Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1362:

Chương 1362:
Người ta là khách nước ngoài, đương nhiên phải tôn trọng ý kiến của người ta!
Mọi người lại ngồi xe buýt chạy về lại học viện Tiên Phong!
Mà những cổ động viên chạy suốt đêm tới đây thì mang vẻ mặt mất mát, còn tưởng rằng có thể xem trận tiếp theo, ai biết lại đổi sân bãi?
Lần này chỉ có thể xem trực tiếp!
Một đường đi tới sân thể dục của học viện, tuy rằng đã nứt như mạng nhện, nhưng còn miễn cưỡng có thể dùng!
Giờ phút này một đám người tụ tập lại, Quan Hổ chạy vào kho, chuyển một cái bàn học cùng hai cái ghế tới!
Sân thi đấu cứ như vậy liền chuẩn bị xong!
Giang Nam nhướng mày: "Tỷ thí thế nào?"
Tom hừ lạnh một tiếng: "Đương nhiên là ai thắng thì tính điểm người đó!"
"Hai bên quyết đấu! Bên thắng nhiều sẽ giành chiến thắng! Ba nhà ai thắng nhiều hơn hai nhà còn lại, bên đó liền thắng!"
"Quyết đấu lực lượng thuần túy!"
Giang Nam cười ha ha, chỉ thấy hắn vung tay lên!
Từng thùng máy lọc nước chứa Đại Lực 2.0 được sắp xếp ngay ngắn trên sân thể dục!
"Toàn thể thanh niên trai tráng, nốc hết thùng đại lực này! Cổ tay quật ngã bọn họ!"
Một đám học viên: "Nốc hết!"
Nói xong lại nhao nhao ôm lấy thùng nước, ngửa đầu muốn rót vào miệng!
Giờ khắc này, vô luận là Charles hay là Tom mặt đều trắng bệch!
Vừa mới thi đấu tiếp sức, bọn họ đã thấy qua sự lợi hại của thứ thuốc nước này!
Độ tăng cường cũng không phải là một điểm nửa điểm!
Uống vào rồi không phải toàn bộ đều hỏa thành yêu quái gân thịt a?
Còn vật tay cái rắm gì?
Tom vội la lên: "Khoan đã! Không... Không thể thuốc uống!"
"Nếu đã so đấu thực lực, uống thuốc vào rồi còn có ý nghĩa gì?"
Giang Nam: Vậy sao?
"Ngay từ đầu không phải nói có thể dùng khoa học kỹ thuật sao? Hiện tại chơi không nổi nữa?"
[Giá trị oán khí từ Tom. Max +1000!]
Ai có thể chơi với các ngươi đây?
"Chúng ta cũng không dùng khoa học kỹ thuật, dù sao giao lưu học thuật vẫn cần công bằng mà!"
Giang Nam mang vẻ mặt thản nhiên, không thèm để ý chút nào!
"Không uống thì không uống, tùy các ngươi, ai lên trước?"
Charles bên cạnh đã sớm chờ không kịp, vừa rồi còn nghẹn một bụng hỏa khí!
"Chúng ta lên trước, các ngươi tùy tiện chọn người!
Lúc nói đã ngồi ở bàn đối diện, ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm Giang Nam!
Có gan thì vật tay với lão tử đi!
Lập tức đặt khuỷu tay phải của mình trên bàn, ánh mắt đầy khiêu khích!
Chỉ cần giải quyết Giang Nam trước, dọn sạch chướng ngại cho đồng đội, sau đó đều dễ nói!
Lại cầm được hai trận, phần lực lượng nhà mình liền thắng!
Giang Nam đương nhiên không băn khoăn gì cả, sải bước tiến lên ngồi đối diện Charles!
"Ngươi tự tin lắm đúng không, Tiểu Hồng Mao? muốn so sức mạnh với lão tử đúng không? A ~ biết Fito hắn chết như nào không?"
Sắc mặt Charles trầm xuống, trong lòng kinh hãi!
Fito với tư cách là Kim Cương đỉnh phong, tố chất thân thể cực mạnh, thậm chí còn có danh hiệu Kim Cương mạnh nhất nước M!
Thậm chí còn đột phá cả Tinh Diệu trong Thâm Uyên, người mạnh như vậy lại bị đại đội thăm dò Hoa Hạ xử lý, đứt gánh ở Thâm Uyên, mà không ai biết đến tột cùng Fito bị xử lý như thế nào!
Chẳng lẽ là Giang Nam? Tố chất thân thể của hắn có thể sánh với Fito sao?
Nếu quả thật là như vậy, mình cũng không có nửa điểm phần thắng!
Nhưng điều này sao có thể! Giang Nam vừa mới lên Bạch Kim được bao lâu?
"Là ngươi... Ngươi làm sao?"
Giang Nam: "Không, là Odin đánh chết!"
Charles: Phụt ~
[Giá trị oán khí từ Charles +1000!]
"Vậy tại thời điểm mấu chốt này ngươi còn nhắc tới chuyện này làm gì?"
Giang Nam: "Phốc ~ chỉ là đột nhiên nhớ tới, muốn nói cho ngươi biết mà thôi!"
Charles tức điên!
Ngươi đây không phải bị bệnh thần kinh đó chứ?
Không có việc gì lại đi nói lung tung cái rắm? Làm hại lão tử não bổ lâu như vậy? Ta tưởng là ngươi làm!
"Nhanh lên! Lằng nhà lằng nhàng, có vật hay không?"
Giang Nam không nói hai lời, cùng rút ra tay phải của mình từ trong túi rồi đặt ở trên bàn!
Charles trợn tròn mắt!
"Giang Nam ngươi có ý gì! Ta~%?!!"
Chỉ thấy tay phải của Giang Nam giơ ngón giữa lên, đối diện với Charles!
"Không có ý gì cả, một ngón giữa của lão tử là có thể thắng ngươi! Đồ cặn bã!"
"Đã nghe nói qua Đại Lực Kim Cương Chỉ hay chưa?"
Charles cũng bị tức cười: "Được được được! Lão tử mà không bẻ được ngón tay ngươi, ta theo họ ngươi!"
[Giá trị oán khí từ Charles...]
Giờ phút này, đám người Tần Thụ và Vệ Đằng đều sắp nghẹn điên rồi!
Nam Thần thật đúng là dân chuyên!
Chỉ có hố tơ hơn chứ không có hố to nhất!
Charles tức hổn hển, vừa muốn đi bắt ngón giữa Giang Nam!
Giờ phút này Giang Nam đã không ngừng được nụ cười trên khóe miệng!
Ngươi bắt đi! Bắt được liền thua!
Ta thật đúng là thông minh!
Nhưng mà động tác của Charles lại cứng đờ!
Giang Nam cả kinh, người này phát hiện bí mật nhỏ của ta sao?
Chỉ thấy Charles nuốt một ngụm nước miếng: "Nếu như bàn ghế hỏng, không cần bồi thường tiền đúng không?"
Giang Nam liếc mắt xem thường, thì ra là sợ bị hố tiền sao?
"Nói nhảm! Ta đường đường là học viện Tiên Phong, thiếu thốn một bộ bàn ghế được sao?"
Charles thở phào nhẹ nhõm!
Giang Nam lẽ thẳng khí hùng nói: "Đương nhiên là phải bồi thường! Còn muốn quỵt sao?"
Charles hoàn toàn nổ tung, rốt cuộc nhịn không được nữa, bàn tay to liền bắt lấy ngón tay Giang Nam, gắt gao nắm lấy!
Nhưng mà trong nháy mắt bắt được, thân thể hoàn toàn tê liệt!
Cảm giác cực khóa khiến cho ngũ quan Charles đều vặn vẹo lại, phát ra một tiếng bi ai!
A nha ~
[Giá trị oán khí từ Charles +1000!]
Bởi vì bàn tay to của hắn nắm chặt ngón tay Giang Nam, dưới trạng thái tê liệt, cơ bắp co rút lại, tựa như điện giật!
Muốn buông cũng buông không ra được, lâm vào hình thức tê liệt vô hạn!
Giang Nam dùng sức bẻ một cái, trực tiếp bẻ cánh tay nhỏ của Charles dán lên bàn!
Cả người đối thủ đều bị nghiên qua, mà hắn vẫn bảo trì tư thế ngồi ở trên ghế!
Martin há hốc miệng
Liền... Liền thua?
Chỉ một cái chớp mắt?
Ngươi là đang vật tay hay vật người?
Chỉ thấy Giang Nam lại còn vật tới vật lui cả Charles, cuối cùng ngón giữa chỉ trời!
Giống như xoay móc chìa khóa, mang theo Charles ném tới ném lui trên trời!
Coi như ta thắng sao?
Martin nóng nảy, còn chưa đợi hắn nói chuyện, Giang Nam đã vứt "móc khóa" ra khỏi tay!
Cả người Charles bị ném ra ngoài, đập đầu vào bụi cây cạnh sân!
Lập tức mạnh mẽ đứng dậy, vẻ mặt xấu hổ phẫn nộ, đều sắp cắn nát răng!
"Không tính! Tê liệt! Hắn tê liệt ta!"
Giang Nam trừng mắt: "Tên nhãi này! Nói chuyện đàng hoàng, thua thì thua thôi! Còn bôi nhọ ta?"
Charles: A!
Hắn cảm giác mình sắp bị tức chết rồi, cả một bụng lửa giận, nhưng không thể phát ra được a!
Martin cả giận nói: "Vừa rồi không tính, đã nói so đấy thực lực thật!"
"Ngón tay kia của ngươi tính thế nào?"
Giang Nam bĩu môi: "Được rồi được rồi, đến lúc đó các ngươi đừng có lại không phục!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận