Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 295 -



Chương 295 -




Bên kia, Vương Đông đã bị giẫm tới sùi bọt mép!
Nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ không xong!
Cũng phải nói, vào thời khắc sinh tử tiềm lực của con người là vô hạn!
Trong đầu Vương Đông chợt lóe linh quang, rống giận một tiếng!
Thân thể nhảy dựng lên như một con cóc, hắn chọn lấy một con bò cái ở trong đàn bò đang chạy như bay!
Giống như Tần Thụ vững vàng bám ở mặt dưới, điên cuồng trộm sữa!
Chết cũng không buông tay!
Bởi vì vừa buông tay sẽ thật sự thăng thiên a!
Ngươi giẫm đạp ta, vậy lão tử liền uống lại chút sữa của ngươi, cũng không có gì sai đúng không?
Bò cái điên cuồng rung lắc, nhưng không thể vứt bỏ Vương Đông!
Giờ phút này đàn bò xung phong, làm sao có thể để ý nhiều như vậy, chỉ có thể chạy như điên theo đàn bò!
Các anh em còn lại bị móng bò chà đạp đến sùi bọt mép, nhìn thấy hành động của Vương Đông!
Mỗi người một đôi mắt to!
"Mẹ kiếp! Chiêu này của Đông ca lợi hại!"
"Hay lắm Đông ca! Con mẹ nó quá cơ trí!"
"Được lắm! Không cần bị giày vò nữa, bò ơi mau tới! Còn không nhanh chóng bám vào liền chết mất!
Vì thế một đám tuyển thủ đang bị chà đạp đến hoài nghi nhân sinh, sau khi trả giá nặng nề!
Tất cả đều thành công leo lên một con bò cái!
Trong đàn bò, hơn hai mươi người lấy tư thế hình chữ đại bám ở dưới con bò cái, một màn điên cuồng trộm sữa!
Hình ảnh này! Chậc chậc chậc!
Cảnh này! Ài!
Chắc chắn kích thích miễn bàn!
Độc nhất vô nhị!
Quần lót đỏ của Tần Thụ dù sao không phải là quần đùi thương hiệu Hulk!
Sau khi trải qua một phen tàn phá vô nhân đạo.
Chỉ nghe một tiếng "toẹt"!
Cuối cùng đã trở thành một cái giẻ rách màu đỏ!
Mà Tần Thụ kêu thảm thiết bị ném ra ngoài!
Hắn bay trên không trung, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm!
Nhưng vừa rơi xuống đất!
Lại trải qua một lần vó bò mát xa vô nhân đạo!
Vốn đã bị chà đạp một lần, mắt sưng lên sắp không nhìn thấy người!
Nếu cứ tiếp tục như vậy thật sự sẽ chết người a!
Tần Thụ mơ mơ màng màng liền nhìn thấy hơn hai mươi đại lão gia treo trên người đại sừng ngưu!
Mẹ kiếp! Bắt chước ta?
Tổ sư gia ở đây!
Tần Thụ không kịp suy nghĩ nhiều liền bám lên một con Đại Giác Nãi Ngưu!
Thở phào nhẹ nhõm.
Không nói nhiều!
Điên cuồng ăn cắp sữa!
Phải mượn cơ hội này bổ sung thân thể cho tốt!
Đại Giác Nãi Ngưu: Σ(°△°|||)
Vương Đông ở một bên nhìn Tần Thụ, ánh mắt trừng to!
Mẹ kiếp!
Con mẹ nó quần của ngươi đâu!
Dù sao thì cũng phải có quần lót chút?
Quần lót của ngươi đâu mất rồi?
Giờ phút này! Cái mảnh giả rách màu đỏ kia còn đang treo tòn teng trên cặp sừng của thủ lĩnh đàn bò…
Tư thế hiện tại của ngươi!
Cũng quá tệ rồi!
Cùng lúc đó, Vương Đông mới vừa uống được một bụng sữa bò đều muốn phun ra, trực tiếp sợ tè ra quần!
Lo lắng nói:
"Tần Thụ! Ngươi con mẹ nó đang bám vào bò đực nha!"
"Ngươi mở to con mắt ra mà nhìn kìa!"
"Ngươi đang gặm cái thứ gì?"
Tần Thụ: ! ! !
Cái quỷ gì vậy?
Là con đực? Vậy lão tử đang gặm cái quỷ gì vậy?
Sao lại là con đực chứ?
Tần Thụ dùng hết toàn lực để hé con mắt bị sưng không ra hình dạng của mình ra…
Rốt cuộc đã nhìn thấy rõ.
Tần Thụ:…
Giờ khắc này, giọng điệu của hắn rất bình tĩnh, hai mắt vô thần…
"Đông ca! Chuyện này cũng đừng nói với ai hết…"
Ngũ quan của Vương Đông đều nhăn thành một cục!
"Ta hiểu! Ta hiểu cả mà…"
Nói thêm nữa, đều là nước mắt!

Giờ phút này, Gatling bắn hết đạn cũng bị Giang Nam ném đi!
Hơn mười quả pháo phản lực đã được ném ra!
Thế nhưng tốc độ thần hành của Tề Phi Vũ quá nhanh, căn bản đánh không trúng!
Thỉnh thoảng lệnh tiễn khiến cho Giang Nam không khỏi phiền muộn!
Mà lỗ đạn trên cánh lại không tạo thành được bao nhiêu thương tổn!
"A! Ngươi cũng chỉ có chút kỹ năng này! Ta thấy ngươi cũng chả còn bao nhiêu đạn dược để chiến đấu!"
"Mất đi những thứ này, ngươi chỉ là cái rắm!"
Giang Nam trừng mắt: "Đại Lang Diệt! Bắn hắn ra! Đạn nổ siêu xuyên giáp!"
"Không cần nhắm! Mọi chuyện đều đã có ta!"
Hạ Dao mang vẻ mặt hưng phấn, người đội mũ sắt nhỏ ưỡn thẳng tắp, giơ tay chào kiểu quân đội với Giang Nam!
"Tuân lệnh! Đại úy Giang!"
Nói xong lại nâng đạn pháo xe tăng lên nhét vào trong nòng pháo!
Nhấc chân lên rồi đạp vào bàn đạp!
"Rầm!"
Vỏ đạn pháo khổng lồ lui thân, mang theo một làn khói đen!
Hạ Dao cau mày: "Khụ khụ khụ!"
Khuôn mặt xinh đẹp của cô đều bị hun khói đen!
Mà phía bên kia!
Giang Nam đặt một trùng động không gian ở họng pháo, một cái khác nhắm vào Tề Phi Vũ!
Đạn pháo ra khỏi nòng, mang theo ánh lửa chói mắt!
Tề Phi Vũ theo bản năng cảm giác được nguy hiểm, lông vũ cả người đều dựng thẳng lên!
Sắc mặt đại biến, mãnh liệt xoay người!
"Vút~"
Tiếng gió chói tai thoáng qua! Đạn pháo cọ xát qua người hắn!
Sóng điện áp cao taaph kích khiến hai tai hắn chảy máu, đầu váng mắt hoa!
[Giá trị oán khí từ Tề Phi Vũ +1000! ]
Mẹ nó!
Bắn hết đạn viên, liền đổi thành đạn pháo?
Mẹ kiếp!



Bạn cần đăng nhập để bình luận