Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1413:

Chương 1413:
Đối mặt với viên bi đen bắn tới, Charles chỉ kịp dùng sức đánh rơi bảy viên, vẫn bị ba viên còn lại đập bay ra ngoài!
"Ivy! Đánh bay hắn đi!"
Chỉ thấy Ivy nghiến răng, hai mắt nhắm chặt, đã tiếp cận rất gần với Giang Nam!
"Thưởng thức đau đớn đi! Lực Trường Sinh..."
Lời còn chưa nói xong, một đạo xiềng xích hư không trong suốt liền quấn quanh ở trên lưng của cô!
Giang Nam mang theo cô, trực tiếp thuấn di đến Shirley đang đứng trong phạm vi Quà Tặng Của Thụ Thần!
Lúc này năm người Sean đang ở bên trong, Giang Nam mang theo Ivy đột nhiên xuất hiện ở giữa năm người!
Sau khi bỏ lại Ivy, Giang Nam lại thuấn di không còn bóng dáng!
Ivy: "Lực Trường Sinh Vật! Siêu! Thiên Xích Lực!"
Giờ khắc này, mặt của năm người Sean Shirley đều đen, thế này cũng được nữa sao?
"Ầm!"
Một cỗ lực bài xích tuyệt cường đánh thẳng vào năm người Sean!
Mấy người vừa khôi phục lại thương thế, lần nữa bị đánh thành trọng thương, thân thể giống như bao tải rách cùng nhau phun ra máu!
Hư ảnh thụ thần trực tiếp bị nghiền nát, lấy Ivy làm trung tâm, tất cả vật chất trong phạm vi một ngàn mét đều bị đẩy ra!
Sean run rẩy bò dậy, mặt đầy máu tươi!
Suýt nữa thì đã bị diệt đoàn!
Sean lau máu tươi trên mặt: "Đừng làm bừa, phải phối hợp! nếu không sẽ không có cơ hội, đều nghe ta chỉ huy, niệm lực của ta có thể định vị..."
"Rầm!"
Thân hình Giang Nam đột ngột xuất hiện, một cú đá hung hăng đá trúng huyệt thái dương của Sean!
Lực lượng cường hãn thậm chí còn đá hắn ra khỏi đấu trường, hôn mê tại chỗ!
Linh kỹ hồi phục mà Shirley đang chuẩn bị thi triển còn chưa phóng ra, một trùng động không gian đã xuất hiện ở phía sau!
Một con dao hung hăng chém vào cổ sau của cô, cơ thể hình chữ đại nằm rạp trên mặt đất bất động!
Giang Nam rơi xuống đất, bước chân có chút lảo đảo, Giáp Lưu Ly trên đầu hóa thành linh diễm tiêu tán!
Chỉ thấy Giang Nam lau khóe miệng rỉ máu tươi, sắc mặt mang theo sắc đỏ ửng quỷ dị!
Nhưng nụ cười trên mặt vẫn xán lạn như cũ!
"Phải nói cho rõ! Không phải mười người các ngươi vây đánh ta! Là Giang Nam ta đang đánh mười người các ngươi!"
"A? Không đúng! Hiện tại chỉ còn lại bảy người!"
Charles giãy dụa đứng dậy, vẻ mặt chua xót, rốt cục cảm nhận được sự gian nan của đám người Sean!
Giang Nam! Bạch Kim số 1 thế giới, thật con mẹ nó mạnh!
Giang Nam lúc nghiêm túc đáng sợ không thể nghi ngờ!
Đầu tiên là đánh ngã Sean khó giải quyết, còn có Shirley giữ năng lực hồi phục, chỉ còn lại mình chỉ cần tiện tay thu thập là được!
Mấy ngày Sean đều thu thập tư liệu, Giang Nam sao có thể mặc kệ bản lĩnh của đoàn giao lưu chứ?
Thủ đoạn của mỗi người đều nắm chắc trong lòng!
Trần đại chiến vẫn đang tiếp tục, đám người Charles vẫn kiên cường tìm kiếm cơ hội để quật ngã Giang Nam!
Đảo mắt đấu trường đã bị phá hủy hai phần ba, tiếng nổ vang vọng khắp toàn trường!
Trong phòng phát sóng trực tiếp, câu "Nam Thần xuất chinh, không còn một ngọn cỏ" đã bị spam đầy màn hình!
[Mẹ nó, tuy nói trong lòng có kỳ vọng đại khái đối với sự cường hãn của Nam Thần, nhưng thế này cũng quá cường hãn đi?]
[Ta nguyện làm fan Nam Thần cả đời a! Hắn sao có thể ngầu tới như vậy, còn có thể ngầu hơn nữa sao?]
Nhưng mà giờ phút này cư dân mạng hai nước M Ưng nhìn cuộc chiến mà không nhịn được nữa!
[Giang Nam cũng chỉ là nhờ vào hệ không gian có tính cơ động không gì sánh kịp mà thôi!]
[Nếu như có thể hạn chế tính cơ động của Giang Nam, tuyệt đối có cơ hội!]
Nhưng mấy câu này lại khiến cho cư dân mạng trong nước bất mãn!
[Đánh rắm! Thứ cường đại chính là Nam Thần, cho tới bây giờ cũng không phải là dị năng, hệ không gian cùng lắm cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi!]
[Niệm lực, không khí, trọng lực, còn có năm hệ toàn năng, có dị năng nào là yếu?]
[Vừa rồi Nam Thần đối mặt cùng anh trai cơ bắp đấm nhau thì giải thích thế nào? Lợi dụng linh kỹ của Ivy công kích đám người Sean thì giải thích như thế nào?]
[Đừng có kiếm cớ nữa, thứ chênh lệch ở đây là người, các phương diện của Nam Thần cơ hồ đều không có khuyết điểm đáng nói!]
Hai bên ầm ĩ đến vui mừng, mà tại cổ trạch của Trần gia, không khí lại có vẻ vô cùng ngưng trọng!
Trần Đạo Nhất cầm máy tính bảng đi tới đi lui trong đại sảnh, cho dù đã từng trải qua vô số mưa gió, nhưng giờ khắc này căn bản vẫn không thể nhẫn được!
Giáp Lưu Ly lại có thể tự do thay đổi hình thái?
Vừa rồi diễn sinh ra gai nhọn, quyền hổ, cánh tay, thậm chí có thể biến thành tấm khiên!
Giang Nam thậm chí còn tạo thành cái bao để cắm Phương Thiên Họa Kích ở sau lưng!
Những thứ này đều bị Trần Đạo Nhất nhìn hết vào mắt!
Linh sa quả thực bị Giang Nam dùng ra hoa, tác dụng phát huy trong thực chiến không cần nói cũng biết!
Càng nhìn trong lòng càng nhức nhối, so sánh với Giang Nam, cái áo lót rách nát này của mình quả thực quá khó coi!
Thứ mà tổ tông nhà mình cũng không nghĩ tới, Giang Nam lại nghĩ ra?
Nhìn khuôn mặt già nua u ám của Trần Đạo Nhất, con cháu Trần gia cũng không dám lớn tiếng thở dốc!
Chuyện này rất lớn!
Không chỉ là chuyện tuyệt kỹ nhà mình bị người khác học được, mà còn luyện tới trình độ siêu việt nhà mình!
Trần lão đại cười bồi: "Cha, chuyện này người xem làm sao đây? Phát sóng trực tiếp vừa ra, thanh danh Trần gia chúng ta có thể..."
"Chỉ là gió nhẹ, sao có thể lay động cây đại thụ chọc trời như Trần gia ta?"
"Vô luận dùng bất cứ thủ đoạn gì, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải lấy được phương pháp ngưng giáp!"
Trần lão đại nặng nề nói: "Cha! Thái độ của phía trên đối với Giang Nam cũng không cần nhiều lời, rõ ràng xem như con ruột, đến binh phù đều đưa cho hắn!"
"Quá mức cứng rắn chỉ sợ sẽ khiến cho phía trên bất mãn, chuyện bắt lão bát đã là cảnh cáo, có phải chúng ta nên thương thảo lại hành động hay không?"
Trần Đạo Nhất nở nụ cười lạnh: "Cảnh cáo? A~ hiện tại mới chỉ phát triển được một chút đã muốn cứng rắn? đã quên lúc trước bọn họ quỳ gối trước mặt lão tử cầu xin rồi sao?"
"Linh khí lần nữa khôi phục, lão tử cũng không có thời gian rảnh rỗi để làm mấy loại chuyện chó má như mình vì mọi người, vận mệnh cộng đồng!"
"Đi đầu thời đại, bỏ tất cả mọi người lại phía sau, bắt lấy mọi cơ hội, cố gắng tự thân cường đại mới là mấu chốt, cơ hội vĩnh viễn đều dành cho cường giả có chuẩn bị!"
"Tốt nhất đừng ép lão tử đến đường cùng, không bẻ được cổ tay ngươi, nhưng cũng có thể làm cho ngươi thịt đau!"
Thấy Trần Đạo Nhất nói như vậy, Trần lão đại thức thời không nói lời nào!
Chỉ thấy Trần Đạo Nhất vung tay áo lên: "An bài một chút, ta muốn tự mình đến Dung Thành một chuyến! Dùng đồ của Trần gia ta để thu mua danh tiếng? Hừ!
Đã nể mặt hắn, hắn tốt nhất là biết điều! Bằng không thứ chờ hắn cũng không phải kết cục tốt!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận