Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 841 -



Chương 841 -




Sơn Miêu cắn răng: "Ngươi cho là ta muốn sao! Không thử làm sao biết? Còn không mau tới!"
[Giá trị oán khí từ Lạc Thiên Hồng+1000!]
Trong phòng vệ sinh, hai tay Sơn Miêu gắt gao bắt lấy trang phục, mặt đều muốn đỏ ra máu!
Lúc trước vì sao không nghe lời Tiểu Nam chứ!
So sánh với hiện tại thì việc xấu hổ vì mặc tã giấy căn bản cũng không tính là gì!
Chỉ thấy Giang Nam mở ra trùng động không gian, ngựa quen đường cũ xoay người nhắm mắt lại!
Sơn Miêu đỏ mặt: "Anh mở lỗ sâu thêm chút nữa, ta không tiện thao tác!
Giang Nam lau mũi, lại mở rộng không gian trùng động!
Sơn Miêu run giọng nói: "Vị trí...... vị trí lệch, ngươi mở lại lần nữa!
Giang Nam nuốt một ngụm nước miếng, trái tim nhỏ cũng sắp nhảy ra, lại mở trùng động không gian!
Sơn Miêu:...
"Ngươi dịch đi đâu vậy? Không phải chỗ này a, ngươi...... Ngươi quay lại đây đi!"
Giang Nam giật mình: "A? Phải...... Phải quay lại sao?"
Quay lại không phải là thấy hết sao?
Sơn Miêu cắn răng: "Bảo ngươi quay thì quay đi, mở xong thì nhắm mắt lại! Không được nhìn lén!"
Giang Nam cứng ngắc quay người, dự đoán được vị trí đại khái, lại mở trùng động không gian!
Sau đó vội vàng nhắm mắt lại!
Đáng chết a, thiên phú gặp qua liền không quên này của ta lúc này cũng không cần lại thể hiện ra a!
Sơn Miêu thở phào nhẹ nhõm, vị trí lần này rốt cục đúng rồi!
Nhìn Giang Nam nhắm chặt hai mắt, mặt Sơn Miêu càng đỏ hơn!
"Thật sự nhắm mắt?"
Giang Nam: "Ừ! Nhắm rồi!"
"Không nhìn thấy?"
Giang Nam điên cuồng gật đầu: "Ta cái gì cũng không nhìn thấy!"
Vì thế Sơn Miêu dựng lên một ngón tay quơ quơ!
"Đây là cái gì?"
"1?"
[Giá trị oán khí từ Lạc Thiên Hồng +1000!]
[Giá trị oán khí từ Lạc Thiên Hồng...]
Mắt Sơn Miêu đỏ hết rồi!
"Ngươi còn nói ngươi không nhìn thấy? Ngươi cũng biết là mấy!"
Giang Nam vội vàng lắc đầu: "Không không không không! Ta đoán a! Thật sự không có nhìn lén!"
Quỷ mới biết Sơn Miêu thật sự giơ một ngón tay a!
Sơn Miêu cắn chặt môi, không hề rối rắm, vội vàng thao tác!
Sau một hồi âm thanh rột roạt, tảng đá trong lòng rốt cục rơi xuống đất!
Sơn Miêu: "Ta xong rồi! Trở về ngủ, quên hết mọi chuyện đi! Ngươi nên nhớ! Mấy ngày nay ta rất nóng nảy!"
Trái tim nhỏ bé của Giang Nam đập thình thịch!
"Đã biết!"
Trở lại phòng, Giang Nam nằm bò trên giường, mặt có chút phát sốt!
Vừa nhắm mắt lại chính là một màn vừa rồi, thế này bảo ta còn ngủ thế nào a!
Da mặt Sơn Miêu còn mỏng, khẳng định còn ngượng ngùng hơn so với mình? Ngày mai cho cô ấy viên kẹo an ủi cô ấy là được rồi!
Giang Nam nằm ở trên giường lăn trái lăn phải!
Quên đi!
Đúng lúc này, cửa phòng lại mở ra!
Katarina bụm măt, đều sắp ngại chết rồi!
"Tam cam đoan! Lần này thật sự là lần cuối cùng!"
Giang Nam híp mắt nhìn!
Quả nhiên căn bệnh của đại mỹ nữ đã ở thời kỳ cuối!
Được rồi! Đêm nay xem như khỏi ngủ!
Cùng lúc đó!
Trong hẻm nhỏ khu Đông thành, Zenbon Sakura cùng Rokka mặc một thân hắc y đứng ở trong hẻm nhỏ!
Zenbon Sakura đỏ mắt nghiến răng!
Rokka ở phía sau kéo góc áo của cô!
"Sakura chan, thật sự ở bên này sao?"
Zenbon Sakura nghiến chặt răng: "Tuyệt đối ở bên này, ta thấy Giang Nam chạy về phía đông, hơn nữa ta vừa mới nhận thấy được không gian dao động rất nhỏ!"
"Đừng để ta tìm được ngươi!"
Rokka lo lắng nói: "Sakura chan! Chúng ta về nước được không? Đừng tìm Giang Nam nữa! Đàn em của chúng ta đều chết hết, khả năng cướp được tư liệu rất nhỏ a!"
Zenbon Sakura trừng mắt: "Trở về? Không có tiền đồ! Ta mới không trở về! Ngươi muốn thối cả đời sao? Giang Nam khẳng định biết phương pháp tiêu trừ mùi vị a!"
"Ta muốn đánh cho hắn khóc, sau đó ép hỏi ra phương pháp khử mùi, lại giết hắn 100 lần!"
Rokka vừa nghe có thể khử mùi, ánh mắt sáng lên, cũng chỉ có thể đi theo Zenbon Sakura cùng nhau hành động!
Đúng lúc này, Zenbon Sakura đột nhiên quay đầu: "Lại cảm giác được không gian dao động rồi!"
Đặc biệt không dùng tới thuấn di, sợ Giang Nam cảm ứng được!
Hai người vừa đến dưới hàng rào chung cư, vừa nhìn là hai giờ rưỡi đêm!
Để đảm bảo an toàn, hai người lại đợi đến ba giờ!
Chính là thời điểm giấc ngủ sâu nhất, tốt nhất là thừa dịp Giang Nam chưa chuẩn bị! Nếu không rất khó bắt được!
"Rokka chan! Động thủ!"
Rokka gỡ bịt mắt ra, dùng hai tay tạo hình khung ảnh nhắm ngay chung cư!
"Mộng Ma Ảo Cảnh!"
Ánh sáng mông lung bao phủ cả tòa chung cư!
Trong lúc nhất thời, vốn dĩ đám người Katarina, Khỉ Gầy Thiết Ngưu, bao gồm mấy tù binh đã ngủ đều tiến vào trạng thái giấc ngủ sâu!
Nhưng mà Giang Nam nằm ở trên giường đi bị giày vò một đêm, căn bản không ngủ được!
Mộng Ma Ảo Cảnh đương nhiên không ảnh hưởng đến Giang Nam!
Nhìn ánh sáng mông lung nở rộ ngoài cửa sổ, khóe miệng Giang Nam gợi lên một vòng cong, hơi nghiêng người đắp chăn nhắm hai mắt lại!
Hai bàn tay nhỏ bé đã len lén nắm lấy một góc gối!
Bên ngoài tòa nhà chung cư, Zenbon Sakura rút ra hai con dao găm màu hồng rồi liếm đôi môi đỏ tươi của mình!
"Đi! Theo ta đi lên báo thù!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận