Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 580 -



Chương 580 -




Dạ Oanh hoảng sợ nhìn vòng cổ trên mặt bàn!
"A!"
Thứ như vậy mà ngươi lại đeo nó quanh cổ!
Còn ngâm nước uống?
Chúa ơi!
Ta thấy đầu óc người này mới thật sự bị ngâm nước phải không?
Thần sắc Giang Nam nghiêm túc: "Làm sao có thể không có tác dụng chứ? Ta lừa dối ngươi để làm gì? Lúc trước bán cho ngươi ta còn đau lòng một thời gian dài!"
Andre nóng nảy: "Ngươi còn muốn lừa ta nữa sao? Vậy sao ta uống lại không có tác dụng gì?"
Giang Nam: "Ngươi có ngâm xướng khẩu quyết chưa? Ngươi có thành kính không? Không thể nào mà không có tác dụng được!"
Nụ cười của Andre cứng đờ: "Khẩu... Khẩu quyết? Không..."
Lão tử thật sự không có mặt mũi nói ra khỏi miệng!
Khẩu quyết kia thật sự là mẹ nó quá xấu hổ có được không?
Dù nói gì thì ta cũng là đại ca, cái này... Sao lão tử dám mở miệng a!
Ta cũng cần có mặt mũi!
Giang Nam: "Vậy chẳng phải đã rõ rồi sao! Ngươi không niệm khẩu quyết làm sao có thể có tác dụng!"
Andre trừng mắt: "Ngươi đánh rắm! Nếu thật sự dễ dùng như vậy, thiếu một câu khẩu quyết thì có sao?"
Giang Nam: "Không tin ngươi thử xem?"
"Thử thì thử! Lão tử cũng không tin những chuyện lừa người của ngươi!"
Tranh cãi giữa hai người khiến Dạ Oanh và Victoria đều choáng váng.
Hai người các ngươi rốt cuộc đang nói chuyện kỳ quái gì a!
Chỉ thấy Andre trực tiếp đặt kim cương trên bàn vào ly nước!
Sau đó đổ nước nóng vào bên trong, lại rắc thêm chút cẩu kỷ vào trong!
Dạ Oanh: Phụt...
Ngươi... Ngươi mẹ nó thực sự ngâm nước ah!
Cẩu kỷ?
Thêm cẩu kỷ vào làm quái gì!
Về phần Victoria thì đã che mặt, trông vô cùng ghét bỏ!
Tại sao lần này người đi với ta lại kỳ quái như vậy!
"Ngươi nhìn! Nhìn xem có dùng được hay không!"
Giang Nam vỗ ngực: "Yên tâm người anh em! Không dùng được thì để cho ngươi giết ta!"
"Thứ đồ chơi này dược lực quá lớn, ngươi ăn chút sủi cảo làm đệm trước đi!"
Andre trực tiếp ăn nửa đĩa sủi cảo, lau miệng!
Lúc này liền đứng dậy nâng chén, hít một hơi thật sâu!
Há miệng muốn nói chuyện, nhưng nhìn Victoria ở một bên, còn có Dạ Oanh!
Mặt già đỏ lên, ấp úng nửa ngày cũng không nói ra!
Giang Nam nóng nảy!
"Ngươi không muốn trở nên mạnh mẽ như ta sao?"
"Không muốn biến thành đàn ông đích thực sao?"
"Không muốn cực hạn một chọi ba sao?"
"Đừng đi ngược lại với lòng mình! Nói to ra! Hét lên!"
Andre mở to hai mắt, vẻ mặt kiên quyết! Mở miệng hét to!
"Điêu Vương kim cương thiên hạ vô địch!"
"Hàng đêm sênh ca ta mạnh nhất!"
Nói xong nâng chén ngửa đầu uống hết!
Dạ Oanh: Ọe!
Thật! Thật sự uống nó!
Mắt ta!
Chết tiệt! Đây rốt cuộc là cảnh tượng gì vậy!
Hiện tại! Thế giới quan của Dạ Oanh có nguy cơ sụp đổ!
Mặc dù không biết chuyện gì đang xảy ra!
Nhưng Giang Nam chỉ nói mấy câu, khiến cho cường giả cấp Bạch Kim trước mắt này uống… uống vào...
Ta thật không dám nói ra!
Ngươi có cần phải thần thánh như vậy không?
Cái miệng này của Nam thần thật có lực sát thương!
Victoria càng lúc càng sợ hãi nhìn vào vẻ mặt của Andre!
Ghét bỏ đến run rẩy!
Đứng dậy cầm ghế ngồi cách xa Andre ra!
Lão nương không quen biết tên ngốc này a!
Làm thế nào mà ngươi không biết xấu hổ hét lên mấy câu này rồi lấy can đảm để uống nó!
Andre uống một ly, nhìn ánh mắt ghét bỏ của Dạ Oanh và Victoria, mặt càng đỏ lên!
Giang Nam: "Phụt... !!"
Hiện tại, dưới bàn! Hắn đang điên cuồng véo thịt đùi mình!
Nhịn xuống! Mình chắc chắn nhịn được!
Andre nóng nảy: "Cười? Ngươi vừa cười à? Ngươi quả nhiên là đang lừa gạt ta! Ta mẹ nó..."
Còn chưa đợi hắn mắng xong!
Chỉ nghe "rầm" một tiếng, cái bàn bên phía Andre mạnh mẽ bị vểnh lên!
Thiếu chút nữa liền lật bàn!
Giờ phút này, nửa đĩa sủi cảo nhân trứng hẹ hắn ăn vào đã có tác dụng!
Đột nhiên khiến Dạ Oanh và Victoria đều giật mình!
Cái này ... Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Không ai nhúc nhích bàn! Làm thế nào mà cái bàn có thể vểnh lên sang một bên?
Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Andre đang đứng đó!
Chiều cao của bàn bị vểnh lên đến vị trí "trục hông" của Andre!
Bên phía bàn vểnh lên cũng chính là vị trí của Andre!
Andre: ???????
Cái này! Cái này thực sự có hiệu quả?
Chúa ơi!
Không chịu nổi áp lực nặng nề của bàn, Andre vội vàng ngồi xuống!
Cái bàn cũng rơi xuống theo!
Victoria bịt miệng, trên khuôn mặt của cô đầy kinh hoàng, như thể đã nhìn thấy một cái gì đó đáng kinh ngạc!
Còn Dạ Oanh thì nghiêng đầu, vẻ mặt mê hoặc: "Giang Nam? Tại sao vừa rồi bàn lại vểnh lên? Hai tay hắn rõ ràng không nâng bàn lên!"
Giang Nam trợn trắng mắt: "Ta đưa ngươi quyển sách sinh học lớp bảy, trang 9! Ngươi đã nghiêm túc học nó chưa?"
Dạ Oanh: "Hả?"
Dạ Oanh suy nghĩ tới mức đầu muốn bốc khói, cũng không nghĩ ra vừa rồi đến tột cùng là vì nguyên lý gì khiến cái bàn vểnh lên!
Những kiến thức tương quan tới chuyện ấy đều thuộc khu vực mù tri thức của Dạ Oanh!
Ngược lại hai mắt Victoria tỏa sáng, trong lúc nhất thời cảm thấy trong phòng càng nóng!



Bạn cần đăng nhập để bình luận