Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 237 -



Chương 237 -




Biểu tình Cao Viễn Sơn dần dần lạnh xuống, sắc mặt khó coi, lạnh mặt nói: "Chúng ta là người của Hiệp Hội Linh Võ!"
Giang Nam: "A u? Còn dám tự báo gia môn a? Không ngại mất mặt sao?"
Mọi người đến mua đồ cũng nhìn không nổi, theo đó giúp đỡ!
"Đúng vậy! Đúng vậy! Hiệp Hội Linh Võ bị sao vậy? Mua đồ cũng phải chú ý đến trước đến sau!"
"Chậc chậc chậc! Thật bá đạo! Bây giờ là xã hội pháp quyền! Ngươi có tin rằng chỉ một video là khiến cho các ngươi thân bại danh liệt hay không?"
"Tuổi của đại gia bắt kịp với cha ngươi! Ngươi cũng nhẫn tâm xuống tay đẩy hắn!"
"Ủng hộ Nam Thần! Một đám chó má gì đó, khiến người ta chê cười!"
[Giá trị oán khí từ Cao Viễn Sơn +1000! ]
Nhưng nhớ tới lời vlúc trước, cũng không phát tác!
"Phó hội trưởng Hiệp Hội Linh Võ Giang Thành mời người anh em đi qua một chuyến! Có chút thoả thuận muốn bàn bác!"
"Người anh em này tốt nhất nên nể mặt!”
Giang Nam nhướng mày, phó chủ tịch Hiệp Hội Linh Võ?
Phải biết, linh võ giả trong xã hội cơ bản đều do Hiệp Hội Linh Võ quản lý!
Bao gồm cả Linh Châu lưu thông, còn có cả Linh Khư sản xuất vật tư!
Thậm chí nghiên cứu linh thú! Liên quan đến mọi phương diện liên quan đến linh võ giả!
Thật hỗn tạp! Đồng thời quyền lực cũng rất lớn!
Hiệp Hội Linh Võ đều có chi nhánh ở các tỉnh thành lớn trong cả nước!
Mà người có thể làm tới chức phó hội trưởng, tự nhiên sẽ không phải là người bình thường!
Ánh mắt Giang Nam lóe ra nói: "Được thôi!"
"Vậy đi thôi! Chiếc xe đang ở bên ngoài!"
"Đi đâu? Chờ đến khi ta bán hết hàng hóa đã!"
Cao Viễn Sơn vứt bỏ đồ đạc trên mặt đất: "Thời gian của phó hội trưởng quý giá! Chúng ta đóng gói hết những thứ này!"
Giang Nam nhếch miệng cười: "Xin lỗi, không bán các ngươi!"
"Qua một bên chờ đi!"
[Giá trị oán khí từ Cao Viễn Sơn +1000! ]
"Mẹ kiếp! Ngươi mẹ nó..."
Cao Viễn Sơn trong nháy mắt đỏ mắt, vừa định ra tay lại bị người ngăn cản.
"Cao ca, đừng gây phiền toái cho Phùng gia! Tiểu tử này tốt xấu gì cũng là thanh viên quân đoàn Ám Dạ! Cấp bậc này của chúng ta vẫn là..."
Cao Viễn Sơn hận tới ngứa răng ngứa lợi, gân xanh trên trán phồng lên!
"Chờ đó cho ta!"
Giang Nam cười lạnh, vừa rồi hắn chỉ cần động thủ, trong nháy mắt bước lên sạp bày bán, mình liền có thể phế hắn!
Mẹ nó chỉ có Bạch Ngân thôi sao?
Ngay cả bom hạt nhân lão tử còn thử qua rồi!
Người phụ nữ kia vẻ mặt xấu hổ, Giang Nam nhếch miệng cười: "Dì, con gái người khỏe rồi sao? ”
"Khỏe rồi, khỏe rồi! Cảm ơn ngươi! Cảm ơn ngươi rất nhiều!"
"Khuê nữ nhà ta còn nói muốn đến trước mặt cảm tạ ngươi, chỉ là bệnh vừa khỏi, thân thể còn yếu!"
Giang Nam: "Này, đẹp không?"
"Đẹp! Rất đẹp! Lớn gần bằng ngươi, cũng là linh võ giả!"
"Hmm, trở vè có thể để cho cô ấy thêm wechat của ta! Đám người này là..."
"Ai, nói ra cũng thật xấu hổ, gây thêm phiền toái cho ngươi rồi, đám người này..."
Lúc này Giang Nam mới biết!
Phó hội trưởng kia vì bệnh tiểu đường cũng phải nhập viện, trùng hợp lại cùng một phòng bệnh với con gái của phụ nhân này.
Nhìn thấy khí huyết nhân sâm thần kỳ liền kinh hãi!
Vì thế liền phái người thu hồi một gốc từ trong đám người được Giang Nam phân phát khí huyết nhân sâm miễn phí trước đó!
Ăn xong bệnh tiểu đường của hắn cũng tốt!
Vì thế mấy ngày nay mỗi ngày đều phái người mang theo phụ nhân đến phố Đại Học ngồi xổm canh giữ Giang Nam.
"A...Tới đây vì khí huyết nhân sâm sao? Thật trùng hợp!"
Trong lòng Giang Nam đại khái hiểu rõ!
Bán cho đến 10:30 nửa đêm!
Bởi vì có khí huyết nhân sâm câu kết, chỉ riêng lần bày sạp hàng này đã lợi nhuận tới hơn 2400 vạn!
Sau khi bị hệ thống chiết khấu 9.99:0.01, trả phí quầy hàng!
Chính mình cũng còn hơn 24 vạn!
Điểm kỹ năng đạt tới 237601!
Giang Nam liếm liếm môi, trong lòng phải gọi là kích động!
Điểm kỹ năng đã có!
Giá trị oán khí thu được từ việc hố khách hàng, lục tục cũng sẽ có!
Mùa xuân của mình đang đến rồi sao?
Giang Nam đang chậm rãi thu dọn sạp hàng!
Mà ở dưới ánh đèn đường hơn ba tiếng đồng hồ, bọn họ đã bị muỗi đốt một thân!
Khuôn mặt đều sa sầm!
"Đi thôi!"
Đi theo đám người Cao Viễn Sơn lên một chiếc xe! Một đường đi tới phòng riêng tầng ba của khách sạn Thế Kỷ Giang Thành!
Nhìn vào một bàn thức ăn sang trọng!
Giang Nam thật sự có chút ngây người, một bàn này chắc hẳn cũng phải tiêu tốn mười vạn tám vạn?
Ngồi ở chủ vị là một người đàn ông đeo kính, bụng phệ!
Ba sợi lông còn sót lại ở đỉnh đầu vẫn còn rất quật cường!
Mà bên cạnh hắn là một người đàn ông mặc âu phục mang giày da, thoạt nhìn tao nhã.
Vừa thấy Giang Nam tiến vào, liền nhiệt tình nghênh đón!
"Muốn gặp người anh em Giang Nam một lần thật đúng là không dễ dàng a! Nhưng may mắn!"
"Tới đây ngồi nào! Ta đã chờ ngươi rất lâu!"
Người đàn ông mặc âu phục đứng ở một bên cười cười nói: "Tuổi không lớn, dáng vẻ ngược lại không nhỏ, để Phùng hội trưởng chờ lâu như vậy? Ngươi cũng là người đầu tiên!"
Giang Nam không đáp lại cái bắt tay của Phùng hội trưởng, mà đặt mông ngồi trên ghế.



Bạn cần đăng nhập để bình luận