Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 159 -



Chương 159 -




Mấy người đều mở to hai mắt nhìn!
Ngay cả Andre cũng đều cảm thấy chết lặng!
Con mẹ nó?
Bọn họ đều cầm cặp công văn!
Kết quả con mẹ nó các ngươi khiêng bao tải to đùng?
Bên trong có thứ gì gì chứ?
Gạch đá sao?
Andre: "Tất nhiên mọi người đều đã đến đông đủ, ta cũng không kéo dài nữa!"
"Chúng ta đi thẳng vào vấn đề đi!"
Nói xong phủi tay, một vũ nữ mặc áo quần rách rưới mang một cái khay đặt lên giữa bàn!
Vải đỏ vén lên!
Bên trong có đầy đạn, còn có một khẩu súng lục cò quay!
Sắc mặt đám người ngưng tụ.
Chỉ thấy Andre khoan thai giơ súng lục lên, ngay trước tất cả mọi người mặt, nhét một viên đạn vào!
Ngay sau đó vung lên, ổ quay chuyển động!
Sau đó lại đặt súng lục lên trên mặt bàn!
"Bắt đầu đi!"
La Sát: "Ngươi có ý gì!"
Từ Kiêu: "Chúng ta đến để giao dịch cùng ngươi! Không phải đến cược mệnh!"
Ngụy Trường Thắng híp mắt: "Ngươi thật nhàm chán!"
Rofe lạnh nhạt nói: "Ngươi muốn chơi xấu? Chán sống ao?"
Giang Nam chỉ nhìn, không nói lời nào . . .
Tâm trạng tất cả mọi người đều theo đó mà trầm xuống, bên trong đầu gã Andre này rốt chứa thứ gì?
Andre giang tay ra: "Ta đã nói rồi, ở địa bàn của ta, thì phải làm việc theo quy củ của ta!"
"Người đến cũng quá nhiều! Chết đi vài người cũng không sao!"
Từ Kiêu: "Chúng ta nếu không làm theo thì sao?"
Andre cười nói: "Đơn giản! Mọi người cùng đồng quy vu tận là được?"
"Đầu đạn hạt nhân đã tiến vào thời gian đếm ngược!"
"Tại một khắc các ngươi bước vào phạm vi nổ tung kia, nơi này! Ta chính là lão đại!"
Sắc mặt của tất cả mọi người đều cực kỳ khó coi!
Rofe nhếch miệng cười một tiếng: "Ngươi mới là kẻ điên kia!"
Nói xong cầm súng lục cò quay lên, nhắm ngay huyệt thái dương của mình!
Không chút do dự bóp cò!
"Két!"
Không nổ!
Andre vỗ tay cười to: "Ha ha ha! Hay lắm! Không hổ là lão tiền bối! Có dũng khí!"
Nói xong ánh mắt rơi vào trên người Từ Kiêu!
Sắc mặt Từ Kiêu âm trầm như nước: "Có thể để người khác thay ta sao?"
Andre khinh thường nói: "Có thể! Chỉ được là người của các ngươi!"
Từ Kiêu đứng dậy, quay đầu bắt lấy một bên Trương Mặc trực tiếp đè ở trên ghế!
Chính là thanh niên mặt trắng hôm đó đã thăm dò Giang Nam!
Hắn đều bị dọa đến mức mắt tái mét! Cả người đều đang run rẩy!
"Từ ca! Ta . . ."
"Nổ súng! Một phần năm cơ hội! Không chết ta cho ngươi 100 vạn!"
Trương Mặc cắn răng, đôi mắt đỏ hồng cầm lấy súng!
Tay đều run rẩy! Chậm rãi nhắm ngay huyệt thái dương của mình!
Trong lòng bị sự sợ hãi tử vong lấp đầy!
Hít một hơi thật sâu!
Bóp cò!
"Két!"
Không nổ!
Trương Mặc dọa giật mình, cả người đều xụi lơ tại trên bàn!
Giống như mới bị vớt ra khỏi vũng nước.
Sau một khắc, ánh mắt mọi người không khỏi rơi vào trên người Giang Nam!
Andre híp mắt: "Người anh em! Đến lượt ngươi!"
Bầu không khí giữa sân ngưng trọng đến cực điểm!
Giang Nam nhếch miệng cười một tiếng: "Tỷ lệ một phần tỷ lệ, ta cảm thấy mình sẽ không xui xẻo!"
Thế nhưng đám người An Ninh và Trần Thần đều ngồi không yên!
Trần Thần: "Đại ca! Để cho ta đi!"
Vương Thiết đỏ mắt: "Ngươi cút đi! Để ta!"
"Đại ca! Ngươi để cho ta lên!"
Sau lưng Giang Nam là một đám đầu trọc cướp lượt!
Tất cả mọi người ở giữa sân nhìn mà cực kỳ động dung!
Vô luận là Rofe hay là Andre cũng đều mang theo ánh mắt cực kỳ thưởng thức!
Làm được một người đại ca như vậy, giá trị!
Nhưng trong lòng thành viên của hội Quần Anh lại không thoải mái!
Sắc mặt Từ Kiêu lại càng khó coi!
Thời điểm nguy cơ sống chết, lập tức phân ra cao thấp!
Giang Nam: "Tất cả im miệng cho ta! Chỉ có chút chuyện này mà cũng ầm ĩ!"
Đặt cược mạng sống vào cò quay này?
Giang Nam căn bản không sợ!
Trùng động không gian mở ra trên huyệt thái dương của bản thân, một khi súng vang lên!
Giang Nam muốn cho người nào chết người đó liền chết!
Bản thân căn bản sẽ không có chuyện!
Vấn đề là, trước mắt Giang Nam không muốn bại lộ con át chủ bài là dị năng hệ không gian của mình!
Nếu không lấy tính tình cẩn thận của Andre!
Giao dịch này có thể thành hay không cũng là hai chuyện!
Sở dĩ Andre ép mọi người chơi cò quay, đơn thuần là muốn giết người mà thôi!
Dù sao người tới đây quá nhiều, dù cuối cùng có hoàn thành giao dịch, Dã Hùng hắn cũng chưa hẳn có thể toàn thân trở ra!
Dù sao, một khi giao dịch thành công! Dã Hùng liền mất đi át chủ bài duy nhất, đầu đạn hạt nhân!
Nhìn có vẻ là một vụ giao dịch đơn giản! Kì thực tính toán cực sâu.
Thế nhưng dù không muốn dùng tới dị năng không gian.
Giang Nam vẫn không sợ!
Chỉ thấy Giang Nam đút bàn tay vào túi quần, móc ra một khỏa viên anh đào nhỏ!
Bỏ vào trong miệng nhấm nuốt một trận!
Mùi vị chua chua ngọt ngọt, tựa như anh đào!
Tất cả mọi người ở đây đều có chút sửng sốt.
Ngươi đang làm gì vậy?
Đang ở trong loại trường hợp gì chứ!
Đám anh em thì đang cược mệnh ở chỗ này!
Mà ngươi thì con mẹ nó còn có tâm trạng ăn anh đào?
[Giá trị oán khí từ Andre +666!]
[Giá trị oán khí từ Ngụy Trường Thắng +666!]
. . .



Bạn cần đăng nhập để bình luận