Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1210:

Chương 1210:
Nói xong lập tức an bài nhân thủ, sắp xếp trận hình, đám người Diệp Tử cho dù trong lòng khó chịu, không muốn nhìn Giang Nam tự mình liều mạng!
Nhưng lúc này điều duy nhất có thể làm chính là không gây thêm phiền!
Giang Nam ôm Tiểu Tửu Oa nhét cho Chung Ánh Tuyết!
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao không nói một câu, ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm Giang Nam, cắn chặt môi dưới, ánh mắt hồng hồng
Giang Nam nhếch miệng cười, sờ sờ đầu hai người: "Không lo lắng, nửa giờ liền trở về!"
Hai người gật đầu, các cô sẽ không đi nói mấy lời như cùng nhau đối mặt gì đó!
Như vậy sẽ chỉ tăng thêm gánh nặng cho Giang Nam, một mình Giang Nam, mới là Giang Nam mạnh nhất!
Mira được Hạ Dao ôm vào trong ngực: "Giang Nam ca ca, đã nói sẽ ở cùng nhau mấy kiếp!"
"Không được gạt người, chỉ tách ra nửa giờ!"
Giang Nam cưng chiều xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của Mira: "Yên tâm!"
Giờ phút này, bên phía Ngư quốc lại ầm ĩ lên!
Adams cả giận nói: "Kêu ngươi đi ngươi liền đi theo ta! Đi theo bọn họ đi chịu chết sao?"
"Người đông căn bản không xông ra được, tất cả đều sẽ chết trong thú triều!"
Trong lòng đều tức điên lên, dù thế nào cũng không nghĩ tới được Fito lại chơi lớn như vậy, ngay cả Ngư quốc cũng bị hố cùng!
Heidi không ngừng lắc đầu: "Bọn họ thu lưu người Ngư quốc chúng ta làm sao có thể vong ân phụ nghĩa?"
Adams nói: "Nếu như đội viên của chúng ta đều vì một quyết định của ngươi mà chết hết, ngươi chịu trách nhiệm nổi sao?"
Heidi đỏ mắt lên, nhóm người Ngư quốc còn lại cũng mang ánh mắt né tránh!
Dưới tình huống như vậy, đích thật nên dẫn nhóm nhỏ sẽ dễ phá vòng vây hơn!
"Vậy... Vậy ít nhất mang theo 18 người chúng ta, bọn họ..."
Adams dữ tợn nói: "Mang cái rắm! Mang theo một đám vướng víu muốn chết sao? Trên chiến trường ai đâu rảnh rỗi chiếu cố bọn họ chứ?"
Một câu nói ra, Heidi che miệng không thể tin nổi mà nhìn Adams, thể xác và tinh thần những người còn lại trở nên lạnh lẽo!
18 người kia vẻ mặt chán nản, đây chính là cứu viện mà mình khổ sở chờ đợi sao?
Bên phía Hoa Hạ không ngại ngàn dặm xa xôi tới cứu, cho dù thân ở tuyệt cảnh cũng không buông tha đồng bào!
Còn Adams thì sao? Giữa sự sống chết, bản tính bộc lộ!
Giang Nam nhíu mày, lạnh lùng nhìn về phía Adams: "Lúc trước ngươi nói muốn cứu người nên mới theo tới!"
"Bây giờ lại không cứu? A! Người báo vị trí nơi trú ẩn cho Fito chính là ngươi phải không?"
Nói ra câu này, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Adams, vẻ mặt phẫn hận!
Robert nghiến chặt răng: "Ngươi điên rồi sao?"
Adams đổ mồ hôi lạnh, lui về phía sau hai bước: "Không... không phải..."
Theo bản năng muốn giảo biện, nhưng mọi chuyện đến một bước này, dù che giấu thế nào cũng không che giấu được nữa!
Adams vẻ mặt điên cuồng, phẫn hận nhìn Giang Nam: "Là ta thì thế nào? Ta muốn khiến cho người của ngươi chết hết, nhìn ngươi phải khó chịu!"
"Ta muốn trả hết tất cả đau đớn ngươi gây ra trên người ta lại cho ngươi!"
"Hiện tại ngươi nhất định rất tuyệt vọng đi? Ha ha ha, ngươi..."
Thân thể Giang Nam trong nháy mắt xuất hiện trước người Adams, đại kích ẩm máu trong tay xẹt qua một đạo hàn mang chém thẳng về phía cổ Adams!
Sát ý tung hoành!
Adams kinh hãi, trong nháy mắt lưỡi kích xẹt qua cổ hắn!
Đầu xoay tròn bay lên!
Ai cũng không nghĩ tới, Giang Nam lại trực tiếp động thủ!
Nhưng mà lại thấy toàn bộ thân thể Adams đều hóa thành dòng nước!
Phân liệt thành 5 phân thân, sắc mặt hoảng sợ chạy tứ tán!
Vừa rồi nếu chậm lại một chút, mình sẽ chết!
Giang Nam giơ tay lên một lỗ đen hư không tiêu diệt một phân thân nước!
Đúng lúc này, Robert ở bên cạnh cầm kiếm chém tới, Giang Nam giơ tay lấy kích chống lại!
"Keng!"
Giang Nam híp mắt: "Ngươi làm cho ta rất thất vọng!"
Robert vẻ mặt tự trách: "Bảo vệ Thánh Tử Thánh Nữ là sứ mệnh của ta!"
"Ta nợ ngươi một lần, thật xin lỗi!"
Heidi ở bên cạnh không biết làm sao, mà Adams đã mượn cơ hội chạy xa!
Quay đầu quát: "Ha ha ha! Giết ta? Ngươi làm được sap? 0.1 micro giây của ngươi đâu?"
"Heidi! Các ngươi còn không đi thì chờ cái gì? Chờ người Hoa Hạ ăn tươi nuốt sống các ngươi sao?"
Giờ phút này, ánh mắt đám người Lăng Phong nhìn người Ngư quốc cũng rất khó coi!
Một kích của Giang Nam đẩy đại kiếm của Robert ra, mặt không chút thay đổi!
"Thú triều ở phía trước, không có thời gian so đo với các ngươi, mang theo người của các ngươi cút khỏi tầm mắt của ta!"
"Adams, ta giết định rồi, lần sau gặp lại chính là kẻ địch!"
"Tự giải quyết cho tốt!"
Robert cắn chặt răng, cũng chỉ có thể mang theo người Ngư quốc rời đi!
Heidi lau nước mắt, không ngừng gật đầu với Giang Nam: "Thật xin lỗi, ô ô ~ là lỗi của chúng ta, thật xin lỗi!"
Giang Nam trầm mặc, mình tuy rằng tức giận, nhưng còn phân rõ thị phi!
Chuyện thông đồng với Fito, hẳn là do Adams tự làm, đám người Heidi đều không biết!
Không thể trách tới trên đầu các cô, ngược lại chỉ là người bị liên lụy!
Khiến Giang Nam khó chịu nhất chính là, cách làm của Robert!
Hộ chủ không có gì không đúng, nhưng không thể không phân biệt thị phi!
"Robert, con người thì phải sống vì mình!"
"Cả đời này của ngươi, thật sự đã sống cho mình chưa?"
Thân thể Robert cứng đờ, ánh mắt trong suốt, cắn chặt môi dưới nói: "Thật xin lỗi!"
Nói xong cũng không quay đầu lại mà rời đi!
Thú triều áp tới!
Bảy đội 35 người nhóm Fito đã sớm thoát ra khỏi phạm vi vạn thú, rời xa chiến trường chạy tới trên một tòa núi trọc lớn!
Để tránh bị kéo vào trận chiến này!
Giờ phút này đã không cần bọn họ hấp dẫn thú triều nữa, gần 1500 người nhóm Giang Nam chính là sự hấp dẫn tốt nhất.
Fito đứng trên đỉnh núi mang theo nụ cười đắc ý: "Phá vòng vây sao? Trong dự liệu!"
"Thế nhưng các ngươi chạy ra ngoài được sao?"
Vẻ mặt Ivy si cuồng: "Khanh khách ~ nhất định sẽ chảy rất nhiều máu a?"
Walker dữ tợn nói: "Cũng nên đến thời điểm thu sổ, trò hay lần này không tận mắt chứng kiến vậy thì quá đáng tiếc!"
……
Giờ phút này, đám người Lăng Phong đã sắp xếp xong đội hình, chuẩn bị phá vòng vây!
Nhưng mà trong lòng lại không có nửa điểm nắm chắt, số lượng hơn mười vạn thú kiếm cơm, Giang Nam có thể cầm chân chúng sao?
Chỉ thấy Giang Nam cười rạng rỡ: "Đi thôi! Đừng quay đầu, cúi đầu đi!"
"Nhớ! Ngàn vạn lần đừng quay đầu lại!"
Thẳng nam sắt thép như Vương Bá giờ phút này đều đỏ hốc mắt, lệ nóng doanh tròng!
"Nam Thần! Ngươi không muốn chúng ta nhìn thấy bộ dáng chật vật của ngươi sao?"
Cung Lâm khóc ròng nói: "Bộ dáng chật vật của ngươi cũng rất đẹp trai mà!"
Giang Nam liếc mắt: "Đừng có tùy tiện bổ não có được không?"
"Ta sợ sau khi các ngươi quay đầu lại nhìn thấy ta, lại nhịn không được gia nhập cùng nhóm thú kiếm cơm kia cùng chơi ta..."
Thần sắc mọi người cứng đờ, mẹ nó!
Lúc này rồi ngươi đừng đùa nữa, được không?
Nhưng mà lại thấy Giang Nam móc ra một cái mũ lưỡi tha thứ từ trong không gian dị độ đội lên đầu!
Xoay người cầm đại kích trong tay: "Còn không đi?"
Đám người Chung Ánh Tuyết mở to hai mắt, Tiểu Nam muốn nhổ cỏ của mình?
Tê~
Cái mũ tha thứ này còn có thể dùng như vậy sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận