Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 946 -



Chương 946 -




Mọi người đều hít một hơi khí lạnh...
"Kim cương lớn như vậy? Tinh khiết như vậy? Thứ này đáng giá bao nhiêu tiền?"
"Tuy rằng không đủ! Nhưng cũng có thể chống đỡ không ít! Ngươi lấy ở đâu ra? Còn có hay không?"
"Nếu ngươi có thể lấy ra thêm 10 khối nữa, ta sẽ không làm khó ngươi nữa!"
Vẻ mặt Zenbon Sakura cười sáng lạn, đứng dậy nói: "Không không không! Khối này đã đủ cho các ngươi dùng rồi!"
"Ta đi trước đây! Bái bài~"
Nói xong thuấn di không còn bóng dáng!
Nguyên lão cả giận nói: "Zenbon Sakura! Ngươi có ý gì? Vô tổ chức vô kỷ luật như thế! Còn để các nguyên lão vào mắt sao? Ta xem ngươi..."
"Đùng!"
Một tiếng nổ vang! Sầu riêng kim cương nổ tung!
Gai kim cương bọc trong thịt sầu riêng màu vàng kim, chỗ nào cũng có!
Trên người đám nguyên lão râu bạc đều là thịt quả, chủ sự phe Tĩnh Minh đều bị vỡ cả kính mắt!
Một thân vàng ố!
Trong phòng trở nên hỗn loạn, cao tầng tổ Hoa Anh Đào nhao nhao quỳ xuống đất điên cuồng nnoon ọe!
Ọe~
"Mẹ nó cái quỷ gì thế này, ta nôn chết mất!"
"Zenbon Sakura! Ta thấy ngươi là muốn lật trời đây mà, a a a! Còn chơi dơ?"
"Lúc trước cô ta cũng không co như vậy! Sao đi Mỹ một chuyến trở về lại thành như vậy? Rốt cuộc đã học trò này từ ai chứ?"
"Ghê tởm! Ghê tởm chết mất! Zenbon Sakura ngươi đừng có chạy! A a a!"
Zenbon Sakura đứng ở trên đỉnh tòa nhà nghe trong phòng họp truyền đến tiếng rống giận mà cười toe toét!
"Phụt ha ha! Dùng sầu riêng nổ người cũng quá sảng khoái đi? Trách không được tên bại hoại kia chơi không biết mệt!"
"Không cho ta làm tổ trưởng? Không làm thì không làm! Thối chết các ngươi!"
"Đến lúc đó lại đến cầu ta khử mùi ta cũng không làm đâu! Ha ha!"
Nhìn Zenbon Sakura đứng trên sân thượng chống nạnh cười điên, Rokka rùng mình một cái!
Sao càng ngày càng giống ác ma vậy!
……
Buổi sáng ra khỏi biệt thự, vành mắt Giang Nam thâm quầng, đầu óc đều mê mang!
Mấy ngày nay bận rộn chuyện của Tiểu Tửu Oa, hoàn toàn quên mất đợt thi cử này!
Đêm qua lâm trận mới mài gươm, buổi sáng thức dậy hắt xì một cái đã quên hết những gì học được tối hôm qua!
Hiện tại trong lòng Giang Nam không hiểu sao lại có loại cảm giác sợ hãi khi tất cả mọi người đều đã nộp bài tập, chỉ mình là không nộp!
Cái này không thể thi đứng thứ nhất đếm ngược chứ?
Ta là lớp trưởng mà! Phải có tác dụng dẫn đầu!
Thật sự không được, chỉ có thể Kiếm Tẩu Thiên Phong!
Một đường đi tới phòng học!
Mọi người thấy Giang Nam vào phòng học, ánh mắt nhao nhao sáng lên, trong nháy mắt đều tập trung nhìn vào Tiểu Tửu Oa đang đậu trên bả vai Giang Nam!
"Tê~ Cũng quá đáng yêu đi!"
"Đây là em bé do Nam Thần tạo ra sao?"
"Thần khí tán gái! Cái này có em gái nào thấy mà không thích chứ?"
"Lần sau đi Linh Khư dù nói gì cũng phải tìm một quả trứng trở về! Thứ này cũng quá đáng yêu!"
"Chủ nhân mới đáng yêu nhất, ta chỉ đáng yêu thứ hai!"
Vừa nghe Tiểu Tửu Oa nói như vậy, vẻ mặt mọi người đều muốn cười!
"Cái miệng này! Ngọt muốn chết!"
Về phần vì sao Tiểu Tửu Oa lại có thể nói chuyện thì mọi người đã cảm thấy quen rồi!
Dù sao Hùng Nhị mà Giang Nam mang về lúc trước không chỉ biết nói chuyện, còn con mẹ nó sẽ cùng mọi người tham gia cuộc thi a!
Nhưng mà Giang Nam lại sắp sầu muốn chết!
Đúng lúc này, một bóng người lảo đảo xuất hiện ở cửa lớp!
Chính là Ngô Lương đã biến mất ba ngày!
Chỉ thấy khuôn mặt Ngô Lương giờ phút này trở nên gầy gò, sắc mặt trắng bệch, hốc mắt hãm sâu, bước chân phù phiếm!
Dường như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống!
Giang Nam sợ tới mức vội vàng đỡ lấy: "Mẹ kiếp! Ngươi anh em, ngươi đây là..."
Ngô Lương: "Nam ca!"
"Đại lực thêm linh hẹ! Ta vẫn là người ở dưới! Nhân sâm! Mau..."
Giang Nam che mặt! Cuối cùng giàn khoan dầu thô cũng không thể khoan được núi đá hoa cương sao?
Ba ngày nay Hùng Đại đến tột cùng đã làm cách nào mới có thể sống sót được!
Nhanh chóng cho Ngô Lương một gốc nhân sâm, nuốt xuống một ngụm, mặt Ngô Lương nổi lên một tia huyết sắc, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm!
Vậy mà không phun máu mũi?
Bởi vậy có thể thấy được! Khí huyết trong cơ thể Ngô Lương đã bị bào mòn thành cái dạng gì? Đều bị vắt khô a!
Ngô Lương cắn răng, trong mắt tràn đầy ý chí chiến đấu: "Trước khi lên tới Bạch Kim, ta không thể gặp lại Diệu Diệu!"
Giang Nam vỗ vỗ bả vai Ngô Lương!
"Hiểu rồi! Nam ca đều hiểu!"
Mũi khoan hợp kim cũng không chịu nổi sự tàn sát bừa bãi của núi đá hoa cương!
Lúc này đây, động lực thăng cấp của Ngô Lương vô cùng tràn trề.
Đúng lúc này, Đào Hân Di đi tới gõ gõ bảng đen!
"Các bạn học đều đến chỗ ngồi chuẩn bị, cuộc thi sắp bắt đầu rồi, môn thứ nhất là Bách Khoa Toàn Thư Linh Thú!"
Giờ phút này các học viên đều hưng phấn dị thường!
"Lão ca, ngươi là hệ cảm giác, toàn bộ dựa vào ngươi a!"
"Yên tâm! Trong phạm vi 300 mét này, ai không móc sạch rỉ mắt ta đều biết!"
"Ngươi nhớ đặc biệt chú ý cẩn thận!"
"Hắc hắc, ai dám nói dị năng mắt ưng của ta vô dụng chứ!"
Ba anh em Tần Thụ liếc nhau, vẻ mặt tự tin!
"Nửa tháng khắc khổ học tập, chỉ vì hôm nay!"
Ngay cả đám học viên nữ kia cũng tràn đầy tự tin!
Chỉ có vẻ mặt Giang Nam đầy đau khổ, ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Chung Ánh Tuyết cùng Hạ Dao!
Đại Lang Diệt dùng tay ra dấu OK với Giang Nam!
Chung Ánh Tuyết đỏ mặt, cũng gật đầu theo!
Lúc này Giang Nam mới yên tâm, hắc hắc, đến lúc đó xem lão tử mở ra trùng động không gian! Đó chẳng phải liền dễ như trở bàn tay sao! Trăm điểm trong tầm tay?
Đào Hân Di xách rương sắt vào rồi mở ra, lộ ra một đống còng tay Khốn Linh đặc chế!
"Nào nào! Mọi người đeo vào!"
"Trong lúc kiểm tra không được xin nghỉ đi WC, không được rời khỏi trường thi, không được nghiêng đầu, không được cởi còng tay, ai nha! Nói chúng là gì cũng không thể!"
"Ta rất nghiêm khắc nha!"
Lập tức trong lớp có một nửa học viên não ù, mặt trắng bệch!
Ánh mắt Giang Nam đầy hoảng sợ! Như một cú sấm sét giữa trời quang bổ xuống khiến bản thân chết lặng!
Chết tiệt! Học viện Tiên Phong này thuần phác như vậy sao?
Đến tột cùng lúc trước các học trưởng đã làm ra bao nhiêu chuyện quá phận mới phát triển đến mức kiểm tra mà còn phải đeo còng tay Khốn Linh a!
Hạ Dao: Người ta không giúp được ngươi rồi!
Chung Ánh Tuyết không nhịn được cười, như vậy toàn bộ kế hoạch của Tiểu Nam liền trôi theo dòng nước!
Hai tròng mắt Giang Nam trống rỗng, bị Đào Hân Di mang còng tay vào, trói buộc dị năng không gian!
Những học viên khác cũng nghiêm mặt!
Bài thi được phát tới tay, Giang Nam đọc đề thi Bách Khoa Toàn Thư Linh Thú tới ngẩn người!
Mà lúc này đã có không ít học viên bắt đầu múa bút thành văn!
Hùng Nhị lại cắn mở nắp bút, tay gấu cầm bút chì 2B điên cuồng bôi!
Mọi người nhìn với vẻ mặt hoảng sợ, con mẹ nó nếu còn không thi lại Hùng Nhị, mặt mũi này đều vứt đến tận nhà bà ngoại a!
Bốp bốp bốp!
Ba cây phấn chính xác bắn vào trán ba vị bạn học!
Đào Hân Di: Không được nghiêng đầu!



Bạn cần đăng nhập để bình luận