Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1535

Chương 1535
Giang Nam trừng mắt: "Ta cho ngươi chém sao?"
"Rống~"
Một tiếng hổ gầm quanh quẩn, khí thế vương giả của Giang Nam tản mát ra!
Sự sợ hãi đến từ sâu trong nội tâm làm cho đám ác thú hai chân mềm nhũn, toàn bộ quỳ xuống!
Vốn là bọn chúng đang truy đuổi lại bị bắt quỳ xuống, thân thể bởi vì quán tính tiếp tục trượt về phía trước!
Hai đầu gối trượt trên đất kéo ra mảng lớn bụi mù!
Mà bọ ngựa xanh căn bản không chịu nổi uy hiếp của Giang Nam, quỳ xuống trên không trung!
Đạn pháo nện vào mặt bọ ngựa màu xanh, nó bị nện cho lộn nhào trên không trung!
Cái quỳ này đến thật sự quá mức đột ngột, thế cho nên không ít ác thú chưa kịp thuấn di, bị cơn mưa đạn pháo bắn trúng!
Tiếng rộng không dứt!
Giang Nam cười cạc cạc, nhưng mà da mặt bọ ngựa thật dày a!
Bị đạn xuyên giáp khốn linh nện vào mặt cũng không phá phòng? Có cần mạnh tới như vậy không?
Thừa dịp chúng nó quỳ xuống, Giang Nam nắm chặt xiềng xích hư không chạy như điên trên bình nguyên!
"Hả? Sao lại nặng như vậy?"
Đúng lúc này, phía sau truyền đến từng đợt tiếng kêu sợ hãi!
"A...... Đừng chạy, Tiểu Nam! Hai cái đầu gối của ta đều cọ rách da rồi!"
"Đau đau đau! Mẹ nó mài ra tia lửa luôn rồi, cái quỷ gì thế này?"
[Giá trị oán khí từ Hạ Dao+1000!]
[Giá trị oán khí từ Chung Ánh Tuyết+1000!]
[Giá trị oán khí từ Mira...]
Giang Nam không khỏi ngẩn ra, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đám người Chung Ánh Tuyết Hạ Dao đều quỳ trên mặt đất!
Mặt cả đám đều đỏ ra máu!
Vừa mới bị Giang Nam rống lên, trong lòng sinh hoảng sợ, bọn họ cũng đều quỳ trên mặt đất!
Còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã bị Giang Nam dùng xiềng xích hư không kéo lê trên mặt đất hơn ba ngàn mét!
Ngay cả cơ hội đứng dậy cũng không có!
Trên mặt đất toàn là đá phiến đá vụn, vô cùng sắc bén!
Hai đầu gối của Ngô Lương đều mài ra tia lửa!
Trán Giang Nam toát mồ hôi: "Cái kia... ngại quá, ta không chú ý!"
Hổ gầm này có phạm vi công kích không? Cũng không phân biệt địch ta a?
Mấy người Chung Ánh Tuyết vừa mới bò dậy!
Chỉ thấy phần đầu gối của bộ đồ teletubbies đã bị mài mòn!
Đầu gối đều trọc...
Duệ Hư Long Thu cũng tức giận: "Sao ngươi dám, ta giết ngươi a!"
"Bong..."
"Rống gào!"
Lại là một tiếng hổ gầm, đám thú Duệ Hư Long Thu lại quỳ trên mặt đất!
Hai chân Chung Ánh Tuyết, Hạ Dao mềm nhũn, lại quỳ xuống đất!
"Nha...... Ngươi đừng!"
Giang Nam không nói hai lời, quay đầu thuấn di gia tăng chạy như điên!
Xiềng Xích Hư Không còn đang kéo theo tám người quỳ trên mặt đất kêu thảm thiết, một đường trượt trên mặt đất hoang dã, bụi mù cuồn cuộn!
[Giá trị oán khí từ Hạ Dao +1000!]
[Giá trị oán khí từ Tử Diên +1000!]
[Giá trị oán khí từ...]
Mặt Hạ Dao đỏ bừng lên!
Không kìm lòng được quỳ xuống trước Tiểu Nam là cái quỷ gì a?
Thế này cũng quá xấu hổ a?
Ta vốn tưởng rằng trong một ít cảnh tượng đặc thù mới có thể xuất hiện động tác này!
Nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới sẽ là dưới hình thức như vậy a!
Ngươi đã phá vỡ tất cả những ảo tưởng tốt đẹp của ta!
[Giá trị oán khí từ Hạ Dao+1000!]
Sau này đừng mơ dùng lại loại tư thế này, ngươi đã không còn cơ hội!
Giang Nam:???
Ngươi đang nói cái quái gì vậy? Sao ta không hiểu nhỉ?
Toàn bộ quá trình Chung Ánh Tuyết đều che mặt, mặt đỏ đến có thể nướng xúc xích!
Nhưng mà bị tiếng hổ gầm uy hiếp, chân nàng mềm nhũn căn bản không đứng lên được!
Lưu Mãng cúi đầu xuyên thấu qua đũng quần nhìn hai vết máu trên mặt đất, mặt càng đen hơn!
"Ta từng nghe nói qua đứng thắng, nằm thắng, nhưng chưa từng nghe nói qua quỳ thắng a?"
Ngô Lương: "Người xưa có câu, dưới gối nam nhi có hoàng kim! Hắn nói sai rồi! Dưới gối nam nhi có sao Hoả a!"
Tử Diên khóc lớn: "Đáng giận oa! Ta đường đường là cường giả cấp Tinh Diệu! Mặt mũi đều mất hết a!"
Giang Nam cũng không quay đầu lại, hắc hắc cười trộm: "Ngươi có mặt mũi cái rắm? Ngươi là đồ Tinh Diệu vô dụng!"
"Có thể quỳ gối trước mặt Giang vương giả ta, đó là vinh hạnh của ngươi!"
Tử Diên: "Ta liều mạng với ngươi!"
[Giá trị oán khí từ Tử Diên+1000!]
Chỉ thấy Giang Nam thuấn di chạy đi, bọn Duệ Hư Long Thu thuấn di đuổi theo!
Mỗi khi đến thời khắc mấu chốt đạn pháo rơi xuống, Giang Nam liền quay đầu lại gầm một tiếng, tất nhiên là tập thể đám ác thú đều quỳ xuống, lại là một đợt trượt quỳ!
Nguyên một đám mắng chửi khí thế, Cao Thiên Anh Vũ lại càng mắng đến rách cả cổ họng!
Mà bọn Ngô Lương Lưu Mãng liền dứt khoát không đứng lên, dù sao đứng lên còn phải quỳ lại!
Quỳ trên mặt đất bị Giang Nam dùng Xiềng Xích Hư Không kéo chạy!
Những thứ khác đều rất tốt, chỉ là đầu gối có chút đau!
Giờ phút này, toàn bộ phòng chỉ huy tác chiến vẫn dùng vệ tinh Thiên Xu theo dõi động tĩnh chiến trường đều mơ hồ!
Nam Thần quay đầu lại, tập thể linh thú hệ không gian đều quỳ xuống?
Đây là cái thể loại gì vậy? Có cần phách lối như vậy hay không?
Quỳ xong đứng lên tiếp tục đuổi theo? Một màn này thoạt nhìn cũng quá quỷ dị a?
Mà đúng lúc này, trên bầu trời xẹt qua một đạo lôi đình chói mắt!
Trong đó truyền đến một tiếng hét lớn!
"Âm thanh sấm sét giữa trời quang vang lên! Vương Đại Lôi ta lóe sáng lên sân!"
"Chú Giang đừng hoảng hốt! Ta đến giúp ngươi!"
Ánh mắt Giang Nam sáng ngời, mặt mũi tràn đầy phấn chấn, thắng gấp ngừng lại!
Khá lắm, rốt cục cũng đã đến sao?
Tia chớp từ tầng mây lao thẳng đánh xuống mặt đất!
Mặt mũi Duệ Hư Long Thu tràn đày phẫn nộ, đáng chết, nhân loại cường giả cấp Đạo Thiên? Mặc kệ!
Thân thể lập tức kéo dài, dùng chiêu thức Bong Bóng Warp!
Giang Nam lập tức xù lông, sao có thể để Duệ Hư Long Thu có cơ hội dùng?
Há miệng gầm một tiếng!
"Ầm!"
Chỉ thấy toàn thân Vương Đại Lôi quấn quanh lôi quang cuồn cuộn, từ trên cao rơi xuống, hai chân mềm nhũn!
Hai đầu gối nặng nề nện trên mặt đất, nham thạch đều bị quỳ nát!
Két một cái liền quỳ gối trước mặt Giang Nam!
Vương Đại Lôi:
Một màn bất thình lình này, doạ Giang Nam run lên một cái, không khí lâm vào trạng thái yên tĩnh tuyệt đối!
"Ngươi... Ngươi thế này thật đúng là đủ loé sáng!"
"Sao lại hành đại lễ như vậy a? Tuy đến hơi muộn, nhưng ta cũng không trách ngươi a?"
"Chuyện này? Mau mau bình thân!"
Lúc này Lưu Mãng liền cười phun, thứ cho ta không nhịn được!
Phụt!
Cái này ai chịu nổi chứ?
Hạ Dao sắp nghẹn đến điên rồi! Chỉ có Tử Diên mang vẻ mặt thoải mái!
Đạo Thiên đều quỳ? Vậy ta quỳ một chút hình như cũng không tính là cực kỳ thua thiệt nha!
Vương Đại Lôi: ...
Ta cũng không muốn quỳ a?
Không biết chuyện gì xảy ra, chân liền mềm nhũn, không đứng vững liền quỳ xuống đất!
Chuyện này mắc cỡ chết người a, dù nói thế nào ta cũng là cường giả cấp Đạo Thiên!
Nhưng mà vừa muốn đứng dậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận