Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 175 -



Chương 175 -




"Các ngươi không biết! Bọn họ đều đang ức hiếp ta!"
"Các ngươi nhất định phải xả giận cho ta nha!"
"Ô oa ~ "
Phải nói là khóc vô cùng bi thiết, cảm thiên động địa!
Các đội viên: ? ? ?
Tình huống gì đây?
Quan chỉ huy nghe xong!
Viện quân?
Chuyện này không ổn rồi!
"Toàn viên nghe lệnh! Xả hết hỏa lực cho ta!"
"Tuyệt đối không thể để cho bọn họ trốn thoát!"
Chỉ một thoáng mà hỏa lực trút xuống vô cùng hung mãnh!
Đám thế lực ngầm này bị bắn cho chạy trối chết!
"Ngao! Đừng bắn! Đừng bắn!"
"Giang Nam! Ngươi chết không yên đâu!"
Ngụy Trường Thắng trừng mắt: "Ngươi con mẹ nó! Giang Nam! Ta xxx ngươi!"
Từ Kiêu mặt đen: "Ai mẹ nó là anh em của ngươi hả?"
"Các ngươi nghe chúng ta giải thích! Chúng ta không quen biết hắn!"
Quan chỉ huy giận: "Đánh rắm! Không quan biết hắn mà các ngươi nửa đêm chạy khe suối giữa núi làm cái gì?"
"Hái nấm hả?"
"Bắn chết bọn họ cho ta!"
Từ Kiêu: . . .
Ngươi con mẹ nó nói chuyện thật có đạo lý oa!
Chuyện này còn phải suy nghĩ nữa sao?
Đánh a!
Chẳng lẽ chờ bị bắn thành cái rỗ sao?
Giang Nam trộm cười hắc hắc!
Thật sảng khoái!
Muốn làm quần chúng ăn dưa? Nằm mơ đi!
Có thể hố một ngươi thì lại lời một người!
Trần Thần chậc lưỡi: "Chậc chậc chậc! May mắn ngươi là người cùng thuyền với chúng ta!"
An Ninh che mặt: "Một bụng toàn suy nghĩ xấu xa, nhưng mà ta thích!"
Quả thao tác này thực sự quá tiện rồi!
Nhưng trực tiếp giảm bớt áp lực cho tiểu đội Ám Dạ!
Thừa cơ điên cuồng phá vòng vây!
Chiến trường hoàn toàn bị đảo loạn!
. . .
Cùng lúc đó!
Bên trong rừng núi có một cỗ xe vũ trang chống cháy nổ toàn địa hình điên cuồng tiến lên!
Sơn Miêu ngồi ở trong buồng lái, đạp chân ga đến cùng!
Lốp xe khuấy động bùn đất văng ra xa mười mấy mét!
Giờ phút này bên trong ánh mắt của cô đều là lăng lệ!
Cắn răng nói: "Giang Nam! Phải sống sót cho ta! Một ngươi cũng không cho phép chết!"
"Là ta đã chọn ngươi! Là ta để cho ngươi tới nơi này!"
"Lạc Thiên Hồng ta không cho phép ngươi chết!"
Giữa sườn vang lên núi tiếng súng lọt vào tai, chiến trường đang ở trước mắt!
Trong lòng Sơn Miêu càng sốt ruột!
Cuộc chiến kịch liệt như vậy!
Đám người Giang Nam cũng chỉ có 12 người! Làm sao có thể trụ vững được chứ?
Toàn bộ xe địa hình vọt thẳng vào bụi cây, nhẹ nhàng di chuyển tiến vào chiến trường!
Sơn Miêu lập tức ngây dại!
Chỉ thấy bên trên một cỗ xe tăng chủ chiến, Giang Nam cùng Katarina cưỡi trên thùng thuốc súng!
Mỗi người mang một cái mũ sắt màu xanh lá!
Hai tay Giang Nam chống nạnh phách lối cười to!
Quần đùi sơmi hoa trông phá lệ chói mắt giửa chiến trường!
Những đội viên còn lại thì được võ trang đầy đủ, điên cuồng hành động!
Thành viên những tổ chức ngầm khác cũng trộn lẫn bên trong, nhìn dáng vẻ hình như là đang giúp đỡ nhóm Giang Nam đánh bộ đội bản địa thì phải?
Sơn Miêu suýt chút nữa đã phun ra một ngụm máu!
Tình huống gì đây!
Thế cục chiến trường thực tế hoàn toàn không giống với trong tưởng tượng là sao?
Có cần phách lối như vậy hay không?
Phí công lo lắng cho ngươi!
[Giá trị oán khí từ Lạc Thiên Hồng +1000! ]
Giang Nam: ? ? ?
Trông thấy Sơn Miêu nhẹ nhàng di chuyển vào bãi chiến trường, con mắt to của Giang Nam sáng lên!
"Oa! Chị Sơn Miêu! Ta quả thực nhớ ngươi muốn chết nha!"
"Nhớ cái rắm! Còn không mau lên xe!"
Giang Nam: . . .
Uy uy uy!
Khích lệ đâu?
Cái ôm dịu dàng đâu?
Còn hôn hôn cũng không có! Dù sao cũng phải có một lời thân thiết chứ?
Tủi thân!
Các đội viên thấy đội trưởng Sơn Miêu đến rồi, vui tới nổ tung. Nhao nhao lên xe!
Giang Nam thu xe tăng lại, leo lên cửa xe với vẻ mặt xán lạn!
Quay đầu khua tay nói: "Các anh em! Các ngươi thật trượng nghĩa nha!"
"Cảm ơn mọi người đã hậu thuẫn! Nhất định sẽ ghi công các ngươi cao nhất nha!"
"Chờ sau khi trở về ta sẽ phát huân chương nhỏ cho các ngươi! Là loại còng tay đen sì giống như huân chương kia!"
Nhóm tổ chức ngầm: ! ! !
Ngụy Trường Thắng tức giận giơ chân cuồng mắng: "Giang Nam! Con mẹ ngươi!"
Người của La Sát vội vàng hô ta: "Ai ai ai! Đừng đi! Mang chúng ta đi nữa!"
Từ Kiêu nổ: "Vương bát đản! Chúng ta cần huân chương cái rắm! Trở về cho lão tử!"
Rofe. Capone tức mắt trợn trắng: "A ~ Đức Mẹ Maria! Nhìn đám chuột nhãi này mà xem!"
Tất cả đều tức giận phát đuiên!
Giang Nam làm mặt quỷ: "Lêu lêu lêu~ "
"Đánh không tới ~ đánh không tới ~ "
Các đội viên chỉ biết trầm mặc!
Chắc hẳn tâm thái đám người tổ chức ngầm kia đã sụp đổ!
An Ninh lấy tay che trán: "Hàng xóm cách vách nhà ta có một đứa nhỏ 7 tuổi cũng thường chọc giận người khác như thế!"
Các đội viên nhao nhao giơ ngón tay cái lên!
Ân!
Ví dụ này rất hình tượng!
Giang Nam bĩu môi!
Các ngươi làm sao biết được khoái cảm khi danh sách giá trị oán khí điên cuồng cập nhật chứ?
So với kiếm tiền còn vui hơn nhiều!
"Chị Sơn Miêu! Máy bay đâu?"
Sơn Miêu: "Còn bao nhiêu phút?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận