Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 717 -



Chương 717 -




Ngay cả hương vị cũng nhất mạch tương thừa như vậy sao?
Lại nói một con gấu đen ngay cả chuyện giặt quần cũng có thể làm được sao?
Con lợn rừng đó là do Hùng Nhị nướng sao? Còn ăn cả đồ ăn nấu chín?
Giang Nam đầy kinh hỉ, một phen nhảy xuống giang tay ôm ấp!
"Ha ha! Hùng Nhị! ”
Gấu đen ngồi bên bờ sông giặt quần, tai gấu tròn tròn khẽ động, đột nhiên quay đầu lại!
Nhìn thấy Giang Nam, trong nháy mắt đột nhiên ngây dại, lập tức miệng cũng sắp nhếch đến bên tai!
Quần lót trong tay vừa vứt đi, một đường chạy như điên đâm vào trong ngực Giang Nam!
Ngô Lương cười ha ha, cung dang tay ôm lấy!
Hùng Nhị kích động không chịu được, miệng gấu há to rống một tiếng!
"Lam ca! Hùng nhại! Nhớ~ ha ha ha!"
Hùng Nhị bất thình lình nói ra một câu, trực tiếp khiến cho Giang Nam cùng Ngô Lương choáng váng!
Tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn Hùng Nhị!
Này, này!
Con gấu này vừa rồi nói chuyện phải không?
Mẹ nó ~
Giờ khắc này, thế giới quan của các tình nguyện viên sụp đổ, tròng mắt thiếu chút nữa cũng không trừng nổi!
Ngươi có thể hơi tôn trọng pháp tắc sinh học một chút hay không, thuyết tiến hóa cái gì đó a!
Gấu còn có thể nói chuyện ah!
Hạ Dao che cái miệng nhỏ: "Hùng... Hùng Nhị vừa mới nói Nam ca! Hùng đại! Nhớ! Đúng không?"
Chung Ánh Tuyết hưng phấn không chịu được: "Thật sự! Chỉ là có chút ngọng!"
Tần Thụ: "Ngươi đừng có ngụy trang nữa! Nhanh chóng cởi bao da ra! Không nóng sao?
"Cái bao da này làm cũng quá chân thật a, khóa kéo ở đâu?"
"Bạch Kim... Bạch Kim? Bạch Kim 1 sao? Con gấu này là Bạch Kim 1 sao?"
Giờ khắc này, Giang Nam đã đi ra phía sau Hùng Nhị tìm khóa kéo, đây nhất định là co gấu giả đúng không?
Nếu Đạt ca biết chuyện này, nhất định sẽ nhảy ra đánh ngươi!
Vẻ mặt Ngô Lương bối rối: "Sao có thể nói chuyện được chứ? Ngươi sắp lê tới trời rồi đúng không! ”
Hùng Nhị gãi gãi ót, nhếch miệng cười: "Bắt~ chước!"
Giang Nam vẫn không tìm được khóa kéo!
Đáng giận ~
Hùng Nhị biết nói chuyện là nhờ bắt chước con người? Hơn nữa lúc trước ở với mình mưa dầm thấm đất?
Lại nói dây thanh âm của gấu giống như con người?
Nhưng lúc Ngô Lương biến thành gấu cũng có thể nói chuyện, nghĩ tới như vậy liền cảm thấy hình như cũng không có gì sai ~
Mặc kệ như thế nào, Giang Nam vẫn vui vẻ như cũ!
"Bạch Kim một sao? Khá lắm! Đều hơn cả ta? Nhân sâm đã ăn hết rồi phải không? Sao ngươi không to lên? Nhìn xem con khỉ lông trắng người ta!"
Giờ phút này hình thể Hùng Nhị thể chỉ có khoảng 2 mét 5, tựa hồ không chênh lệch so với lúc trước!
Chỉ thấy Hùng Nhị khinh thường liếc mắt nhìn con khỉ lông trắng, ngửa đầu điên cuồng rống một tiếng!
Linh lực cuồng dũng, thân thể gấu đột nhiên tăng lên tới 25 mét, giống như một ngọn núi nhỏ! Thực lực của Bạch Kim 1 sao triển khai hết không thể nghi ngờ!
Hùng Nhị: "Không cần hoảng sợ!"
Giang Nam: ???
Linh thú bình thường còn có thể tùy ý khống chế kích thước hình thể của mình sao?
Điều này có gì sai trái không? Lại nói Hùng Nhị rốt cuộc là loại linh thú gì?
Giờ phút này hai mắt các tình nguyện viên đều trống rỗng, từ sau khi lên đảo Áp Lê này, thế giới quan đã sụp đổ không biết bao nhiêu lần rồi!
Hùng Nhị lại khôi phục kích thước bình thường, tiến lên thân mật cọ cọ Chung Ánh Tuyết cùng Hạ Dao!
Sau đó kéo mọi người đi vào hang động của nó!
Vừa mới vào sơn động, đã thấy trên vách tường treo không ít vật phẩm của thế giới loài người!
Giống như ba lô, lều, nồi và chảo, mấy thứ linh tinh!
Hiển nhiên đều là đồ do Hùng Nhị thu thập được trong hơn một năm này!
Đi thẳng đến sâu trong hang động!
Chỉ thấy trên tấm đá lớn ở bên cạnh trải túi ngủ, một bên còn có phiến đá xếp chồng lên nhau, phía trên đều là khắc "thông báo tìm người"!
Năm đó Giang Nam để lại đồ cho Hùng Nhị, đều được bảo quản tốt trong sơn động!
Nhưng khi Giang Nam nhìn thấy bản khắc trên vách tường, thân thể không khỏi cứng đờ!
Các bức tường được khắc hai mặt gấu và ba mặt người
Giang Nam liếc mắt một cái liền nhìn ra được, hình được khắc trên tường chính là thành viên trong đội Giang Nam Nói Gì Cũng Đúng năm đó!
Ngô Lương! Hùng Nhị!
Hạ Dao! Mình! Chung Ánh Tuyết!
Giống hệt với bức ảnh được chụp khi chia tay năm đó!
Mỗi ngày Hùng Nhị đều nhìn hình trên tường ngủ thiếp đi sao?
Nhìn Hùng Nhị ở bên cạnh gãi đầu nhếch miệng cười, hai mắt Giang Nam ửng đỏ!
Ngô Lương: "Nam ca! Nếu không..."
Giang Nam lau mũi, nhếch miệng cười nói: "Hùng Nhị! Ngươi có muốn đi chơi với đại ca không? Ta đang che chở cho ngươi!"
Hùng Nhị sửng sốt một lúc lâu, lập tức điên cuồng gật đầu: "Đi!"
Một phen nhào tới cọ tới cọ lui trong ngực Giang Nam!
Ngô Lương cười ha ha, kích động đến mức không thể kiềm chế!
Hạ Dao hưng phấn nhảy dựng lên: "Hắc hắc ~ thật tốt! Ha ha! Tiểu Nam, ngươi quá tuyệt vời!"
Chung Ánh Tuyết cũng cực kỳ vui vẻ!
Giang Nam đưa ra quyết định này tất nhiên không phải không hề cân nhắc!
Hùng Nhị vô luận là IQ hay là hành vi đã phần nào thoát ly khỏi phạm trù thú này!



Bạn cần đăng nhập để bình luận