Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1207:

Chương 1207:
Nhưng mà đúng lúc này, buff gia tốc của đàn Hoàng Ngân bắt đầu lúc đứt lúc nối, tốc độ cũng chậm lại!
Bởi vì đám mây này... nó bắt đầu tạo mưa!
Giang Nam nuốt nước bọt, lập tức che mặt!
Lão tử cũng biết mọi chuyện sẽ biến thành cái dạng này a, tầng thứ bảy này còn có thể ở được nữa sao?
Nhưng sau khi trải qua cơn mưa này bón phân cho đất đai, hẳn là rất nhanh sẽ sinh ra sinh mệnh mới đi?
Nói như vậy, ta đây chỉ đang làm chuyện tốt mà thôi!
Giang Nam tự an ủi chính mình, trong lòng nháy mắt đã dễ chịu hơn không ít!
Lúc này đã kéo đàn Hoàng Ngân đi đủ xa, Giang Nam vội vàng để Tiểu Tửu Oa thu nhỏ lại, sau đó mang theo nó thuấn di chạy trốn.
Không có đậu nành cung cấp, đám mây mưa này bắt đầu tìm kiếm không mục tiêu, cơn mưa sinh mệnh cũng được vẩy đều, làm dịu mặt đất!
……
Lúc này đám người Fito và Danny cũng mang vẻ mặt chật vật!
Một đi kinh hồn bạt vía, đụng phải vài đàn thú triều quy mô cực lớn đều phải sợ hãi tránh đi!
Dù gặp phải một bầy thú nhỏ, cũng phải mất rất nhiều khí lực mới thoát thân ra được!
Mà lúc này bọn họ đã lần theo dấu vết đi đến mặt đất lúc trước Giang Nam dùng để giao lưu cùng với người nhà!
Hai tay Ivy đè lên mặt đất, tựa hồ là đang cảm ứng cái gì!
"A... tìm được rồi!"
Nói xong ngón tay khẽ nhếch, một viên nang kim loại từ dưới đất vọt lên!
Fito nắm trong tay mở ra xem, nụ cười trên mặt dần trở nên dữ tợn!
"Được! Được lắm! Đi cứu viện đại đội thăm dò Hoa Hạ sao? Ta ngược lại muốn xem ngươi có thể cứu được bao nhiêu người!"
"Đến tột cùng phải chết bao nhiêu người mới làm cho ngươi đau lòng đây?"
Giờ phút này trong đầu Fito đã hình thành một ý nghĩ thành thục, thậm chí không thể chờ đợi được mà muốn nhìn biểu tình lúc đó của Giang Nam!
Hẳn là sẽ rất đặc sắc đi?
Lấy máy định vị ra, mặt trên hiển thị rõ ràng vị trí nơi trú ẩn dưới lòng đất!
"Ầm ầm!"
Danny ngẩn ra: "Sao lại có sét đánh? Trời sắp mưa rồi sao?"
Mọi người nhao nhao nhìn về phía phát ra tiếng sấm, chỉ thấy phía xa có một đám mây trắng thật lớn, giờ phút này đang bay về hướng bên này!
"A ha ~ Trời mưa rồi, không biết đã bao nhiêu ngày không tắm, vừa vặn mượn cơ hội tắm rửa đi!"
"Không phải chứ? Vừa rồi có đợt thú triều, một thân mồ hôi thối, trận mưa này coi như vừa đúng lúc a!"
"Còn con mẹ nó là mưa rào sấm chớp, không phải mây mưa đều là mây đen sao? Mây này sao lại trắng chứ?"
"Đây là Linh Khư, có phát sinh chuyện lạ gì cũng không quá đáng, nhưng mà đám mây này bay hơi nhanh thì phải!"
Về phần Fito căn bản không để ý tới mây mưa gì đó, mưa xuống thì có cái gì hay ho chứ?
Hắn vẫn đang chú tấm hoàn thiện kế hoạch trong đầu!
Tiếng sấm cuồn cuộn, tiếng mưa rơi tới gần, rầm rầm...
Danny dang rộng hai tay, nhắm mắt ngửa đầu, chuẩn bị nghênh đón trận mưa lần này, rửa đi một thân mệt mỏi!
Đảo mắt một cái mây mưa đã bay tới đỉnh đầu mọi người, cơn mưa sinh mệnh tầm tã rơi xuống!
Bộp...
Một giọt mưa rơi thẳng vào mặt Danny!
Thân thể Danny đột ngột cứng đờ, này giọt mưa có chút lớn a!
Sau một khắc, từng tiếng kinh hô từ trong đám người vang lên!
"Cơn mưa quỷ quái gì vậy, mau tránh đi!"
"Mẹ nó là shit, nào phải mây mưa gì chứ? Mẹ ơi, Linh Khư thật đáng sợ, con muốn về nhà!"
"Mây mưa cái gì? Là Hoàng Châu, đó là khói trắng chúng nó thả ra!"
"Là Giang Nam! Tuyệt đối là do con hàng này cho Hoàng Châu ăn đậu nành a!"
Fito tức đến nổ phổi, lão tử vừa mới chuản bị tốt kế hoạch, còn chưa thực thi, ngươi ngược lại tới chơi ta trước?
[Giá trí oán khí từ Fito +1000!]
[Giá trị oán khí từ Danny +1000!]
[Giá trị oán khí từ...]
Quỷ mới có thể nhận ra đám mây này có vấn đề a, đều tưởng là đang mưa, nhưng ai biết đám mây này con mẹ nó là do Giang Nam tạo a!
Giờ phút này, Shirley trốn ở trong lều che mưa do mình dùng đất dựng thành, ôm đầu hai mắt trống rỗng, mặt không chút thay đổi!
"…"
Không được, đội ngũ này đã bị nguyền rủa!
Thế giới này thật sự là quá đáng sợ!
[Giá trị oán khí từ Shirley +1000!]
[Giá trị oán khí từ Shirley...]
……
Giang Nam thuấn di trở lại núi trọc, vẻ mặt nghi hoặc!
Sao lại điên cuồng cập nhất giá trị oán khí như vậy?
Ta cũng không có làm ra chuyện gì xấu a?
Đám người Fito hiện tại đều cần cù như vậy sao?
Lạ thật!
……
Trong một không gian ngầm được tạo dựng lâm thời!
Nhóm Fito Danny hơn hai trăm người điên cuồng rống giận, tiếng mắng không dứt!
Mẹ nó!
Đàn Hoàng Châu phía trên còn không ngừng lao xuống, ý đồ muốn ăn tươi đám người Fito!
Fito lau mặt, nghiến răng đến mức muốn tóe tia lửa: "Giang Nam, chuyện này chưa xong, lập tức xoay người dặn dò..."
Lập tức phẫn hận nói: "Chia làm tám tổ, một tổ đi trên mặt đất, đi tìm cánh cổng không gian, dẫn dụ tầm mắt hệ thống Thiên Nhãn!"
"Bảy tổ còn lại, mỗi tổ năm người! Một thịt dày, một đất một gió, hai người còn lại thì tay chân lanh lẹ!"
"Lợi dụng hệ thổ trốn dưới đất, tránh cho hệ thống Thiên Nhãn của Hoa Hạ phát hiện, các ngươi đi tìm mấy thú triều mà chúng ta gặp phải trên đường!"
"Sau đó nghe ta an bài!"
Danny ngẩn ra: "Tìm thú triều, đây không phải là đụng vào họng súng sao? Ngươi muốn làm gì?"
Fito cắn răng: "Bắt Giang Nam phải trả giá! Hành động!"
Mọi người vừa nghe muốn tìm chuyện cho Giang Nam, lập tức trở nên phấn chấn, hăng hái mười phần!
Fito cười lạnh, một chiêu này theo lời của các ngươi mà nói, hẳn là minh tu sạn đạo ám độ trần thương đi?
(Minh tu sạn đạo, ám độ trần thương: Giữa lúc trời sáng, sửa đường sạn đạo, ngấm ngầm bí mật, mở lối Trần Thương. Gần như tương tự với giương đông kích tây)
……
Lúc này, ở nơi trú ẩn tạm thời dưới lòng đất trên núi trọc, Giang Nam thuấn di tiến vào trong đó!
Lại bị một màn trước mắt hoàn toàn làm cho sợ ngây người!
Chỉ thấy không gian ngầm nhỏ hẹp bị chia làm từng phòng đá nhỏ!
Các nhà thám hiểm đều đói đến xanh xao vàng vọt, thậm chí ngay cả sức đứng lên cũng không có!
Cũng có không ít nhà thám hiểm bị trói ở trong phòng, mắt đỏ như máu, không ngừng chảy nước miếng!
"Làm ơn, cho ta ăn cơm! Ta muốn ăn cơm a!"
Có hệ thủy ngưng tụ ra dòng nước đút cho bọn họ, nhưng mà hoàn toàn không cách nào giúp cho bọn họ trấn tĩnh lại!
Giang Nam đau lòng: "Sao lại như vậy? Các ngươi săn thú vẫn không đủ ăn sao?"
Diệp Tử cười khổ: "Độ khó săn thú rất lớn, còn không đợi mang về được xác thú, đa phần đều sẽ bị bầy thú gặm sạch!"
"Chủ yếu nhất chính là không dám ăn, một khi ăn cơm, liền không áp chế được cảm xúc muốn ăn thêm, hoàn toàn mất đi nhân tính!"
"Khi đó người ở trong mắt bọn họ cũng không phải là người, là thịt..."
"Lúc trước từng xuất hiện tình huống cắn người, thậm chí là cắn chính mình, cho nên chúng ta không dám ăn cái gì..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận