Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 545 -



Chương 545 -




Thân thể ma thuật sự trong nháy mắt đã biến mất không thấy đâu!
Mà thân thể Lý Minh Sơn cơ hồ cũng đồng thời biến mất, hiển nhiên là đuổi theo ma thuật sư!
Hai đại lão hệ không gian bắt đầu truy đuổi một phen!
Giang Nam vuốt cằm, vẻ mặt ước mơ: "Tương lai ta thật lợi hại!"
Không đợi Giang Nam cảm khái xong, chỉ nghe xa xa là tiếng sấm cuồn cuộn!
Một đạo lôi quang trăm mét xuyên qua bầu trời, đánh thẳng về phía Uy Liêm!
Từ trong đó truyền đến một tiếng mắng giận dữ!
"Lão già! Xem lão tử bổ chết ngươi a!"
"Lôi Đình Chi Thương!"
Chỉ một thoáng, sấm sét hoành hành! Hội tụ thành ngọn giáo lôi quang, mãnh liệt đâm về hướng Uy Liêm!
"Ầm ầm!"
Tiếng sấm đinh tai nhức óc, cực kỳ kinh người!
William: !!
Làm sao lại có thể đến nhanh như vậy?
Giờ phút này hắn đã không còn nửa điểm ý chí chiến đấu!
Chỉ muốn bỏ chạy!
Hoa Hạ công bố có ba Đạo Thiên, hiện tại toàn bộ đều đã đến trấn nhỏ Ngọc Long này!
Hắn vốn tưởng rằng cùng lắm sẽ chỉ có một người tới đây!
Nhưng lấy tình thế hiện tại, đừng nói là bắt mẫu thể cùng Giang Nam, mình có thể đi được hay không đều không nói chắc được!
Diệp Trấn Quốc: "Hôm nay không đánh chết ngươi ở chỗ này, sau này lão tử dùng mắt hút thuốc!
Vương Đại Lôi: "Chú Diệp! Cùng nhau chơi hắn! Ta liền ~% ?...; #*’☆& ℃!"
Trên ngọn núi tuyết, từng trận lôi quang liên tục gào thét, đánh thẳng tuyết lở!
Vương Đại Lôi vừa đánh vừa mắng, phải gọi là diệu ngữ liên châu!
Ngay cả cường vương giả Giang Nam nghe được cũng phải giơ ngón tay cái!
Chỉ là nhìn cảnh tượng kinh khủng trên ngọn núi, Giang Nam vẫn rụt cổ lại: "Té thôi!"
Thần tiên đánh nhau!
Giang Nam ôm lấy Tiểu Mira một đường xuống núi, đi tới một đống tuyết, đào một trận!
"Hả? Sao lại biến mất rồi?"
"Mất ở đâu có chứ? Mình rõ ràng nhớ đã chôn ở chỗ này a!"
Sơn Miêu từ bên cạnh đống đá đi ra, nhìn Giang Nam đào tuyết, mặt đều đen!
"Ngươi đang tìm cái gì vậy?"
"Đương nhiên là đang tìm... À!"
Giang Nam rùng mình một cái, vẻ mặt chột dạ!
Làm thế nào đã tỉnh rồi? Là mình bổ gạch không đủ lực sao?
Đáng giận ~
Nhìn dáng vẻ chột dạ của Giang Nam, Sơn Miêu không khỏi trợn trắng mắt: "Đi thôi! Đi cứu người!
"Hắc hắc! Được rồi!"
Còn về chuyện tại sao Giang Nam có thể đè ma thuật sư trên mặt đất để đánh thì Sơn Miêu không hỏi gì cả!
Có quan trọng không? Không quan trọng!
Quan trọng là Giang Nam còn sống tốt!
Hai người rời đi...
Sơn Miêu đột nhiên nói, "Tiểu Nam, ngươi xem bên trái là gì?"
Giang Nam: "Hả? Ta xem ~"
Giang Nam vừa quay đầu đi đột nhiên ý thức được không đúng!
Tình huống này... Tựa hồ có chút cảm giác thân thương tới kỳ lạ!
Chỉ nhìn lại!
"Bốp!"
Sơn Miêu tát vào gáy Giang Nam!
Trực tiếp nện Giang Nam cắm đầu vào tuyết!
Giang Nam: !!
Không khỏi nhảy dựng lên, trên mặt dính đầy tuyết: "Sơn Miêu! Sao ngươi lại học thói hư tất xấu? Lúc trước đều..."
"Còn không phải là ngươi dạy sao? Dùng rất tiện!"
"Phụt... Ha ha ha ha ha!"
Nhìn khuôn mặt đầy tuyết của Giang Nam, Sơn Miêu không thể không cười ra tiếng: (。ᵔᗜᵔ。)
Lộ ra hai má lúm đồng tiền nhỏ!
Giang Nam lau mặt một cái, nắm chặt nắm đấm vẻ mặt không cam lòng!
Chủ quan rồi!
"Hắc hắc, không tức giận sao?"
"Ngươi cười rất đẹp! Giống như một bông hoa mùa xuân?"
Nói xong vươn hai ngón tay khẽ ấn một cái vào hai má lúm đồng tiền của Sơn Miêu!
"Ôi chao, đừng quậy nữa! Lần sau không được bổ gạch ta như vậy nữa, biết không?
Sơn Miêu xoa xoa ót, quỷ biết sau lớp tóc là cục u to cỡ nào!
Giang Nam: "Sẽ không!"
Hừ hừ!
Lần sau nhất định phải dùng sức hơn một chút!
Tranh thủ chụp mất trí nhớ, như vậy Sơn Miêu sẽ không nhớ chuyện ta bổ gạch cô ấy!
Hai người một đường xuống núi, đi thẳng đến nhà máy điện hạt nhân!
Bởi vì vẫn còn chuyện quan trọng hơn cần phải làm!
Cứu người!
......
Giờ phút này, Haier nhìn cảnh tượng kinh khủng trên ngọn núi tuyết, sắc mặt khó coi!
Halle hoảng loạn: "Anh Haier! Chúng ta phải làm gì đây?"
"Đại gia ngươi hình như sắp xong đời rồi!"
Haier che mặt, sắp cắn nát hàm răng!
Làm thế nào lại tới nhanh như vậy chứ?
Ma thuật sư cũng rơi đài nhanh như vậy sao?
Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới kế hoạch lò luyện được chuẩn bị vẹn toàn lại có kết quả như thế này!
"Đi thôi! Rời khỏi đây càng sớm càng tốt! Bằng không..."
"A! Rời đi sao? Ngươi tính đi đâu?"
Người đàn ông trung niên đầu đinh mặc áo quân phục Ám Dạ đi tới, khuôn mặt lạnh lùng!
Phía sau là ba vị quân Ám Dạ!
Trong tay còn túm lấy Địa Ngục Hỏa đã tắt thở!
Vị cường giả cấp Kim Cương đã bị Giang Nam tát hơn một trăm cái rốt cuộc vẫn phải bỏ mạng lại tại nơi này!
Trên không trung, từng chiếc trực thăng vũ trang chở đầy quân binh Long Uyên đã bay tới!
Từng chiếc xe tải chở binh lính tiến vào phạm vi trấn nhỏ Ngọc Long!
Trong lòng Haier. Dracula đã trở nên lạnh lẽo!
"Chạy!"
Người đàn ông trung niên đầu đinh híp mắt: "Động thủ!"
......



Bạn cần đăng nhập để bình luận