Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 718 -



Chương 718 -




Vô hạn tiếp cận với con người, thậm chí có ý thức tìm hiểu một cái gì đó!
Lại ở trong Linh Khư, hiển nhiên không thích hợp!
Hơn nữa học viện Tiên Phong cũng không phải là nơi bảo thủ không chịu thay đổi, đó là nơi dẫn đầu mở ra thời đại, tin tưởng có thể tiếp nhận Hùng Nhị!
Đối với các vấn đề khác? Chỉ cần suy nghĩ! Không có gì không thể giải quyết!
Lúc này đây, Giang Nam vô cùng kiên quyết mang theo Hùng Nhị!
Giang Nam nhếch miệng cười: "Nhưng nơi này còn có một số việc chưa xử lý xong!"
"Mảnh vỡ linh hạch trước cửa chúng ta cần phải mang đi, ngươi lấy thứ này từ đây? Còn mảnh vỡ nào khác không?"
Hùng Nhị không ngừng gật đầu, lôi kéo mọi người đi tới vị trí mảnh vụn linnh hạch ở cửa!
"Ăn cắp! Còn ~ tại bên cạnh! Trong một đống bò lớn!"
Mặt Giang Nam đen lại!
Lời này của ngươi nói không được trôi chảy lắm!
Nhưng có thể nói ra thành lời như vậy, cũng làm khó cho gấu!
Tần Thụ vừa nghe, đột nhiên đỏ mắt, sát khí lẫm liệt, cắn chặt răng thép!
"Bò? Ở đâu?"
Hiển nhiên Tần Thụ vẫn còn ghi hận đám bò đã khiến mình nổi đình nổi đám trong khu video nào đó!
Vì thế Hùng Nhị liên tục nói khoa tay múa chân, sau khi bị đầu lưỡi gấu tra tấn nửa giờ, rốt cục cũng hiểu được!
Thì ra sau khi đám người Giang Nam rời đi, Hùng Nhị vẫn luôn trốn đi ăn nhân sâm!
Còn thu khỉ đột làm đàn em, phân cho bọn nó một ít!
Sau khi đám chúng nó đều ăn xong, Hùng Nhị bỗng nhiên phát hiện hình như không có thứ gì có thể uy hiếp đến mình!
Trực tiếp làm hoàng đế một phương này! Cũng nổi lên tâm tư tìm Giang Nam!
Nhưng Hùng Nhị hiểu được, người trong bụi cỏ làm sao có thể làm những chuyện xuất đầu lộ diện kia?
Giấu mình thật tốt!
Đều để cho đám khỉ đột làm, mỗi lần bắt được nhân loại đều nhét cho bọn họ một phiến đá "thông báo tìm người" rồi sau đó thả đi!
Sau đó một thời gian trước khi phát sinh linh bạo!
Hùng Nhị liền phát hiện linh khí bên phía đàn Đại Giác Nãi Ngưu kia đặc biệt nồng đậm!
Vụng trộm đi kiểm tra, liền cảm thấy thứ này là đồ tốt, nửa đêm nhanh chóng trộm trở về làm của riêng!
Bị đuổi đánh ra ngoài thật xa, hiện tại lại nói tiếp còn vẻ mặt còn tủi thân!
Giang Nam vuốt cằm: "Nói như vậy bên kia bọn chúng còn có một khối?"
Hùng Nhị gật đầu: "A a! Đúng vậy cha!"
Hạ Dao ở một bên thật sự nghe không nổi nữa!
"Là! Đại ca!"
Giang Nam cười trộm: "Ừm! Là đại ca! Ta biết, không cần phải nhấn mạnh nữa!"
Hạ Dao hung hăng hung hăng liếc Giang Nam một cái!
"Phi! Tiểu Nam xấu!"
[Giá trị oán khí từ Hạ Dao +666! ]
Chỉ thấy giờ khắc này hai mắt Tần Thụ đỏ bừng, ý chí chiến đấu dâng trào!
"Ba mươi năm Hà Đông! Ba mươi năm Hà Tây! Chớ khinh thiếu niên nghèo!"
"Bây giờ không giống như ngày xưa! Tần Thụ ta tất báo thù năm đó!"
"Khoảnh khắc báo thù! Mảnh vỡ linh hạch! Giao cho ta!"
Giờ khắc này Tần Thụ khí phách vô song!
Năm đó mình chỉ có Bạch Ngân, bị đám bò sừng lớn kia chà đạp thân thể không còn da thịt!
Thậm chí còn bị treo trên sừng trâu quăng tới quăng lui!
Nhưng bây giờ lão tử đã là Hoàng Kim! Phải trả thù!
Nhìn lão tử bẻ sừng trâu của ngươi xuống đi!
"Các anh em! Thế nào?"
Tề Ngọc cười lạnh một tiếng: "Chỉ cần anh em nói một câu! Tất cả bò sữa đều để ngươi đánh!"
Diệp Tinh Hà: "Đã đến lúc thể hiện thân thủ!"
Bị khỉ đột khiêng đi một đường, nếu không nhờ có Giang Nam, bên mình sợ là cả mặt dính đầy thứ ố vàng!
Ngay cả mảnh vỡ linh hạch Giang Nam cũng đã lấy được một khối!
Làm thế nào mà bọn họ cam tâm được?
Đợt này! Lão tử cũng phải trang bức!
Diệp Tinh Hà mang theo vẻ mặt tự tin, nhưng lập tức nuốt nước miếng: "Nam thần! Đám Đại Giác Nãi Ngưu kia không biến thái chứ?"
Giang Nam cười hắc hắc: "Ngươi hỏi Tần Thụ! Hắn khá rõ ràng!"
Ngư Thanh Thanh cùng Chung Ánh Tuyết đều nhịn không được mà cười trộm!
Bò người biến thái chỗ nào chứ?
Là Tần Thụ cầm thứ trước a!
Hùng Nhị vừa nghe nói muốn cùng đám Đại Giác Nãi Ngưu kia va chạm, kích động hỏng rồi!
Ngửa đầu lên rống một tiếng!
Khỉ lông trắng gật đầu, vội vàng quay đầu lại gọi các đàn em đi!
Giang Nam giơ tay lên ôm lấy mảnh vỡ linh hạch nặng mấy tấn đặt vào không gian dị độ!
Mà bên kia, chỉ thấy nhóm đàn em mang theo 10 cái nồi sắt lớn liền tới!
Hai bên tay cầm nồi được buộc hai cây gỗ tròn, được các con khỉ đột khiêng lên vai!
Mọi người mang vẻ mặt kinh ngạc!
Không đợi hiểu được chuyện gì đã xảy ra, chỉ thấy Hùng Nhị đã bò lên một cái nồi sắt, ngồi xếp bằng bên trong, lớn nhỏ vừa vặn!
Còn vẫy tay với Giang Nam: "Lam ca! Đi thôi!"
Mọi người sững sờ!
Cái này ... Đây là khỉ đột khiêng nồi?
Xe mui trần chạy bằng chuối? Quá ngầu!
Có muốn có mặt mũi tới như vậy không?
Hùng Nhị nhướng mày!
Chính là thích nhìn dáng vẻ chưa từng thấy việc đời của các ngươi!
Hoàng đế một phương xuất chinh cần xa hoa như vậy, làm thủ lĩnh một phe nhất định phải có được vị trí xứng đáng!



Bạn cần đăng nhập để bình luận