Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 355 -



Chương 355 -




Sơn Miêu ngơ ngác nhìn Giang Nam, hắn học cái này từ khi nào?
Lại nói sở dĩ Hồng Long tìm được Giang Nam chính là vì nhìn trúng kỹ năng hack của hắn!
Ngươi biết lái máy bay! Lại còn biết viết chương trình?
Còn cái gì mà ngươi không làm được hay không?
Ngay sau đó, cánh cửa văn phòng bị đẩy ra!
Bạch Thiên Tầm cầm theo cây gậy tiên nữ đi vào, nhìn thấy Giang Nam ngồi trước máy tính thì hai mắt sáng lên!
"Ôi sao? Đây là anh trai nhỏ của nhà nào? Đẹp trai như vậy? ”
"Bộ dáng nghiêm túc quả thực ngầu nha!"
"Ô hô hô~"
Bạch Thiên Tầm phát ra từng trận cười quái dị, gậy tiên nữ cũng không cần!
Nước miếng chảy ròng tiến đến gần, thưởng thức Giang Nam từ các góc độ khác nhau!
Sắc đẹp 360 độ không góc chết xuyên thủng trái tim nhỏ bé của bất kỳ thiếu nữ nào!
Cô ngồi xổm bên cạnh ghế dựa, hai tay đặt trên tay vịn, cằm đặt lên mu bàn tay không ngừng ngắm nhìn.
( o﹃o)
Sơn Miêu đen mặt: "Bệnh của cô ấy còn chưa chữa khỏi sao?"
Hồng Long cười khổ: "Tập làm quen là được rồi..."
"Phá mở!"
Ngay lúc này này, hệ thống tự động sụp đổ, trình tự tan rã!
Giang Nam thở phào nhẹ nhõm, vuốt vuốt ngón tay hơi chua xót, bị khuôn mặt của người đang nằm sấp bên cạnh làm cho hoảng sợ!
Mẹ kiếp!
Cô nương này!
Nước bọt của ngươi đều chảy dày!
Lúc này Bạch Thiên Tầm mới chú ý tới nội dung trên màn hình!
∑(° 口 ° )
À, cái này...
Hồng Long ngốc! Chỉ mới có bao phút? 3 phút đúng không?
Nhanh như vậy?
Liền... Liền phá vỡ?
Bạch Thiên Tầm mở to hai mắt ngây ngốc tại chỗ!
Làm thế nào mà thanh niên này có thể phá vỡ hệ thống sanh sách sinh học?
Ngoại trừ Hiệp Sĩ Hồ Lô, còn ai có thể phá vỡ?
[Giá trị oán khí từ Bạch Thiên Tầm+1000!] ]
Đứng dậy mở to hai mắt, khí thế điên cuồng tuông ra, cả người lượn lờ dòng điện chói mắt!
Thế mà lại là một Hoàng Kim?
Giang Nam: !!
Mẹ kiếp?
Bạch Thiên Tầm?
Đây chính là phế vật lần trước sao?
Xong rồi! Tiêu rồi!
Mẹ kiếp!
Chỉ thấy Bạch Thiên Tầm chỉ vào mũi Giang Nam tức giận nói: "Nha! Ngươi là..."
Giang Nam nhanh tay lẹ mắt!
Một phát bắt được tay Bạch Thiên Tầm, mười ngón tay đan xen! Vẻ mặt tràn đầy sự thâm tình!
"Đúng rồi! Chính là người trong lòng của ngươi!"
Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Thiên Tầm đỏ lên, nhìn đôi mắt của Giang Nam, tim đập điên cuồng!
Nhưng đột nhiên nhớ tới lúc mình bị nhục nhã, lại giận dữ nói: "Không đúng! Ta..."
Giang Nam tiến lên, nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, dịu dàng như nước!
"Ta rất hoa tâm! Hoa tâm đến nỗi mỗi một giây của ngươi, ta đều yêu thích không buông!"
Lông mi Bạch Thiên Tầm khẽ run rẩy, vành tai đều đỏ thẫm!
Nhưng vừa nghĩ tới biểu tình kia, lại giận dữ nói: "Nhưng ngươi dám nói ta…!"
Giang Nam ôm Bạch Thiên Tầm vào lòng, thâm tình nói: "Đừng oán giận! Ôm ta đi!"
Bạch Thiên Tầm: (o´∀`o)
Mặc dù vẫn còn rất tức giận!
Nhưng không hiểu sao lại không còn muốn đánh hắn nữa!
Không! Không, ta không thể! Hắn dám nhục nhã ta!
"Ta nói với ngươi..."
Giang Nam nhẹ nhàng thì thầm vài tai Bạch Thiên Tầm: "Cảm ơn ngươi đã đồng ý mong muốn của ta!"
Bạch Thiên Tuyên ngạc nhiên: "Mong muốn gì?"
"Mới vừa rồi! Ta có cả thế giới!"
Bạch Thiên Tầm: !!
Cái này ... Ai có thể cưỡng lại chứ!
Trái tim tan chảy!
"A hô hố ~ hô hố ~ hô hố!"
Giang Nam thuấn di đi tới bên cạnh Sơn Miêu, lau mồ hôi lạnh trên trán!
"Hô… Thoát khỏi một kiếp nạn!"
Sơn Miêu: (¬_¬)
Hồng Long: (????)
Chỉ thấy Bạch Thiên Tầm đứng tại chỗ cười hắc hắc, sau đó đột nhiên nhớ tới cái gì đó!
Vẻ mặt phụng phịu, tia điện lượn lờ quanh người!
Nhưng dần dần tia điện tắt đi, biến thành bộ dáng biểu tình si ngốc!
Dưới cái mũi nhỏ tinh xảo, một dòng máu mũi nhịn không được chảy ra...
Hai trạng thái này cứ lặp đi lặp lại xảy ra!
Cảnh này! Chậc chậc chậc ~
Hồng Long che mặt: "Lực sát thương của ngươi hơi lớn!"
Sơn Miêu: "Người này sẽ không phải bị điên rồi đó chứ?"
Giang Nam nuốt nước bọt, vẻ mặt chột dạ: "Đi! Đi thôi! Tới chỗ khác nói chuyện!"
Quỷ mới biết trong chốc lát cô ta có thể đánh mình một trận hay không!
Bỏ lại Bạch Thiên Tầm, Hồng Long nói: "Suy nghĩ thế nào?"
"Trước mắt mà nói, ngươi là người thích hợp duy nhất!"
"Nếu như không đi, ta cũng không miễn cưỡng! Dù sao thì, ngươi vẫn còn một tương lai tươi sáng!"
"Quyết định đi, ta lại nói cho ngươi nhiệm vụ này, chuyện này tất nhiên người biết được càng ít càng tốt!"
Giang Nam ôm vai Hồng Long: "Ta nói Long ca này! Nhìn xem ta chỉ là một Bạch Ngân nho nhỏ! ”
"Vô cùng nhỏ yếu! Sa mạc Sahara nguy hiểm như vậy! Ta cảm thấy không an toàn lắm nha!"
"Còn có! Tới linh kỹ cấp Bạch Ngân mà ta cũng không có! Ngươi xem ta có thể làm gì được sao?"
"Ám Dạ nghèo! Thời điểm huấn luyện bình thường ta đều không có chỗ ở! Chỉ có thể ở chung một phòng với chị Sơn Miêu!"
Hồng Long mở to mắt: ???
Mẹ kiếp? Ta hình như vừa nghe được chuyện ghê gớm gì đó!
Sơn Miêu đỏ mặt: "Phi! Đừng có nghe hắn nói bậy! Mới không có!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận