Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 605 -



Chương 605 -




Vậy là, Giang Nam tăng tốc độ!
Tiêu Phong Hỏa run rẩy, hai tay nắm chặt tay vịn mới không đến mức khiến cho mình ngã xuống!
Trên trán không khỏi nổi lên hai gân xanh! Cười ha hả nói: "Tiểu tử! Tên ngươi là gì?"
Giang Nam cười rạng rỡ: "Lão gia gia! Trước giờ ta làm chuyện tốt! Đều không để lại tên!"
"Nếu như ngài nhất định muốn biết, vậy thì gọi ta là Giang người tốt đi!"
Để lại tên chẳng phải trông mình có hơi tầm thường rồi sao?
Nhìn ra nhiệm vụ ẩn của các ngươi?
Sau đó lại cố ý biểu hiện?
Như vậy còn có thể sao? Cần phải thể hiện tự nhiên!
Cần có chút vô ý!
Tiêu Phong Hỏa muốn chửi bới!
Giang Nam nhìn đám học sinh xách vali leo lên bậc thang mà cười vui vẻ!
Các ngươi xong đời rồi!
Nhiệm vụ ẩn rõ ràng như vậy cũng không nhìn ra?
Chờ bị ta quét hết!
Ta thật đúng là một tiểu quỷ cơ linh mà!
Đôi mắt như ngọn đuốc!
Đẩy lão gia gia, đi thẳng đến vị trí gần đỉnh!
Đập vào mắt là một quảng trường đá cẩm thạch bằng phẳng!
Đi vào bên trong, đó là một tòa nhà!
Giang Nam đang đánh giá cấu trúc tổng thể của Học viện Tiên Phong!
Chỉ nghe một bên truyền đến tiếng la hét kích động!
"Nam thần! Nam thần! Ở đây! Nhìn đây này!"
Mọi người theo phương hướng thanh âm truyền đến, chính là chiến đội Thanh Khương của Ninh Du Du!
Ninh Du Du đang mặc một thân áo lông màu trắng, điên cuồng vẫy tay với Giang Nam!
Giang Nam nhếch miệng cười, đồng dạng giơ hai tay vẩy vẩy với Ninh Du Du!
Nhưng ngay sau đó! Bốn người Ninh Du Du toàn bộ hóa đá! Mở to hai mắt, há to miệng, vẻ mặt lo lắng!
"Người kìa! Xe kìa! Rơi xuống rồi! Nhanh lên! Nhanh lên!"
Giang Nam cười một tiếng, nhìn thấy ta kích động như vậy làm gì? Ngươi cả lời nói cũng không hoàn chỉnh?
Người gì... Xe gì chứ!
[Giá trị oán khí từ Tiêu Phong Hỏa +1000! ]
[Giá trị oán khí từ Tiêu Phong Hỏa +1000! ]
[Giá trị oán khí từ...]
"A ~ !!"
"Con mẹ nó!"
"Ah!!"
Danh sách các giá trị oán khí điên cuồng làm mới!
Phía sau truyền đến từng trận tiếng kêu bi thương xen lẫn tuyệt vọng!
Nụ cười trên mặt Giang Nam cứng đờ, cúi đầu nhìn!
À...
Ông lão và xe lăn đã biến mất!
Mình buông tay, theo sườn dốc trượt xuống?
Chỉ thấy trên bậc thang, một lão gia gia ngồi xe lăn tăng tốc trên sườn dốc!
Lao xuống dốc với tốc độ 80 km/h!
Trực tiếp tăng tốc ra tàn ảnh, gió lạnh thổi tới trước mặt khiến da mặt Tiêu Phong Hỏa đều biến dạng!
Mắt thấy sắp lao xuống dốc rồi!
Tất cả mọi người ở đây đều choáng váng? Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Giang Nam nóng nảy! Cái này làm sao đây?
Giơ tay lên liền ném ra xiềng xích hư không, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai! Trước khi xe lăn sẽ lao xuống dốc! Liền quấn lấy bánh xe lăn!
Xe lăn đột ngột dừng lại!
Nhưng Tiêu Phong Hỏa ngồi ở phía trên bởi vì quán tính! Bay thẳng ra ngoài!
Bay ra ngoài hơn 70 mét trong tư thế “OTL”
Khó khăn lắm mới dừng lại!
Giờ khắc này, không khí lâm vào chết lặn!
Mọi người đều ngây người!
[Giá trị oán khí từ Tiêu Phong Hỏa +1000! ]
Lão tử ngồi xe lăn 15 năm!
Đây là lần đầu tiên trải nghiệm tốc độ 80 km/h!
Thậm chí còn có chút nghiện cảm giác này!
Rốt cuộc vẫn xuống được!
Chàng trai! Ta mẹ nó thật là cảm ơn ngươi!
Mồ hôi lạnh trên mặt Giang Nam trong nháy mắt đã rơi xuống!
Bất cẩn!
Mình xem như xong rồi!
Mẹ nó còn nhiệm vụ ẩn gì nữa!
Công cuộc dâng hiến lòng tốt này cũng quá uổng phí lão gia gia!
Biểu tình trên mặt Chung Ánh Tuyết đều cứng đờ, làm sao bây giờ?
Giang Nam: "Chạy! Chạy đi! Coi như chưa từng xảy ra chuyện là được!"
Cũng may vừa rồi lão tử không nói cho hắn biết tên của mình, bằng không còn phỏng vấn cái rắm.
Ngư Thanh Thanh: ???
Nhưng ông lão kia vẫn còn nằm sấp trên mặt đất!
Còn tình thường và trách nhiệm vừa được thì sao?
Ngô Lương vỗ vỗ ngực cười nói: "Không có việc gì, Nam ca nhất định là sợ đi xuống đỡ lão gia gia sẽ có vẻ xấu hổ!"
"Yên tâm! Cứ giao cho ta! Ta không sợ xấu hổ! Làm việc tốt thì phải làm cho đến cùng!"
Nói xong lại nhảy từ trên bậc thang nhảy xuống, lướt qua một độ cong duyên dáng, sau đó nặng nề rơi trên mặt đất!
Giang Nam mặt tối sầm, kéo Chung Ánh Tuyết: "Đi! Đi ngay!"
Vội vàng mang theo đám người Chung Ánh Tuyết chạy vào trong!
Ngô Lương vẻ mặt tươi cười, bàn tay to nắm lấy cổ áo phía sau Tiêu Phong Hỏa đang nằm trên mặt đất!
Giống như xách gà con lên!
Chỉ thấy giờ phút này trên người Tiêu Phong Hỏa mặc quần bông còn có áo lông đều cọ ra mấy lỗ thủng!
Bông trắng và lông vũ bên trong đều lộ ra!
Trên trán còn có một cục u xanh tím lớn!
[Giá trị oán khí từ Tiêu Phong Hỏa +1000! ]
Chàng trai trẻ rất có trách nhiệm!
Nhưng mẹ nó ngươi có thể thay đổi tư thế xách ta không?
Lão tử không cần mặt mũi sao?
Chỉ thấy bàn tay to của Ngô Lương giống như một đoàn quạt bồ vỗ trên người Tiêu Phong Hỏa, giúp hắn lau đi bụi bặm trên người!
Phát ra tiếng "bộp! bộp!" ngột ngạt!



Bạn cần đăng nhập để bình luận