Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 928 -



Chương 928 -




Trong nháy mắt Sơn Miêu nhìn thấy Giang Nam, ánh mắt liền sáng ngời, nhưng lập tức như nhớ tới cái gì.
Vội vàng quay mặt sang một bên, thay vào đó là một bộ biểu tình lãnh đạm, cái miệng nhỏ vểnh lên, cực lực làm ra dáng vẻ tức giận!
Ánh mắt Giang Nam cũng nhìn tới chỗ Sơn Miêu, nháy mắt hai hốc mắt đã đỏ lên!
"A... ô ô ô... chị Sơn Miêu!"
Sau một tiếng la tràn ngập tưởng niệm, nước mắt trong hốc mắt Giang Nam chảy xuống!
Thuấn di cũng không dùng tới, cứ như vậy một đường chạy nhào vào trong lòng Sơn Miêu, nước mắt vung vẩy trên không trung!
Sơn Miêu bị dọa nhảy dựng, nhưng vẫn đứng tại chỗ như cột điện, không thèm nhìn Giang Nam!
Giang Nam không ngừng cọ đầu, ô ô khóc ròng nói: "Ta rất sợ a, bọn họ đều bắt nạt ta!"
"Ta ở khu 53 đã bị một đám người vây đánh, nói muốn chơi chết ta, rất đau a!"
Mọi người đều im lặng!
Ta nhổ vào!
Trong hình ảnh truyền từ vệ tinh, người đứng trên cánh máy bay kiêu ngạo cười to, vừa rống Giang Đại Pháo ta không phục, vừa dùng súng đạn nổ người là ai?
Rõ ràng là ngươi khi dễ người khác a!
Sơn Miêu cắn chặt môi dưới, có chút đau lòng, nhưng vẫn cố gắng không nhìn Giang Nam!
Giang Nam: Ô ô ô
"Ta còn bị đám người Pierce truy đuổi ra tận nửa Thái Bình Dương, vừa đuổi lại vừa mắng ta, đều khiến ta tức đến phát khóc!"
"Ta thiếu chút nữa không về được!"
Mấy Người Diệp Trấn Quốc: …
Tên nhãi nhà ngươi đúng là biết bịa chuyện!
Người san bằng khu 53 kia là ai?
Rõ ràng là mấy người Pierce bị ngươi mắng cả một đường, tức giận nói không nên lời có được không?
Giang Nam: Chị Sơn Miêu, ta rất nhớ ngươi!
Sơn Miêu cắn chặt môi dưới, rốt cuộc không căng mặt được nữa, một tay ôm Giang Nam vào trong ngực, nhẹ nhàng vuốt ve đầu của hắn!
"Không khóc nữa, trở về an toàn là tốt rồi, bọn họ sẽ không khi dễ được ngươi nữa!"
Giang Nam: Ừm~
Mấy người Khỉ Gầy cũng gật đầu theo!
Ừm! Nam Thần trở về nước rồi sẽ an toàn, sẽ không khi dễ bọn họ nữa!
Sơn Miêu: "Vậy sau này không được gạt ta nữa, có chuyện gì phải nhớ nói với ta, ngươi có biết ta lo lắng cho ngươi thế nào hay không?"
"Ngươi nếu chết ở bên ngoài, ta... ta..."
Nói xong hốc mắt Sơn Miêu cũng đỏ lên, tim Giang Nam đều mềm!
Nhẹ nhàng vỗ lưng Sơn Miêu, thấp giọng nói: "Ta... đã trở về!"
Nói xong lại nhẹ nhàng lau đi nước mắt cho Sơn Miêu!
Dương Kiên: Khụ khụ~
Sơn Miêu nhanh chóng căng người, đẩy Giang Nam qua một bên, đứng nghiêm!
Giang Nam:...
Tình yêu rồi sẽ biến mất đúng không?
Dương Kiên cười nói: "Có tên nhóc ngươi, can đảm cẩn trọng, không tệ, rất tốt!"
Hiển nhiên hắn cũng hiểu được đã xảy ra chuyện gì!
Nhưng mà lại có chút ngại ngùng lau lau mũi: "Không có đám người Diệp lão ca ta cũng không trở về được, lại nói chuyện ở khu 53 ta có phải đã làm quá đáng rồi hay không?"
Diệp Trấn Quốc im lặng, ngươi san bằng khu 53 rồi mới nhớ tới chuyện này?
Lúc trước ngươi nghĩ cái gì chứ?
Dương Kiên cười ha ha: "Không có, không quá đáng chút nào! Thật ra các quốc gia đều đã sớm có tâm tư hạ thủ khu 53, thậm chí đều đã lên kế hoạch!"
"Chỉ là khu 53 ở nội địa, lực lượng phòng bị hoàn thiện, kế hoạch đều mắc cạn, không nghĩ tới lại để cho tên nhãi nhà ngươi làm thành!"
"Nói đi! Muốn phần thưởng gì? Chỉ riêng tư liệu nghiên cứu mà ngươi mang về được đã là công lớn rồi!"
"Linh châu hệ không gian cũng đã giúp ngươi tìm rồi, nhưng... tốt nhất đừng ôm hy vọng quá lớn!"
Nói đến chuyện này, Dương Kiên khẽ nhíu mày, nhớ tới chuyện không thoải mái lúc trước!
Vì chuẩn bị phần thưởng cho Giang Nam, lúc trước Dương Kiên đã gọi điện thoại cho Lý Minh Sơn, muốn lấy một viên linh châu hệ không gian từ chỗ của hắn!
Sẽ bù đắp cho hắn cái khác!
Là Đạo Thiên hệ không gian của Hoa Hạ, trong tay Lý Minh Sơn còn thừa hai viên linh châu hệ không gian!
Nhưng mà Lý Minh Sơn lại cự tuyệt thỉnh cầu này, Dương Kiên cũng không tiện nói gì...
Giang Nam cười nói: "Đến lúc đó ta sẽ tự mình đi tìm linh châu hệ không gian, ta còn chưa đi qua Hư Không Hải!"
"Khen thưởng cái gì đó coi như xong, sau đợt hành động này ta cũng không thiếu tiền nữa!"
"Chỉ là ta có một yêu cầu, không biết Kiên ca..."
Dương Kiên vung tay lên: "Cứ việc nói! Có thể thỏa mãn yêu cầu của ngươi ta đều sẽ thỏa mãn ngươi!"
Thần sắc Giang Nam nghiêm túc: "Ta muốn am bài cho Bose một ngôi nhà ở phòng đồ chơi!"
"Bose không phải công cụ, ta không muốn dùng bất kỳ thủ đoạn nào để cưỡng chế cô ấy, mọi thú đều dựa vào bản thân cô ấy tự nguyện, không biết có thể không?"
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Giang Nam, Dương Kiên cũng ngẩn ra!
Giang Nam có suy nghĩ của bản thân, nếu như nhà mình cũng hành xử giống như nước Mỹ, trói buộc sự tự do của Bose, coi cô như công cụ phiên dịch chú văn!
Nếu vậy thì cứu cô ra khỏi khu 53 có ích gì chứ?
Cũng chỉ là từ một cái hố lửa này nhảy đến một cái hố lửa khác mà thôi!
Nếu quả thật như vậy, Giang Nam sẽ để cho Bose rời đi, hiện tại liền đi, ít nhất cô còn có thể có được tự do!
Dương Kiên vuốt cằm: "Chuyện ngươi có thể mang về thể Bose vốn là niềm vui ngoài ý muốn!"
Thần sắc Giang Nam vui vẻ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận