Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 167 -



Chương 167 -




Tô Nhuế lo lắng nói: "Nam thần không sao chứ?"
Katarina hắc hắc cười xấu xa: "Yên tâm! Người tốt sống không lâu! Tai họa thì tồn tại ngàn năm!"
Các đội viên: ? ? ?
Ân . . .
Cũng không sai!
Một đường lao nhanh, tâm tình Giang Nam sụp đổ rồi!
Bị mười con chó ngao Tây Tạng vây công, quần áo đều bị xé rách!
Tất cả đều là lỗ hổng!
Thuấn di một phát về phía núi rừng ở ngoài thành!
Cuối cùng thoát khỏi buổi truy sát!
"Trong thành đầy rẫy nguy hiểm!"
"Ta muốn về nông thôn!"
Rừng sâu núi thẳm này, cũng không thể gặp phải nguy hiểm chứ?
Giang Nam vừa thuấn di tới, liền thở phào nhẹ nhõm!
Sau một khắc hắn thân thể cứng đờ!
Chỉ thấy trước người là một đầu gấu đen lớn, giờ phút này đang toàn tâm toàn ý giải quyết nhu cầu sinh lý với một gốc cây.
Cái cây to hơn một người bị nó rung lắc liên hồi!
Cũng khá có tiết tấu!
Giang Nam: ? ? ?
Mẹ kiếp!
Cái quỷ gì vậy!
Tìm không đươcn gấu cái? Cả cây cũng chơi được?
Lợi hại! Lợi hại!
Mà con gấu đen này cũng ngây ngẩn!
Một đôi mắt to đen nhanh nhìn về phía Giang Nam, bắn ra ánh sáng nóng bỏng!
Lúc này liền từ bỏ cái cây!
Lập tức đánh về phía Giang Nam!
Có thể tưởng tượng được, một khi bị con gấu đen này tóm được!
Kết cục của Giang Nam có thể sẽ trở nên không có gì khác biệt với cái cây này!
Chuyện này sao có thể được!
Lúc này cơn cuồng nộ của Giang Nam liền phát tiết lên người gấu đen!
Lập tức cưỡi lên người gấu đen rồi đánh tơi bời!
"A! Là ai đã cho ngươi can đảm này?"
"Ai cũng muốn ức hiếp ta?"
"Sủng vật của tiểu tỷ tỷ ta không nhẫn tâm xuống tay! Mà ngươi thì ta có gì cần nương tay chứ?"
"Cây không thể thỏa mãn ngươi? Liền đánh chủ ý với ta?"
"Không đập chết ngươi nha!"
Hắc Hùng: (╥_╥)
[Giá trị oán khí từ Hắc Hùng +666!]
Nhưng đánh một hồi liền cảm thấy không ổn!
Động tĩnh trong rừng càng lúc càng lớn, trong bóng tối lóe lên từng đôi mắt phiếm lục quang.
Giang Nam lập tức cảm thấy không lành!
Chạy!
Hiện tại mình làm cái gì cũng đều xúi quẩy!
Trời mới biết sau đó còn có thể loạn thành gì?
Bên trong rừng rậm, bởi vì sự xuất hiện của Giang Nam mà phát sinh một trận quỷ khóc sói gào, gà bay chó chạy!
Cuối cùng Giang Nam thấy được một hồ nước lớn!
"Nông thôn không ổn!"
"Vậy thì trong nước!"
Giang Nam xông ra khỏi rừng núi thì nhảy một phát vào trong hồ nước!
Hắc hắc!
Lão tử bịt mũi nín thở được chưa?
Trong hồ cũng không có cá sấu!
Chỉ cần chịu đựng tới lúc xúi quẩy này đi qua!
Nam thần vẫn là Nam thần!
Nhưng vào lúc này!
Giang Nam đột ngột mở to hai mắt nhìn, mặt mũi tràn đầy kinh khủng!
Cảm giác được có cái gì đó trơn trượt nương theo bản ống quần của mình chui vào!
Giang Nam: ! ! !
. . .
Đại sảnh bên trong khách sạn!
Các đội viên cũng mang vẻ mặt lo lắng!
Ba tiếng rồi!
Giang Nam còn chưa có trở lại, đừng nói là thế lực của hội Quần Anh ra tay với Giang Nam rồi a?
Ngay cả Katarina cũng đứng ngồi không yên!
Đột ngột đứng dậy: "Ta đi tìm hắn . . ."
Nhưng vào lúc này!
Giang Nam trở về rồi!
Chỉ thấy mặt hắn sa sầm!
Áo quần toàn thân rách tung toé!
Quần áo đều ẩm ướt, tựa như mới vừa được vớt ra khỏi nước.
Trong tay còn cầm một con lươn lớn?
Các đội viên: ? ? ?
Ba tiếng vừa rồi, rốt cuộc Giang Nam đã trải qua cái gì?
Sao lại biến thành dạng này rồi?
Con lươn này là từ đâu chui ra?
Chỉ thấy Giang Nam trực tiếp ngồi ở trên ghế sô pha!
Thở dài nhẹ nhõm một cái!
"Hô ~ "
"Cuối cùng vẫn có thể sống sót trở về . . ."
Trở lại khách sạn!
Tổng không xảy ra chuyện gì nữa?
Trong lòng có thể nói là bi phẫn đan xen!
Tác dụng phụ của con hàng anh đào nhỏ may măn này cũng quá lớn rồi nha?
Cam giác bị toàn thế giới nhằm vào cũng không phải chua xót bình thường!
Đúng lúc này!
Bên ngoài khách sạn truyền tới một trận tiếng thắng gấp chói tai!
"Ầm!"
Toàn bộ tường ngoài của khách sạn bị đâm thủng một lỗ lớn!
Trong ánh mắt hoảng loạn của Giang Nam!
Một cỗ xe tải thẳng tắp chạy về hướng của hắn!
Mọi người ở trong đại sảnh khách sạn đều thốt lên một tràng!
Các đội viên đều hoảng hồn!
Mẹ kiếp!
Tình huống gì đây?
Xe tải đều có thể tông vào bên trong khách sạn?
Chỉ thấy Giang Nam máu me khắp người bị đè ở dưới xe!
Yên lặng ăn một gốc Khí Huyết Nhân Sâm!
Ta ngồi trong nhà! Vẫn có thể bị xe tông?
Người ngồi trong nhà! Họa từ trên trời rơi xuống?
Nước mắt đảo quanh hốc mắt!
"Giang Nam ta nếu lại ăn anh đào nhỏ may mắn này! Ta liền không phải là người!"
"Tiểu Tuyết! Đại Diệt Lang! Bảo bảo tủi thân!"
"Bảo bảo muốn về nhà oa!"
. . .
Giờ này khắc này, bên trong một ngôi biệt thự!
Andre mang vẻ mặt trịnh trọng, sắc mặt thành kính!
Đun ấm nước nóng, mang tới một ly thủy tinh!
Đặt “đại bảo bối” kim cương ở trong ly thủy tinh! Lại thêm hai hạt cẩu kỷ tử!
Ngay sau đó đổ đầy nước nóng trong ly.
Chắp tay trước ngực, vẻ mặt thành kính!
"Con ‘cew’ vô địch thiên hạ!"
"Hàng đêm sênh ca ta mạnh nhất!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận