Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1208:

Chương 1208:
Lòng Giang Nam run lên, một khi bắt đầu liền không dừng lại được sao?
Bị độc nguyên tội ham ăn bao trùm ở tầng bảy ăn mòn suốt một tháng, còn có thể bảo trì nhân tính đã rất đáng quý!
"Các ngươi đến tột cùng làm sao vượt qua được?"
Diệp Tử dụi dụi mắt: "Chúng ta chỉ uống nước, sắp chết đói liền đút bọn hắn ăn chút thịt Hoàng Ngân, duy trì cho không chết!"
"Sau đó trói lại, không cho ăn nhiều, hôm nay ra ngoài thú săn là để kiếm thức ăn cho những người sắp chết đói kia!"
"Mỗi lần đi ra ngoài đều sẽ tổn thất không ít nhân thủ, ta... ta ô ô~""
Nói xong, Diệp Tử liền khóc lên, Kim Cương 8 sao như cô có được một nội tâm cường đại!
Thân là đội trưởng đại đội thăm dò, mỗi một quyết định được đưa ra đều sẽ quyết định sống chết của mọi người!
Chịu đựng đến bây giờ, người phụ nữ dù có kiên cường hơn nữa cũng gánh không nổi!
Giờ khắc này, từng nhà thám hiểm gầy như gậy trúc nhìn về phía Giang Nam, ánh mắt nổi lên ánh sáng, đó là ánh sáng hy vọng.
"Nam Thần, chúng ta còn có thể sống sót ra ngoài sao? Ta nhớ vợ con..."
"Một tháng này quá khó khăn, ta đã không nhớ rõ cơm là mùi vị gì!"
"Trước kia bọn họ đều gọi ta là Tôn mập mạp, tên béo, bây giờ đều gọi ta là Tôn Thiểm Điện!"
Giang Nam cười xán lạn: "Yên tâm đi, lát nữa để cho các anh em ăn một bữa thoái mái, ăn cơm no!"
Nhưng mà áp lực như núi lại đập vào mặt!
Gầy thành như vậy, mỡ cơ bắp trong cơ thể đã bị phân giải gần hết, cơ hồ không có năng lực hành động!
Nếu muốn khôi phục lại, không phải chuyện một sớm một chiều!
Tình huống như vậy, làm thế nào để có thể dẫn dắt mọi người ở trong Thâm Uyên nguy cơ trùng trùng sống sót ra ngoài chứ?
Giang Nam cười, cười rất miễn cưỡng!
"Ai? Nam Thần? Con rết lớn này chính là đồ ăn ngươi mang đến, có thể ăn không?"
"Lớn như vậy? Ăn nhất định rất ngon phải không?"
"Để cho ta ăn, đám bảo đến vỏ cũng không uổng phí, không biết sẽ có mùi vị gì đây?"
Hơn một ngàn người nhìn con rết lớn với ánh mắt lóe lên ánh sáng, nước miếng chảy ròng ròng...
Con rết lớn: …
Ta đây rơi vào trong ổ cướp sao?
Ta cũng đã rất cố gắng để trưởng thành dáng vẻ không thể ăn, các ngươi dám xuống miệng sao?
Ta có độc!
ÁNh mắt cầu xin nhìn về phía Giang Nam!
Giang Nam: "Ách... Đây là phương tiện giao thông của chúng ta, không thể ăn!"
Con rết lớn mang vẻ mặt cảm động!
"Vậy ta liếm một miếng có được không? Chỉ liếm!
Giang Nam:...
"Vậy trước tiên liếm liếm cho đỡ thèm, không được cắn!"
Trong thoáng chốc, hơn một trăm người xông lên bổ nhào lên người con rết lớn liếm một trận!
Con rết lớn: ???
Trong nháy mắt liền không cảm (dám) động!
Nam nhân này quả nhiên là ác ma!
Chỉ thấy Giang Nam khồn ngừng búng ra lỗ đen hư không, móc ra mấy chục không gian hình cầu trong hầm trú ẩn!
"Tiêu Chấn, phái người phát đậu nành cho mọi người, bài trừ độc trước!"
"Sau đó lại ăn nhân sâm, hẳn là có thể bổ sung không ít khí huyết đã mất đi, ít nhất có thể khôi phục năng lực hành động!"
"Ngô Lương, các ngươi dùng vật tư trong trong không gian dị độ của ta, làm bữa tiệc lớn cho các anh em, sau khi bài độc sẽ bổ sung thể lực!"
"Diệp Tử, thống kê nhân số, báo cho mọi người chuẩn bị di chuyển!"
Từng mệnh lệnh truyền đạt đâu vào đấy, mọi người lập tức bắt đầu bận rộn!
18 người Ngư quốc kia dưới sự che chở của Diệp Tử, coi như cũng miễn cưỡng sống sót!
Heidi kéo tay Diệp Tử, khóc lê hoa đái vũ, không ngừng cảm ơn.
Mà Giang Nam lại là tìm được Lăng Phong!
"Phong ca, không thể tiếp tục đợi ở tầng thứ bảy, đất bị gặm trọc, không có đồ ăn, dù có dùng đậu nành giải độc cũng vô dụng!"
Chỉ cần người còn ở tầng thứ bảy, nhất định sẽ bị thú triều trùng kích!
Lăng Phong đau đầu nói: "Chỉ có thể mang mọi người xuống đến tầng thứ tám, nhưng tầng thứ tám là tầng tài nguyên, trạng thái thân thể của bọn họ..."
Giang Nam cắn răng: "Thật sự không được chỉ có thể dùng đại lực thúc giục thử, ít nhất sẽ có thêm chút năng lực tự vệ!"
Lăng Phong nuốt nước bọt, mẹ nó!
Như vậy chẳng phái tản mát ánh sáng khắp tấng thứ tám sao?
Quân đoàn đầu trọc xuất chinh?
Lăng Phong cắn răng: "Chỉ có thể làm như vậy, bằng không sáu tầng phía trước cũng không nơi nào yên ổn cả!"
Theo thời gian trôi qua, công hiệu của đậu nành phát tác!
Trong hầm trú ẩn liên tục vang lên tiếng pháo hỏa, nổ cho cả tòa không gian ngầm đều run rẩy không ngớt!
Nhưng mà Adams lại nóng lòng không thôi, sao đám người Fito còn chưa tới?
Nếu không đến đám người Giang Nam liền rời đi a!
……
Phòng thí nghiệm Thâm Uyên thủ đô, Hàn Mộng Lộ vẫn quan sát tình huống xung quanh nơi trú ẩn dưới lòng đất!
Thấy Giang Nam dẫn dụ thú triều đi cũng thở phào nhẹ nhõm!
"Tình hình của hai đội M Ưng hiện nay thế nào?"
Có người trả lời: "Bọn họ tìm được cảnh cửa không gian ở cửa vào tầng thứ tám rồi, nhưng không đi xuống, nghỉ ngơi và hồi phục tại chỗ, sợ là đang chuẩn bị tiến vào tầng tài nguyên!"
"Người thiếu mấy chục cái, hẳn là vừa rồi Vũ Vân nháo, muốn hay không làm chút động tác, ngăn cản bọn hắn xuống tầng thứ tám?"
Hàn Mộng Lộ lắc đầu: "Không cần thiết, muốn xuống liền xuống, trước mắt trọng tâm ở dưới đất nơi trú ẩn bên kia!"
Nhưng mà đúng lúc này, có nhân viên công tác nghi hoặc nói: "Mấy con thú này đều bắt đầu dời đi, trông có vẻ không đúng lắm!"
Hàn Mộng Lộ nhíu mày: "Mở hình ảnh cho ta xem!"
Phóng hình ảnh lên!
Chỉ thấy mấy đợt thú triều khổng lồ điên cuồng chạy trên mặt đất!
Vẻ mặt Ivy hưng phấn, lợi dụng lực trường dẫn theo bốn đồng đội!
Trong đó có một hệ mộ, bỏ xuống mấy sợi dây leo, mặt trên buộc bảy tám xác thú kéo đi trên mặt đất, kéo ra từng vết máu!
Hấp dẫn bầy thú đuổi theo!
Cùng lúc đó, toàn thân Fito phủ giáp xương cũng kéo theo hai con Sâm Nhiêm Cự Mãng chạy như điên, dẫn dắt một bầy thú triều khổng lồ!
Bảy đàn thú triều khổng lồ từ bốn phương tám hướng vọt tới, lập thế vây kín điên cuồng chạy về phía nơi trú ẩn dưới lòng đất!
Hàn Mộng Lộ đột ngột đứng dậy, tâm đều trầm xuống đáy cốc!
Đội người đóng quân ở cánh cổng không gian chỉ dùng để mê hoặc tầm mắt sao?
Trên thực tế đã phái tiểu đội thăm dò dưới lòng đất, tránh đi tầm mắt Thiên Nhãn, hấp dẫn thú triều?
Chỉ một đàn thú triều đã khó có thể chống lại, bảy đàn này nếu như hội tụ cùng một chỗ...
Trong nơi trú ẩn còn có không ít nhà thám hiểm thân thể lực hư!
"Mau thông báo cho Giang Nam! Có người gây sự, thú triều đột kích, mang theo mọi người nhanh chóng dời đi!"
"Trên bình nguyên không có ai, bọn họ đều ở trong nơi trú ẩn, không nhìn thấy chữ viết của chúng ta!"
Hàn Mộng Lộ vỗ bàn vội la lên: "Vậy tạo chấn động cho ta! Nhắc nhở tin tức! Mau!"
Trong lòng sốt ruột, nhất định phải kịp a!
Lập tức có nhân viên công tác khống chế kết cấu địa tầng, gây chấn động!
Cũng không dám quá dùng sức, sợ bị chấn động sụp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận