Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 49 - Phi Lễ Chớ Nhìn!



Chương 49 - Phi Lễ Chớ Nhìn!




Thoáng chốc bên cạnh bàn học Giang Nam đã có một đống người, bọn họ đều mang theo vẻ mặt ân cần!
Vẻ mặt Giang Nam hiền lành: "Yên tâm! Tất cả đều là bạn học của nhau, cứ giao cho ta!"
Có những lời này của Giang Nam, họ lại cười vui vẻ hơn!
Có lời này đặc biệt yên tâm a!
Giang Nam nổi tiếng học giỏi!
Trong lớp Linh Võ cũng coi như là dị loại!
Lý Hưởng nhìn Giang Nam được các bạn học chúng tinh phủng nguyệt mà cười lạnh trong lòng!
Lần này hắn vậy mà cũng hăng hái học tập!
Chính vì có thể đè bẹp môn văn hóa của Giang Nam!
Sau đó tiến bào Thiên Trì Linh Khư lại làm cho hắn đẹp mắt! Hai mặt giáp công!
Để cho ngươi ngạo mạn thêm một đoạn thời gian!
Buổi thi đầu tiên ngay lập tức bắt đầu!
Giang Nam đi về phía phòng thi của mình!
Kết quả gặp được Ngô Lương to con ở hành lang!
Chỉ thấy đầu hắn đeo khăn đỏ, bên trên còn viết ba chữ to!
Cường! Cường! Cường!
Vài ngày không gặp, vậy mà đều đeo kính!
Xem ra đã dốc không ít sức để học a?
Gọng kính đen.
Quả thật có chút dáng vẻ của học bá!
"Thế nào?! Vào được top 3 hay không?"
Ngô Lương đẩy kính, vẻ mặt tự tin!
Vỗ vỗ ngực nói: "Đại ca! Cứ yên tâm! Mọi chuện đều ổn, tất cả đều nằm trong tầm tay!"
Giang Nam ngạc nhiên!
Mẹ kiếp?
Tự tin như vậy? Được rồi! Không hổ là người ta nhìn trúng!
"Được rồi! Ta chờ đợi tin tốt của ngươi, vào được top 3 ta có thưởng lớn cho ngươi!"
Giang Nam đấm một quyền vào ngực Ngô Lương, vào phòng thi của mình!
Ngạc nhiên phát hiện, Đường Thiên Nhã thế mà cũng ở cùng phòng thi với mình.
Giang Nam cười chào hỏi!
Dưới ánh mắt nghiêm khắc của hai giám thị, kỳ thi bắt đầu!
Giang Nam điên cuồng trả lời câu hỏi trên phiếu trả lời trắc nghiệm,
Bút chì 2b ma sát trên giấy tới mức suýt tóe lửa!
Bài thi môn ngữ văn, Giang Nam làm chưa đầy 30 phút đã xong!
Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả các bạn cùng lớp!
Đứng dậy nộp bài thi!
Không có cách nào, chính là tự tin như vậy!
Tiêu sái!
Kiêu ngạo!
Các bạn cùng lớp trong phòng thi oán thầm!
Hắn có phải là máy in hình người không vậy?
Bài thi ngữ văn mà lại làm trong chưa đầy 30 phút?
[Giá trị oán khí từ Chu Khải Lương +666!]
[Giá trị oán khí từ Vương Hâm +888!]
......
Danh sách giá trị oán khí điên cuồng cập nhật, trong lòng Giang Nam càng thỏa mãn!
Đúng rồi đúng rồi!
Hắn muốn chính là loại hiệu quả này!
Phải thừa dịp cơ hội này để kiếm thêm một đợt oán khí giá trị mới!
Lúc này liền muốn ra khỏi phòng thi.
Giám thị: "Ngươi muốn đi đâu?"
"Quay về ngồi lại! Trong giờ thi không được phép rời khỏi phòng thi sớm!"
Giang Nam: ???
Giang Nam ngồi tại chỗ tỏ vẻ thảnh thơi, hưởng thụ một đợt giá trị oán khí thỉnh thoảng lại truyền đến!
Trong lòng đều nở đầy hoa!
Nhàm chán hắn nhìn xung quanh, ngược lại phát hiện không ít động tác nhỏ!
Một số bạn học viết tài liệu lên nhãn hiệu chai nước.
Cũng có trong túi bút, thậm chí có viết trên tay!
Phải gọi là mỗi người đều hiển lộ thần thông a!
Giang Nam càng phát hiện ra một đại thần, thế nhưng dùng ngón tay gõ bàn, dùng mã Morse truyền tin với nhau!
Bảy tám học sinh nghiêng tai lắng nghe, tính toán một lúc, sau đó điên cuồng viết đáp án.
Giang Nam nhìn mà câm nín!
Có năng lực này, ngươi mẹ nó dùng để học tập a!
Mình phải giúp họ đi đúng hướng mới được!
Giang Nam tỏ vẻ một lòng tình nguyện cống hiến của mình!
Đối với loại chuyện như thế này!
Giang Nam cho tới bây giờ đều là nghĩa vô phản cố!
Sau đó, hắn liền dùng ngón tay của mình gõ bàn...
Các bạn học sửng sốt!
Mẹ kiếp?
Tiếng gõ này hơi dày đặc!
Tiết tấu này... Ừm, có lẽ đề thi này phải viết thế này!
Ước chừng nửa giờ sau, có người lơ đãng quay đầu lại nhìn lại!
Liền thấy Giang Nam cũng đang gõ bàn!
Vẻ mặt phiền muộn nhìn ra ngoài cửa sổ!
Sau đó hắn nhìn lại nửa mặt đề mà mình trả lời...
Một ngụm máu thiếu chút nữa không phun ra được!
Con mẹ nó!
Ngươi mẹ nó phiền muộn thì tự mà phiền muộn!
Gõ bàn con mẹ nhà ngươi!
Mấy bạn học khác đều sắp điên rồi!
Giang Nam nhìn danh sách giá trị oán khí điên cuồng cập nhật.
Ừm!
Trở về nhớ học tập thật tốt!
Hắn lơ đãng liếc qua, liền nhìn thấy Đường Thiên Nhã ngồi ở phía sau mình!
Khuôn mặt xinh đẹp đầy căng thẳng!
Thừa dịp giám khảo quay đầu lại, bàn tay nhỏ bé thuận tới dưới gầm bàn!
Kéo chiếc váy ngắn của mình lên một chút.
Kết quả Giang Nam liền nhìn thấy trên đôi chân trắng to kia viết đầy chữ đen nhỏ!
Lén nhìn thoáng qua, bắt đầu trả lời câu hỏi!
Giang Nam mở to hai mắt!
Được rồi! Khá lắm!
Dâu tây nhỏ màu hồng?
Đáng yêu hơn gấu Pooh trước đó!
Chậc chậc chậc!
Cô gái này thật sự có trái tim thiếu nữ!
Đường Thiên Nhã tựa hồ nhận ra tầm mắt của Giang Nam.
Khuôn mặt đỏ bừng giống như quả táo chín, lè lưỡi với Giang Nam!
Giang Nam vội vàng quay đầu lại!
Ừm...
Phi lễ chớ nhìn! Phi lễ chớ nhìn!



Bạn cần đăng nhập để bình luận