Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1021 -



Chương 1021 -




Diệp Trấn Quốc đỏ mặt vung tay lên: "Tửu lượng của lão đệ được nha!"
Giang Nam vỗ ngực: "Tiểu Toàn Phong Giang Thành, uống cỡ nào cũng không mơ màng!"
Diệp Trấn Quốc: "Lấy rượu đi, hôm nay nhất định phải uống tận hứng!"
Rượu quá ba vòng, Diệp Trấn Quốc uống ba bình Mao Đài đến mức đầu đều lâng lâng, bản thân Giang Nam uống 27 bình Mao Đài, nhìn đến choáng váng Diệp Hải Đào!
Nếu không phải Chung Ánh Tuyết nhìn thấy một bàn tay của Giang Nam để dưới bàn, dùng bình thủy tinh tiếp lấy rượu chảy ra từ trùng động không gian...
Cô cũng sẽ bị dọa!
Giang Nam vừa thấy Diệp lão ca uống tới mê mang, không khỏi cười hắc hắc!
Thời gian đã tới!
"Mọi người ăn trước đi, ta đưa Diệp lão ca ra ngoài hóng gió!"
Nói xong liền đỡ Diệp Trấn Quốc thuấn di tới trong sân biệt thự!
……
Bầu trời trăng sáng, Giang Nam cùng Diệp Trấn Quốc đi trên con đường nhỏ lát đá cuội!
Giang Nam: "Diệp lão ca, cấp bậc thiên phú của Diệp Dạ sợ là đã đầy rồi đúng không?
Diệp Trấn Quốc cười ha ha: "Còn không phải nhờ có tiểu tử ngươi sao? Hóa rồng của Diệp Dạ giống ta nhất, đến lúc đó con bé sẽ tiếp nhận y bát của ta!"
Giang Nam: "Vậy cũng không được, lão ca ngài thân là trưởng bối, không thể bất công với cháu trai cháu gái của ngươi được!"
"Thiên phú Diệp Dạ đã đầy, tốc độ tu luyện kinh người, ngươi bảo Tinh Tuyền sẽ nghĩ như thế nào? Trong lòng cô ấy sẽ thoải mái được sao?"
Diệp Trấn Quốc sửng sốt: "Nói vậy cũng đúng, thế nào? Ngươi có ý với Tinh Tuyền nhà ta sao? Nếu ngươi nhìn trúng, ta tác hợp cho ngươi! Hắc hắc, điều kiện tiên quyết là ngươi cũng phải kéo thiên phú của con bé lên!"
"Không được! Nếu ngươi mà làm cháu rể ta, ngươi sẽ tai họa chết Diệp gia chúng ta mất!"
Giang Nam cười hắc hắc:"Là thế này! Diệp lão ca ngài giúp ta chơi đứt một người, ta giúp Tinh Tuyền kéo căng cấp bậc thiên phú?"
Mặt Diệp Trấn Quốc tối sầm lại: "Tiểu tử thối nhà ngươi sợ là đã tính kế ngay từ đầu đúng không?"
"Ta chính là Đạo Thiên! Ngươi thật sự muốn ta đi làm tay chân cho ngươi? Ta không cần mặt mũi nữa sao?"
"Lão ca ngươi chỉ cần ra tay một lần, thứ đổi lại chính là hạnh phúc cả đời Tinh Tuyền a!"
"Bằng không trong lòng Tinh Tuyền khẳng định cảm thấy không công bằng, nếu cô ấy biết ông nội nhà mình chỉ cần ra tay một lần là có thể có được cơ hội giúp thiên phú của mình tăng max cấp!"
"Nhưng lại bởi vì mặt mũi mà cự tuyệt cơ hội này! Cô ấy sẽ thương tâm cỡ nào? Nói không chừng về sau sẽ không thích ngươi nữa!"
Diệp Trấn Quốc bĩu môi: "Chê cười, ta không nói với Tinh Tuyền, sao con bé có thể biết?"
Thần sắc Giang Nam nghiêm chỉnh: "Ta sẽ đi nói cho cô ấy biết!"
Diệp Trấn Quốc: ???
Ngươi mẹ nó...
[Giá trị oán khí từ Diệp Trấn Quốc +666!]
Chúng ta có thể làm chút chuyện giống con người hay không?
"Không đi! Ngươi đừng nghĩ, ta là Đạo Thiên! Nhất cử nhất động đều có người chú ý!”
"Nếu ta muốn chơi ai thì chơi, chẳng phải quốc gia đều loạn sao?"
Giang Nam: "Ta kéo luôn cả Diệp Tinh Hà!"
Diệp Trấn Quốc: "Nói! Chơi ai? Diệp lão ca của ngươi chống lưng cho ngươi!"
Giang Nam: …
Sự rụt rè vừa rồi của ngươi đâu rồi?
Nói tóm lại chỉ là đang mặc cả với ta thôi chứ gì?
"Vạn Đông Thần của Huyết Minh, chỉ là Tinh Diệu cỏn con, Diệp lão ca ngươi chỉ cần một cái tát!"
Diệp Trấn Quốc ngạc nhiên: "Tinh Diệu? Tinh Diệu ngươi tự chơi không phải vẫn được sao?"
Mặt Giang Nam tối sầm, thế nào mà cả đám đều coi ta là thần tiên?
"Nếu ta thật sự có thể động được, ta đã tự chạy đi làm rồi!"
Diệp Trấn Quốc sờ cằm: "Huyết Minh sao? Gần đây động tác của Huyết Minh đích xác có chút lớn, phía trên cũng có ý định nhúng tau, mục tiêu Vạn Đông Thần này có thể động!"
Giang Nam cười hì hì: "Có những lời này của Diệp lão ca ta liền yên tâm, tiền kiếm được hai ta chia 9.99 - 0.01! Ta chịu thiệt một chút cũng không sao!"
Diệp Trấn Quốc sửng sốt: "Thế này ổn sao? Có phải ta lấy hơi nhiều rồi không?"
Giang Nam ngạc nhiên: "Ngươi lấy 0.01 mà cũng ngại nhiều? Vậy ta gọt thêm cho ngươi?"
Diệp Trấn Quốc: …
Mẹ nó không ngờ tới ta mới là người lấy 0.01?
Ngươi láy 9.99 sao? Cái này ngươi con mẹ nó còn kêu chịu thiệt?
Lão tử tốt xấu gì cũng là Đạo Thiên! Ngươi chỉ cho 0.01?
Ngươi khinh thường ai vậy!
"Không cần! Ngươi lấy hết luôn đi! Có 0.01 mà ta cũng lấy thì thật khó coi!"
Giang Nam: Diệp lão ca thật hào phóng!
Xác định có thể ra tay, Giang Nam liền thông tri Diêu Hồng bắt tay chuẩn bị!
Diệp Trấn Quốc: "Ta nói cho ngươi biết, ta cần phải che giấu thân phận, cũng không thể để cho người biết ta là Diệp Trấn Quốc, dù sao làm người cũng cần có mặt mũi!"
Giang Nam vỗ ngực: "Ta làm việc, ngài cứ yên tâm, sáng mai sẽ hành động!"
Lúc này Diệp Trấn Quốc mới hài lòng gật gật đầu: "Được, đêm nay liền ở nơi này đi!"
Bởi vì quá muộn, mấy người Giang Nam cũng không có trở về Đại học Linh Võ Thủ Đô, mà ở lại biệt thự Diệp gia!
Giang Nam đẩy cửa vào phòng, cả người trong nháy mắt cứng đờ!
Chỉ thấy trong một cái nồi sắt khổng lồ với đường kính ba mét trải đệm chăn ngăn nắp...
"Diệp lão ca, ngươi nghiêm túc đấy à?
Tiểu Tửu Oa lúc này đang nừm trên vai Giang Nam lúc bị dọa khóc!
"Ô ô ô! Nồi lớn thật! Chủ nhân ~ Tiểu Tửu Oa đã làm sai cái gì sao?"
"Tên hề... Mới là ta! Ô ô..."
Giang Nam ôm Tiểu Tửu Oa hôn một cái: "Nghĩ bậy cái gì? Nồi này để hầm ta, không phải dùng để hầm ngươi!"
Tiểu Tửu Oa:???
Giang Nam đen mặt!
Nhất định muốn cho ta trải nghiệm cảm giác ở trong nồi mới chịu sao?
Nồi sắt lớn ba mét? Hẳn đáng giá không ít tiền đúng không?
Nói xong liền ném vào trong không gian dị độ của mình!
Vẫn nghĩ tới chuyện tăng cấp thiên phú cho Diệp Tinh Tuyền trước, nếu không sáng sớm ngày hôm sau Diệp lão ca lại chơi xấu!
Thuấn di một cái đi tới gian phòng của Diệp Tinh Tuyền, lén lút để lại 6 phần Tẩy Tủy Linh Quả ở trên tủ đầu giường cùng một tờ giấy nhỏ!
Lại thuấn di không thấy bóng dáng, muốn ta ngủ trong nồi sắt?
Ta không ngủ, ta tìm Tuyết Tuyết ngủ!
Về phần vì sao không tìm Đại Lang diệt? Nhiều lần kinh nghiệm nói cho Giang Nam biết, buổi tối ngủ chung giường với Đại Lang Diệt sẽ bị đánh!
Chung Ánh Tuyết nằm trên giường lướt điện thoại thì nhìn thấy Giang Nam đột ngột xuất hiện, trên mặt tràn đầy ngạc nhiên!
"Tiểu Nam? Ngươi làm sao..."
Giang Nam tối sầm mặt: "Trong phòng của ta không có giường, Diệp lão ca cho ta một cái nồi sắt!"
Chung Ánh Tuyết cười khúc khích, vén chăn lên: "Nào, lại đây, ở chỗ ta một đêm là được!"
Giang Nam cười hắc hắc, chui đầu vào trong chăn của Chung Ánh Tuyết!
Đêm trầm như nước, hai người không nói gì!
Chung Ánh Tuyết giương mắt liếc trộm Giang Nam một cái, hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng tới gần trong ngực Giang Nam, bàn tay nhỏ bé ôm eo Giang Nam!
Khuôn mặt xinh đẹp dán sát vào ngực Giang Nam!
Trong phòng rất tối, nhưng mặt Chung Ánh Tuyết vẫn đỏ đến dọa người!



Bạn cần đăng nhập để bình luận