ngã được?
Thời khắc khẩn cấp Giang Nam liền muốn đưa tay ra chống đỡ!
Tập trung nhìn vào!
Mẹ nó!
Trên mặt đất là một đống cứt chó còn lớn hơn so với bát cơm?
Một đống lớn như vậy?
Cái này mẹ nó là giống chó gì chứ?



Bạn cần đăng nhập để bình luận