Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1273:

Chương 1273:
"Ngươi không muốn đi theo ta thì ta cũng không cưỡng cầu, ta có nhiều thứ không dùng được, vậy nên cho ngươi!"
"Không phải ngươi muốn trở nên mạnh mẽ sao? Ta giúp ngươi!"
Nói xong lại mở ra dị độ không gian, kéo ra một rương linh châu từ bên trong!
Đều là linh châu cấp Bạch Ngân Hoàng Kim, sợ cũng phải nặng tầm bảy tám cân!
Theo cấp bậc của mình dần tăng lên, những linh châu này cũng không còn dùng được nữa.
"Thứ này để giúp ngươi tăng cấp!"
Nói xong lại móc ra một rương tiền, hai khối gạch vàng lớn: "Những thứ này cho ngươi chi tiêu hằng ngày!"
Lại đổi 10 viên Tẩy Tủy Linh Quả nhét cho Lam!
"Thứ này ngươi ăn vào rồi sẽ tu luyện nhanh hơn!"
"A ~ ngươi hẳn là tiểu cô nương đi? Mira có chút quần áo không mặc, ta cũng lấy một ít cho ngươi!"
"Còn có vũ khí phòng thân, dùng dao găm đi, vóc dáng của ngươi nhỏ, dùng vũ khí dài cũng không tiện!"
"Cũng không đưa ngươi thứ quá tốt, tiền tài không nên để lộ ra ngoài, bằng không ngược lại còn mang nguy hiểm đến cho ngươi, những thứ này ngươi hẳn cũng đều hiểu!"
Giang Nam suy nghĩ rất toàn diện, móc ra đống vật tư giống như núi nhỏ từ trong không gian dị độ!
Mà những thứ này nếu như đổi thành tiền tuyệt đối là con số trên trời!
Nhìn mấy thứ này, Lam ngược lại càng thêm sợ hãi, không ngừng lui về phía sau, ôm đầu gối trốn vào góc tường, dùng thùng giấy che lại bản thân!
Ánh mắt thông qua lỗ thủng trên thùng giấy nhìn vào đống vật tư!
Lại chăm chú nhìn chằm chằm vào một con gấu bông bên trong vật tư!
Cô vừa muốn, cũng không dám muốn!
Giang Nam cười rạng rỡ: "Chạy xa như vậy làm gì? Lại đây!"
Lam sợ hãi nói: "Cái này... những thứ này đều cho ta cả sao?
Giang Nam cười nói: "Nếu không ta lấy ra làm gì? Cất vào trong không gian dị độ của ngươi là được, như vậy người khác sẽ không cướp được."
Lam cảnh giác dịch tới, thò bàn tay nhỏ bé ra bắt lấy cánh tay gấu bông kia.
"Ta có thể làm việc cho ngươi, làm công cũng được, ta sẽ làm rất nhiều..."
Giang Nam lau mũi, nhiều bảo bối như vậy mà chỉ cầm mỗi gấu bông thôi sao?
"Không cần ngươi làm gì cả, ta chỉ cần ngươi chăm sóc tốt cho bản thân là được rồi!"
Lam kinh ngạc nhìn Giang Nam, ánh mắt hồng hồng!
Tựa hồ bắt đầu từ khi mình có trí nhớ, không ai đối xử với mình tốt như vậy!
Hắn... hắn thật sự là người tốt tới sao?
Không làm hại mình?
Lam đan hai bàn tay với nhan, nhắm chặt mắt, cúi đầu với Giang Nam!
"Cảm ơn ngươi!"
Mỗi một phần ý tốt mình gặp được, đều đáng giá được đối đãi nghiêm túc, khắc ghi ở trong lòng!
Giang Nam cười hắc hắc nói: "Lần này biết ta là người tốt rồi chứ? Theo ta đi, tin tưởng ta một lần, ta sợ ngươi chiếu cố bản thân không tốt!"
Ánh mắt Lam tràn đầy do dự, nhìn Giang Nam, nhưng vẫn lắc đầu!
"Ta biết ngươi là người tốt, nhưng ta không muốn rời khỏi thành Bất Dạ."
"Từ nhỏ ta đã ở chỗ này, nếu ta rời đi, cha mẹ trở về không tìm thấy ta thì làm sao bây giờ?"
"Bọn họ có lẽ vì bận việc gấp gì đó mới bỏ ta ở chỗ này, có lẽ là có nguyên nhân gì khác..."
"Lam phải ở chỗ này chờ, không đi!"
Thân thể Giang Nam cứng đờ, mũi hơi cay, nhanh chóng quay đầu đi, trái tim hung hăng nhảy một cái!
Không muốn cùng mình đi là bởi vì lý do này sao...
Khi còn bé Giang Nam cũng từng hy vọng như vậy, có lẽ mỗi đứa nhỏ không cha không mẹ khi còn bé đều chờ mong như vậy!
Nhưng cuối cùng khi tuổi tác càng lớn, ảo tưởng cũng tan vỡ!
Mình đã không còn kỳ vọng, đã qua tuổi ảo tưởng...
Giang Nam rất muốn nói với Lam, ngươi không chờ được, đó chỉ là giấc mơ không thực tế!
Nhưng đối với Lam mà nói lời này quá mức tàn nhẫn, có lẽ cũng bởi vì giấc mộng này mà Lam mới tự mình chống đỡ được đến bây giờ!
Xoa xoa mắt, Giang Nam quay đầu lại cười sáng lạn, sửa sang lại tóc cho Lam!
"Ừ, vậy cứ chờ ở đây, trước khi cha mẹ ngươi tới tìm ngươi, ngươi phải chăm sóc tốt cho bản thân mới được!"
"Ta cho ngươi mấy thứ này phải dùng cho tốt, không được lại đi trộm đồ của người khác biết không?"
Lam nặng nề gật đầu!
Giang Nam chần chờ một chút, lập tức nói: "Nếu như, ta nói nếu như có một ngày, ngươi đã hoàn toàn thất vọng với mọi thứ ở nơi này."
"Vậy thì hãy tới tìm ta, nhớ kỹ chưa?"
Lam cắn chặt môi dưới, nhẹ nhàng ừ một tiếng!
Giang Nam đứng dậy: "Nếu gặp phải chuyện gì nguy hiểm, hoặc là không giải quyết được, đi tìm Bồ Công Anh, các cô là người của ta!"
"Ta sẽ dặn dò với các cô ấy sau!"
"Còn có, trong mấy ngày kế tiếp đừng ra ngoài, cũng đừng sử dụng dị năng của ngươi!"
"Thành thật đợi ở cống thoát nước, chờ sau khi mọi chuyện bình yên trở lại hẳn đi ra, biết không?"
"Lam nhớ rồi, anh trai phải đi rồi sao?"
"Ngươi... Ngươi tên là gì?"
Giang Nam cười rạng rỡ, cỏ xanh trên đỉnh đầu "viu" một tiếng mọc ra!
"Giang Nam! Nam trong nam hài, Giang trong Giang Thành!"
Nói xong thuấn di một cái liền không có bóng dáng!
Lam ngơ ngác nhìn cống thoát nước đã lần nữa trở lại bình tĩnh, lại nhìn một đống bảo bối mà cả đời mình chưa từng thấy qua!
Ôm chặt gấu bông, đem mặt chôn sâu vào, bả vai không ngừng run nhẹ...
Cảm ơn...
……
Một đường thuấn di trở về doanh địa, chỉ thấy trên bầu trời doanh địa hội tụ một đoàn linh vân lớn!
Giang Nam ngạc nhiên, không khỏi vọt vào tòa nhà: "Chuyện gì vậy? Ai đột phá?"
Lúc này Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao đều vui mừng: "Là Ngô Lương! Cuối cùng cũng lên Bạch Kim rồi!"
Giang Nam tràn đầy kinh hỉ, chỉ thấy sắc mặt Ngô Lương đỏ bừng từ trong phòng lao ra!
Thấy Giang Nam thì vẻ mặt không khỏi kích động, tiến lên ôm thật chặt!
Giang Nam phấn chấn nói: "Được lắm người anh em, ta mới vừa rời đi nửa giờ, lên cấp mà cũng không gọi ta một tiếng?"
Ngô Lương tới gần bên tai Giang Nam, nhỏ giọng nói: "Ta chủ yếu là vì sinh tồn!"
"Nếu bây giờ không lên được Bạch Kim, có thể ta sẽ không qua khỏi đêm nay!"
"Buổi tối trong lúc chiến đấu cùng Diệu Diệu, không lên được Bạch Kim lòng ta sẽ không yên!"
Nụ cười trên mặt Giang Nam cứng đờ!
Người anh em, ngươi cũng thật dám liều!
Chuyện "giao lưu" với bạn gái bây giờ đã lên tới mức sống chết rồi sao?
Nhưng nhớ tới thảm trạng lần đầu tiên Ngô Lương hẹn hò với Diệu Diệu, Giang Nam hung hăng giật mình!
Giữa sống chết quả nhiên có đại cơ duyên a!
Không khỏi cùng Ngô Lương đi qua một bên, lặng lẽ đưa cho hắn một chai Đại Lực 2.0 cùng bó linh hẹ!
Ngô Lương nhất thời thở phào nhẹ nhõm, lần này trong lòng xem như nắm chắc!
"Người anh em! Phải thắng trận chiến đêm nay, ta ủng hộ ngươi!"
"Nam ca! Ngươi cứ tin vào ta!"
Giờ khắc này Ngô Lương tràn đầy lòng tin!
Có nhẫn tê liệt cường hóa, lão tử nhất định là người ở phía trên!
Tối nay nhất định là "tới nóc".
Giang Nam vừa trở về, mọi người tề tụ trong phòng họp!
Trong lòng mỗi người đều hưng phấn dị thường, hạch tâm đã tới tay, nhiệm vụ cứu viện cũng hoàn thành viên mãn!
Hiện tại còn thiếu một bước cuối cùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận