Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 965 -



Chương 965 -




Giang Nam liếc Mặc Điềm, hít vào một ngụm khí lạnh: "Không có kích thước phù hợp, ta phải về may cái mới! Hẳn phải 50 vạn!"
"Thế này cũng quá phí vải đi? Ít nhất phải dùng tới 5 cái quần đùi mới may được một cái!"
Mặc Điềm vừa nghe, vẻ mặt đắc ý nhìn về phía An Tiểu Kỳ, nhướng mày!
An Tiểu Kỳ vốn nghe Giang Nam gọi mình là em dâu mà mặt đỏ lên, cũng không muốn chịu thua!
"Ta cũng muốn mua một cái áo bra! Ngươi bán ta bao nhiêu tiền?"
Giang Nam: "Ngươi cũng muốn mua? Ngươi thì ra! Trả ta 5 vạn là có một chiếc!"
Đều là người quen, Giang Nam cũng không tiện làm thịt khách, lấy dáng người An Tiểu Kỳ! Một cái quần đùi sợ là có thể làm hai phần! 5 vạn đều là đã đắt!
Mặc Điềm: Phụt~Ha ha ha ha!
An Tiểu Kỳ: Không được! Bán ta 10 vạn! Ta muốn 10 vạn! Thiếu một đồng cũng không được!
Giang Nam: ? ? ?
Chuyện này là sao?
Hiện tại khách hàng đều cầu được làm thịt rồi sao?
Nhiều tiền cũng không thể phá gia như vậy nha!
"Ngươi thật..."
"10 vạn! Thiếu một phần ta không cần!"
Giang Nam nghiêm mặt: "Được!"
Giang Nam nhận được hai đơn đặt hàng nhưng vẫn chưa kết thúc hành trình bán hàng của mình!
Một đường mò tới bên cạnh Vệ Đằng, vẻ mặt tươi cười sáng lạn: "Ai nha đồ đệ ngoan của ta, thế nào rồi?"
Vệ Đằng thở dài một tiếng: "Chỉ có thể dùng song đao, tay trái của ta..."
Giang Nam mở to hai mắt, nhìn ngón giữa tay trái của Vệ Đằng bị băng bó dày cộp!
Không khỏi hít một hơi khí lạnh: "Bị thương nghiêm trọng như vậy? Linh kỹ khôi phục cũng trị không hết sao?"
Vệ Đằng che mặt: "Gãy xương nghiêm trọng, xương cốt vỡ thành bột, phải dưỡng hai ngày!"
"Ai! Đều tại ta nóng vội, không có được cảnh giới của sư phụ nhưng lại cưỡng áp sử dụng chỉ đao, thậm chí ngay cả tinh thiết ta cũng không chọc thủng! Ta quá phế rồi!"
Giang Nam: ...
Con mẹ nó xương nát thành bột!
Ngươi dùng đầu ngón tay chọc tinh thiết?
Ngươi đúng là trâu bò!
Giang Nam mang vẻ mặt đau lòng nhìn ngón giữa của Vệ Đằng bị bọc thành xúc xích hun khói!
"Ta nói cho ngươi biết đồ đệ tốt của ta a, kỳ thật muốn luyện thành chỉ đao cũng có đường tắt!"
Ánh mắt Vệ Đằng sáng ngời, kích động không thôi: "Thật sao sư phụ?"
Dùng ngón giữa tiếp linh đao gì gì đó quả thực quá ngầu đi?
Giang Nam: "Đương nhiên, sư phụ có thể lừa ngươi sao, ta có thể giúp cho ngón giữa của ngươi trở nên giống như cột sắt trong vòng 24 giờ!"
"Đừng nói tinh thiết! Chỉ cần khí lực đủ lớn, xe tăng thiết giáp đều có thể đâm thủng!"
Nói xong rút tay phải ra, ngón giữa đâm xuống mặt đất, liền đâm ra một lỗ thủng!
Chỉ thấy ngón giữa tay phải của Giang Nam ba vào ba ra, đâm thành tổ ong vò vẽ trên mặt đất đá cẩm thạch!
Vệ Đằng nhìn ngây người, đây đâu phải ngón tay?
Đây rõ ràng là khoan thủy lực!
"Chỉ cần ngón tay của ngươi chọc trúng đối thủ, là có thể dễ dàng thắng trận đấu!"
Vệ Đằng nuốt nước bọt: "Sư phụ, người có thể dạy ta không? Người bảo ta làm gì cũng được!
"Ta... ta trả ngươi ít tiền!"
Giang Nam khoát tay nói: "Ai nha, thật ngại quá, không phải vấn đề tiền bạc, chủ yếu là..."
"30 vạn!"
"Ta là sư phụ, sao có thể lấy tiền của đồ đệ chứ?"
"50 vạn!"
"Ta thật sự không thể lấy tiền của ngươi..."
"70 vạn!"
"Vệ Đằng, ngươi là đang xem thường ta sao? Tuyệt kỹ của Giang Thiết Trụ ta, là thứ có thể dùng tiền tài để cân nhắc sao?"
"100 vạn!"
Thần sắc Giang Nam nghiêm túc: "Dạy!"
Nói xong liền ngồi xổm ở trên vải bạt, giơ tay lấy ra một chiếc nhẫn tê liệt!
Trước khi lên lôi đài đeo vào ngón giữa, bảo đảm ngươi thắng!
Vệ Đằng mang vẻ mặt kích động nhận lấy nhẫn, gật đầu thật mạnh!
Lập tức nhìn Giang Nam ngồi xổm trên trên vải bạt mà ngẩn ngơ!
Có cần phải có cảm giác nghi thức như vậy không?
Chỉ là Vệ Đằng không biết, chỉ có giao dịch đạt thành ở trên vải bạt mới được hệ thống tính!
Nhận chuyển khoản rồi vỗ vỗ bả vai Vệ Đằng, Giang Nam cười vui vẻ: "Có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, còn phải xem chính ngươi!"
Vệ Đằng cười tự tin!
Nói xong lại dọn dẹp quầy hàng, thuấn di một cái chạy sang nhà kế tiếp!
……
Ngưu Đại Bưu nhìn chiếc nhẫn tê liệt trong lòng bàn tay, mắt lóe lên tinh quang: "Thật sự có thể giúp ta thắng Vệ Đằng sao?"
Giang Nam vỗ ngực nói: "Quầy hàng uy tín, lấy nhân phẩm ra cam đoan, Giang Thiết Trụ ta có khi nào gạt người?"
Ngưu Đại Bưu cắn răng nói: "Mua! Đúng rồi, ngươi không bán cho Vệ Đằng chứ?"
Giang Nam: "Làm sao có thể chứ?"
Ngưu Đại Bưu cười gật gật đầu, thanh toán xong lại cảm thấy mỹ mãn nhận lấy nhẫn!
Chỉ thấy Giang Nam lưng đeo vải bạt bọc hàng hóa, lén lút trên khán đài, chạy loạn xung quanh!
Mặc Điềm nhìn mà không nhịn được cười: "Sao ta càng nhìn Nam Thần càng thấy giống mấy bà dì bán nước ngọt ven đường?"
Tiêu Chấn mang vẻ mặt không biết nói gì, ngươi tốt xấu gì cũng là một đại cao thủ a, có chút phong phạm của cao thủ có được hay không?
Trên lôi đài đấu trường, sau khi bị hai anh em Tề Đức Long và Tề Đông Cường quấy nhiễu, một đợt quyết đấu cuối cùng cũng vượt qua!
Trên khán đài, các học viên cũ đang quan chiến cung nhao nhao vào sân chuẩn bị quyết đấu, Vệ Đằng cùng Ngưu Đại Bưu cũng nhao nhao vào sân!
Cả đám tràn đầy lòng tin!
"Ha ha, chờ xem lão tử trình diễn toàn trường đi!"
"Chỉ với ngươi? Ngươi thì có thể làm được cái rắm gì! MVP chú định là của ta!"
"Không cần nói thêm gì nữa, hiện tại nhận thua còn kịp!"
Biểu tình của Mặc Điềm cùng An Tiểu Kỳ kinh ngạc, bầu không khí này sao không giống lúc trước? Không có chút không khí khẩn trương nào!
Cả đám đều giống như đang cùng ngồi chém gió tự kỷ!
Đến tột cùng lấy đâu ra tự tin?
Giang Nam cười hắc hắc!
Tự tin ở đâu ra sao? Đương nhiên là Giang Thiết Trụ ta cho!
Trên lôi đài, một đám học viên cũ nhao nhao lên sân khấu!
Ngưu Đại Bưu và Vệ Đằng một người một bên!
Trong ánh mắt cả hai thiêu đốt quyết tâm tất thắng!
Ngưu Đại Bưu liếc mắt nhìn ngón giữ bó thạch cao ủa Vệ Đằng, kiêu ngạo nói: "Vết thương còn chưa khỏi sao?"
"Như vậy! Ta đành phải chấp người một tay rồi! Bằng không đến lúc đó ta thắng rồi ngươi lại nói ta thắng không vẻ vang!"
Nói xong đưa một bàn tay ra sau lưng!
Ha ha!
Đợi lát nữa xem lão tử cho ngươi một bất ngờ lớn! Đâm chết ngươi a!
Trên trán Vệ Đằng nổi lên hai gân xanh: "Chấp ta một tay? Lão tử không hiếm lạ! Ta cho ngươi chơi hai tay!"
"Cho dù chỉ dùng miệng! Lão tử cũng có thể khiến cho ngươi dục tiên dục tử!"
Nói xong cũng đưa một bàn tay ra sau lưng!
Hừ hừ!
Lát nữa ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là Thiết Thủ Vô Tình!
Giang Nam ngồi trên khán đài mà che mặt!
Hai người các ngươi rốt cuộc đang nói mấy lời kiểu gì vậy!
Trọng tài vung tay lên: "Bắt đầu!"
Hai người không nói hai lời, mỗi người dùng một tay, xông thẳng về phía trước!
Đảo mắt đã vọt tới trước mặt đối phương!



Bạn cần đăng nhập để bình luận