Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 208 -



Chương 208 -




Ta con mẹ nó còn không biết ngươi là sát thủ sao?
Không khỏi móc dao ra uy hiếp nói: "Mau nói! Tính danh lai lịch thân phận! Tới bao nhiêu người! Ai phái ngươi tới đây?"
Diệp Dạ: "Hừ? Ngươi có thể làm gì ta!"
Giang Nam trừng mắt: "U a? Nhìn xem ta không đâm khóc ngươi?"
Nói xong dùng đao hung hăng đâm một cái về phía cô cánh tay!
"Bang!"
Đao gãy!
Lớp vảy màu xanh lam bên trên đều không để lại dấu vết gì!
Trên khuôn mặt nhỏ của Diệp Dạ tràn đầy đắc ý!
Giang Nam: "Thật sự cho rằng ta không có cách nào với ngươi đúng không?"
Sau đó lại từ bên trong không gian dị độ móc ra một cây súng trường!
Chung Ánh Tuyết ngạc nhiên: "Tiểu Nam! Ngươi làm thật?"
Chỉ thấy Giang Nam nhắm ngay bắp chân Diệp Dạ!
"Cộc cộc cộc cộc đát!"
Ánh lửa bắn tung toé! Lựu đạn bay loạn!
Tất chân đã hỏng! Thế nhưng trên đùi không có một chút vết thương nào!
Giang Nam: ! ! !
Cứng tới vậy?
Cô chỉ mới Bạch Ngân ba sao! Cái này là cường độ khủng bố gì chứ?
Trên mặt Diệp Dạ càng đắc ý hơn!
Chung Ánh Tuyết cùng Hạ Dao cũng ngây dại! Nha đầu này không tầm thường a!
"Không nói đúng không? Không nói thì ta tự tìm!"
Nói xong Giang Nam liền đưa tay vào trong túi áo hoodie của cô!
Diệp Dạ phồng khuôn mặt nhỏ giãy dụa một trận, thế nhưng Giang Nam trói không chút sơ hở!
Chỉ thấy Giang Nam tìm tòi một trận!
Sau đó móc ra một thứ từ cô trong túi áo! Búa sừng dê?
Mẹ kiếp!
Nha đầu này mang theo búa sừng dê trong người?
Lại tìm!
Một bộ dụng cụ mở khóa!
Một camera mini!
Một cây dao găm!
Một hộp ống khói mê dược!
Một tờ tiền mặt 5 đồng và 2 đồng!
Máy nghe trộm, một tấm ảnh chụp của Giang Nam.
Một cái nắp chai có ghi "Lại thêm một chai"?
Một móc chìa khóa Stitch?
Hai que kẹo! Còn có một túi bánh bích quy ăn thừa một nửa. . .
Giang Nam nhìn một đống dồ linh tinh ở bên cạnh, lâm vào kinh ngạc!
Mẹ kiếp!
Thực sự là thần kỳ túi nha?
Đến cùng nha đầu này nhét bao nhiêu thứ?
Sắc mặt Diệp Dạ đỏ bừng, hung hăng trừng mắt Giang Nam!
"Lại nói, ngươi xác định mình thực sự là sát thủ sao?"
Đây là thứ quỷ gì chứ!
Điện thoại hay thẻ căn cước gì đó đều không có, hơn nữa trên dưới toàn thân chjir có đúng 7 đồng?
Này là loại hình sát thủ quỷ quái gì chứ?
Nếu không phải bị mình bắt được . . .
Sợ là thêm hai ngày nữa liền chết đói ở bên ngoài rồi a!
Giang Nam cười hắc hắc, Nghĩ ta không có cách gì với ngươi sao?
Nhìn tiểu gia ta hố ngươi đây!
"Ngươi đã thành thật khai báo rồi a!"
"Thân phận của ngươi ta đã biết khá đủ!"
Tiểu nha đầu khinh thường nói: "Vậy ngươi nói xem! Tên của ta là gì?"
Giang Nam nhếch miệng cười một tiếng: "Diệp Dạ!"
Cô sững sờ, lộ ra vẻ kinh ngạc!
Thế nhưng lại lập tức nói: "Ừm! Cháu ngoan ~ "
Giang Nam: ? ? ?
Hạ Dao cười sụp đổ: "Phốc . . . Ha ha ha ha ha!"
Chung Ánh Tuyết ngạc nhiên: "Tiểu Nam? Vô duyên vô cớ ngươi gọi gia làm gì?"
Giang Nam bùng nổ: "Mẹ kiếp! Ai cũng đừng cản lão tử!"
"Ngươi lại dám chiếm tiện nghi của ta? Cho tới bây giờ đều chỉ có ta chiếm tiện nghi của người khác!"
"Nhìn lão tử lấy xe tăng bắn ngươi!"
"A a a a a!"
Giang Nam trực tiếp bạo tạc tại chỗ!
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao nhìn thấy hắn biến thành Giang Than Chì đã đủ thảm a!
Còn bị bé loli chiếm tiện nghi?
Còn con mẹ nó cháu ngoan?
Vũ khí nóng bình thường không cách nào xử lý được! Chẳng lẽ xe tăng đạn pháo lại không trị được ngươi sao?
"Ai cũng đừng cản ta à! Nhìn ta bắn cô ta!"
Hạ Dao nằm trên ghế sô pha ăn khoai tây chiên: "Không có người ngăn cản ngươi nha! Lên đi! Ừm! Chúng ta không ngăn!"
Chung Ánh Tuyết nghiêng đầu, ngậm lấy một que kẹo. . .
Giang Nam: …
Có cần phải xấu hổ như vậy hay không!
Đều không cản một lần sao?
Khiến cho ta thật mất mặt!
Chỉ thấy Giang Nam hít một hơi thật sâu, trợn mắt tròn xoe, thả ra lời nói hung ác nhất từ trước tới nay!
"Hừ! Cho ngươi đói chết!"
Diệp Dạ làm mặt quỷ với hắn: Ple ple ple~
Ba người trở lại phòng khách, mặt mũi Giang Nam tràn đầy vẻ u sầu!
Giết thì lại không giết được!
Trời mới biết nha đầu này có lai lịch gì?
Sát thủ?
Phái sát thủ như vậy tới ám sát bản thân?
Đầu kẻ địch sợ là bị lừa đá!
Chung Ánh Tuyết: "Thật sự không cần thông tri với quân đoàn Ám Dạ sao? Gần đây ta cuối cùng đã cảm thấy là lạ!"
Giang Nam bất đắc dĩ: "Đã thông tri Sơn Miêu, cô ấy không để ý ta!"
Mặt mũi Hạ Dao tràn đầy hưng phấn: "Có phải bởi vì chuyện vụ nổ hạt nhân hay không, ngươi đã lên bảng treo thưởng gì đó! Sau đó có các đại tổ chức ngầm và sát thủ nhao nhao đến đây lấy mạng chó của ngươi?"
Giang Nam liếc mắt: "Ngươi ít xem phim lại!"
"Trời mới biết là chuyện gì xảy ra, tiểu nha đầu kia cũng không nói, ta cũng đều không biết được!"
"Không được, còn phải nghĩ cách cạy mở miệng cô ta ra!"
Hạ dược? Đậu nành nhỏ giải độc? Linh hẹ?
Không được không được! Quá tàn nhẫn!



Bạn cần đăng nhập để bình luận