Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 246 -



Chương 246 -




Gai nhọn của sầu riêng hoàng kim bởi vì lực tác động của vụ nổ mà hóa thành ám khí có lực sát thương cực lớn!
Kính bị vỡ!
Trong phòng tràn ngập khói trắng nồng nặc!
Một mùi hôi thối khó có thể tưởng tượng tràn ngập toàn trường!
Mùi hôi thối đến đột phá chân trời!
Thối tới cay con mắt!
Mẹ nó này là hương vị của phân!
Các bạn học gần trung tâm vụ nổ đã nằm thẳng xuống đất trào nước bọt!
Khuôn mặt đều tái xanh! Trợn trắng mắt!
Giang Nam mở to hai mắt, thở hổn hển!
:(´ཀ`」 ∠):
Nôn mửa ngay tại chỗ!
Mẹ nó này mà là sầu riêng?
Quả thực chính là vũ khí sinh hóa có được hay không!
Nó còn phát nổ?
Không biết còn tưởng có ai dùng hai chân đá tung nhà vệ sinh!
Lớp học đã bị thổi bay hoàn toàn!
":(´ཀ`」 ∠): Ọe! Lục Minh! Ngươi mẹ nó bị rách quần à?"
"Ọe ọe ọe! Ai đó có thể cho ta biết vật thể màu vàng này là gì? Không phải là..."
"Lục Minh trời đánh!"
"Ta nôn mửa!"
"Thối chết đi được oa!"
"Lục Minh! Ngươi..."
Dương Lâm đang mắng Lục Minh!
Kết quả ngẩng đầu nhìn lên!
Con hàng này còn cắm đầu trên trần nhà...
Cái này mẹ nó phải là lực mạnh đến mức nào! Đều có thể khiến một người bắn thẳng lên trên?
Cái này liếc nhìn qua thì không sao!
Dương Lâm trực tiếp ngây dại!
Chỉ thấy cái mông của Lục Minh treo trên trần nhà, quần đã rách thành mảnh vải vụn!
Lộ ra hai cánh mông sắt lấp lánh ngân quang!
Phía trên còn cắm bảy tám gai nhọn của sầu riêng hoàng kim!
Ngay cả mông sắt cũng không chống đỡ được!
Các bạn học đều choáng váng!
Mẹ kiếp!
Có cần phải kích thích tới như vậy hay không!
Hình ảnh trong đầu không thể xóa được sao?
Giáo viên ngữ văn cũng bị mùi thối làm choáng, nửa chữ cũng không nói ra!
Ngư Thanh Thanh quỳ trên mặt đất, nôn mửa một trận!
Ừm, bữa sáng của cô hẳn là bánh sandwich!
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao cũng trực tiếp ngây dại!
Quỷ mới biết tại sao lớp học lại đột nhiên bị nổ như vậy?
Quả thực chết còn tốt hơn!
Hạ Dao: :(´ཀ`」 ∠): ọe!
Chung Ánh Tuyết bịt mũi, cảm giác mình như sắp ngất đi!
Giờ phút này Giang Nam sao có thể suy nghĩ nhiều như vậy?
Kéo Chung Ánh Tuyết Hạ Dao trực tiếp di chuyển đến sân thể dục!
Qua lại hơn hai mươi lần, cuối cùng cũng cứu được các bạn học và giáo viên ra khỏi lớp học!
Duy chỉ còn lại Lục Minh còn cắm đầu trên trần nhà, Giang Nam thật sự không có dũng khí tới gần!
"Hô! Sống lại rồi! Cũng nhờ vào nam thần cả!"
"Thuấn Di trâu bò, cứu ta một mạng!"
"Ta mẹ nó nôn gần chết! Lục Minh bị cái quỷ gì!"
"May mà có Nam Thần!"
Khuôn mặt của các bạn học đều là hoảng loạn! Trên người còn dính thịt quả màu vàng kim!
Gió nhẹ thổi qua, lại nôn ra một đợt!
Giang Nam nuốt nước bọt!
Vẻ mặt chột dạ!
Nhìn vẻ mặt kinh nghi chưa định của Chung Ánh Tuyết cùng Hạ Dao, trên mặt còn dính thịt quả!
Giang Nam lau chóp mũi Hạ Dao, mang theo một ít thịt quả màu vàng kim đưa vào miệng!
Đôi mắt ngay lập tức sáng lên!
Thật ngọt! Thơm ngon!
Thật sự là ngon không tưởng nổi!
Cảm giác trực tiếp lên thiên đàng!
Linh lực bên trong thân thể bởi vì liên tục thuấn di cơ hồ tiêu hao không còn đã nhanh chóng tràn đầy!
Hiệu quả quá tuyệt vời!
Mà giờ phút này, Hạ Dao lại mở to hai mắt, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Giang Nam.
"Tiểu... Tiểu Nam? Sao ngươi lại ăn?"
Chung Ánh Tuyết mang theo vẻ mặt hoảng sợ, ngơ ngác nhìn ngón tay Giang Nam cắm vào miệng!
Giang Nam: ???
"Không... Không, không! Hai người nghe ta giải thích!"
"Mặc dù có mùi hôi thối! Nhưng nó ăn được! Hai người cũng nếm thử!"
Hạ Dao và Chung Ánh Tuyết điên cuồng lắc đầu, vẻ mặt hoảng sợ! Khoảng cách với Giang Nam trong nháy mắt xa ra ba mét!
Giang Nam: !!
Mẹ kiếp!
Đây không phải là!
Đây là thịt quả của sầu riêng hoàng kim!
Ngươi nghe ta giải thích!
Hãy nghe ta giải thích!
Chung Ánh Tuyết mang theo giọng điệu ghét bỏ nói: "Tiểu Nam! Ta không nghĩ tới ngươi lại..."
Giang Nam: ???
Không nghĩ tới cái gì!
Lão tử chỉ ăn một ngụm sầu riêng! Sao còn không giải thích được!
Đó không phải là uế của Lục Minh!
Đó là thịt quả bên trong sầu riêng!
Cái tên Lục Minh chết tiết kia!
Ngươi cũng rãnh quá hay sao mà lại đi dùng mông bổ sầu riêng!
Hạ Dao vẻ mặt ghét bỏ: "Eo~"
Giang Nam trừng mắt: "Eo cái rắm nhà ngươi!"
Nói xong liền xông lên, quét xuống hai khối thịt quả từ trên mặt cô, muốn nhét vào miệng hai cô!
"Tiểu Nam! Ngươi dám! Ôi, ôi! Xem ta có giết ngươi hay không!"
"Ngươi đừng tới đây! Đừng đến đây!"
Giang Nam: "Không! Hai người cũng phải ăn cho ta!"
......
Giờ này khắc này, đầu Lục Minh còn cắm trên trần nhà!
Hắn ngược lại không ngửi thấy mùi hôi thối!
Có là cảm giác mông lạnh lẽo, còn có chút đau!
"Cái kia... Các bạn học! Giúp đạp một cái, ta bị kẹt!"
Các bạn học trong lớp tầng trên cũng có vẻ bối rối!
Mặc cho ai đi học, trên sàn nhà tự nhiên xuất hiện một cái đầu cũng không thể bình tĩnh được!
Bầu không khí cực kỳ lúng túng!



Bạn cần đăng nhập để bình luận