Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 936 -



Chương 936 -




Ở nơi mình không nhìn thấy, Tuyết Tuyết cùng Lang Diệt đều đang dốc hết toàn lực cố gắng, mũi Giang Nam hơi chua xót!
Hai người mỗi ngày ngủ mấy tiếng? Không phải là đã khiến thân thể bản thân mệt chết chứ!
Chung Ánh Tuyết ngại ngùng nói: "Mấy ngày nay không ngủ được, liền huấn luyện thêm một lát, ngươi trở về rồi ta cũng có thể ngủ!"
Hạ Dao hì hì cười nói: "Học kỳ mới bắt đầu, sẽ tiến hành cuộc thi xếp hạng! Hai chúng ta coi như lâm trận mới mài gươm, cũng không thể để bản thân tụt lùi được!"
"Ngươi cũng không cần lo lắng, trong học viện không có bao nhiêu người có thể đánh thắng được ngươi a!"
Giang Nam mang vẻ mặt đắc ý: "Tự tin một chút! Bỏ 'bao nhiêu' đi!"
Chung Ánh Tuyết cười khúc khích: "Ngươi cũng đừng làm rớt dây xích, còn có bài thi viết nữa, ngươi nghỉ học bao lâu rồi, đừng để đến lúc đó thất bại!"
Khuôn mặt nhỏ của Giang Nam lập tức đen lại!
"Không cần sợ, buổi tối ta dạy bù cho ngươi, còn làm đồ ăn khuya cho ngươi!"
Giang Nam ngẩn ra, lập tức mang vẻ mặt hưng phấn: "Ăn khuya? Bữa ăn khuya này cũng cần trước hâm nóng một chút rồi ăn sao?"
Còn chưa kịp nói xong, mặt Chung Ánh Tuyết đã đỏ bừng, hung hăng trừng mắt nhìn Giang Nam: "Nghĩ gì vậy? là... là ăn khuya đàng hoàng, không phải... không phải... ai nha!"
Giang Nam đang chuẩn bị trêu chọc Tuyết Tuyết, vừa muốn nói chuyện, chỉ thấy khu ký túc xá nam sinh có một bóng người mãnh liệt từ trên ban công nhảy xuống!
Rống to một tiếng: "Sư phụ!
Giang Nam bị dọa giật mình một cái!
Chỉ thấy Vệ Đằng khieeg theo ba thanh đao lao về phía này với tốc độ nhanh như chớp, vẻ mặt vô cùng kích động!
Một tiếng này khiến cho các học viên trong khu ký túc xá đều rống lên tinh thần, nhao nhao thò đầu ra xem!
"Mẹ nó! Nam Thần đi thu hoạch ngô từ Mỹ trở về? Nghe nói còn san bằng cả ruộng ngô?"
"Khu 53 đã không còn a! Chúng ta ở nhà đón năm mới tốt lành, Nam Thần thì ngược lại, đi đánh phó bản, còn con mẹ nó chơi solo!"
"Trời mới biết đã xảy ra chuyện gì? Người ta nói là do thiên tai gây ra, Nam Thần sợ không phải chihs là thiên tai kia chứ?"
"Hừm... Trở về sớm như vậy làm gì? Cuộc thi xếp hạng năm học còn chưa diễn ra! Đồng giới ai có thể chơi lại Nam Thần a!"
Giờ phút này, khu ký túc xá nữ cũng bùng nỏ!
"Đàn em! Buổi tối có thời gian hay không? Đàn chị muốn nghe ngươi kể chuyện thu hoạch ngô!"
"Còn bày sạp nữa khôg? Đàn chị khẳng định sẽ ủng hộ việc làm ăn của ngươi a!"
Lúc này Lưu Ly đã móc ra đầy tóc ngắn gọn gàng, cầm dao gọt hoa quả đứng ở ban công lầu bảy, nghiến chặt răng, đôi mắt đỏ tươi!
Cho dù đã gần một tháng không lộ diện, độ nóng vẫn như cũ.
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao thì bảo vệ Giang Nam ở phía sau, hung hăng trừng mắt về phía khu ký túc xá nữ: "Chuyện thu hoạch ngô thì có gì hay?"
"Đúng vậy! Mới không kể cho các ngươi!"
Giang Nam cười hắc hắc, đang muốn lôi kéo Tuyết Tuyết Lang Diệt về nhà ăn cơm, Vệ Đằng lại ngăn lại, vẻ mặt kích động.
"Sư phụ! Chúng ta luận bàn một chút đi! Ta đã ngồi xổm chờ ngươi hơn nửa tháng rồi!"
Hạ Dao và Chung Ánh Tuyết không biết nói gì, chính là người này!
Mỗi ngày đều tới biệt thự gõ cửa, hỏi Giang Nam có về hay không, một ngày hỏi ba lần, đều sắp bị phiền muốn chết!
Giang Nam cười nói: "Để khi nào rảnh đi, giờ trở về ăn cơm trước, đợi lát nữa đồ ăn nguội mất rồi!"
Vệ Đằng nóng nảy: "Đừng mà, chỉ một lát thôi, ta sắp nghẹn đến phát điên rồi!"
"Ta đã Bạch Kim, hơn nữa còn học được toàn bộ đao pháp của Lưu sư phụ! Ta trưởng thành rồi!"
"Hai ta cũng không dùng tới dị năng, chỉ luận bàn thôi! Chỉ đơn thuần là so tài nghệ!"
Giang Nam uyển chuyển cự tuyệt: "Thật sự không được, hôm nay không tiện!"
Nhẫn tê liệt đã hết hiệu lực nửa giờ, nhưng ngón giữa màu vàng bên tay trái của mình con mẹ nó vẫn còn dựng thẳng a!
Lão tử lại thuận tay trái, dùng tay phải cầm đao cầm kích cũng không quen!
Lăn qua lăn lại hơn nửa tháng, thể xác và tinh thần Giang Nam mệt mỏi, thật sự không muốn đánh!
Vệ Đằng hít một hơi thật sâu, đứng thẳng người, mặt xoay sang một bên: "Khụ khụ~ ngươi hẳn... không phải là sợ ta chứ?"
"Có phải sợ thua ta mất mặt hay không? Vậy ta nhường ngươi ba ngạch... Một chiêu thế nào?"
Giang Nam đen mặt, phép khích tướng của ngươi quá yếu!
Một chút sức lực cũng không có, được không?
"Ba phút!"
Nói xong đút túi hai tay, dáng vẻ đứng ở trước mặt Vệ Đằng cực kỳ tùy ý!
Vệ Đằng hưng phấn muốn chết, rốt cục cũng đồng ý với mình a!
Trước cuộc chiến xếp hạng năm học, nếu có thể toàn tâm toàn ý đánh một trận với sư phụ, mình nhất định sẽ tiến bộ!
Trong lúc nói đã rút ra ba thanh đao, mỗi tay một thanh, trong miệng ngậm một thanh!
Tất cả đều là linh đao, ngay cả trang bị cũng đã đổi mới!
Giờ khắc này khu ký túc xá nam nữ hoàn toàn sôi trào!
"Không phải chứ? Vừa trở về đã đánh nhau? Cuộc chiến thứ hai giữa Giang Nam và Vệ Đằng? Không biết Nam Thần có thể chống đỡ được hay không!"
"Nam Thần sợ là quá sức đi? Vệ Đằng đã là Bạch Kim!"
"Quá sức? Thôi đi! Tiêu Chấn Bạch Kim còn chưa áp được Giang Nam, Vệ Đằng không đủ nhìn!"
"Ngươi quên sao? Bọn họ nói không dùng dị năng, chỉ bằng thân thể..."
"Ngươi đừng nói nữa! Hỏi thăm thử khắp mười dặm tám thôn! Đã nghe qua danh hiệu Rồng Qua Sông chưa?"
Mọi người nhao nhao không nói gì, Nam Thần vẫn là Nam Thần kia!
Giờ phút này Tiêu Chấn, hai anh em Tề Đức Long cùng Tề Đông Cường ghé vào ban công nhìn hăng say! Vẻ mặt hưng trí bừng bừng!
Vệ Đằng híp mắt nói: "Sư phụ! Rút đao đi! Xin chỉ giáo! Xoẹt ~!"
Giang Nam liếc mắt xem thường, kỹ năng cắn đao không chảy nước miếng của ngươi còn chưa luyện xong sao?
Nói chuyện còn lớn tiếng? Một chút khí chất cao thủ cũng không có a!
"Đối phó ngươi không cần phải rút đao! Ngươi cứ tới là được!"
Vệ Đằng sửng sốt: "Vậy ngươi dùng gì? Dùng hành sao?"
Giang Nam nhếch miệng cười, lắc đầu: "Không không không! Ta dùng cái này!"
Nói xong lấy tay trái từ trong túi quần ra!
Trên tay trái, một ngón giữa màu vàng dựng thẳng lên có vẻ đặc biệt chói mắt!
Trên ngón giữa còn mang theo một cái nhẫn vàng lớn!
Vệ Đằng trừng mắt, mặt giận tái mét!
Nói ngươi chỉ giáo, ngươi thật đúng là dùng đầu ngón tay dạy dỗ a?
Còn con mẹ nó là ngón giữa?
Đang xem thường ai vậy?
Ta biết ngươi mạnh, nhưng cũng không thể coi thường người khác tới như vậy, ngươi phàm là dùng ngón trỏ hợp với ngón giữa thành kiếm để đánh ta, ta cũng không nói cái gì!
Nhưng ngươi chỉ dùng ngón giữa?
[Giá trị oán khí từ Vệ Đằng +1000!]
[Giá trị oán khí từ vệ...]
Lần đầu tiên dùng hành là đánh với ta, lần thứ hai lại càng quá đáng đến mức dùng ngón giữa?
Đây là sỉ nhục ta hay là sỉ nhục ta đây?
Vệ Đằng nổ tung, cảm giác lòng tự trọng của mình bị giẫm đạp vô tình!



Bạn cần đăng nhập để bình luận