Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 97 - Bí Mật Nhỏ Của Ba Người



Chương 97 - Bí Mật Nhỏ Của Ba Người




Giang Nam đang mơ màng thì bừng tỉnh!
Kết quả bị bóp cổ trợn trắng mắt!
Hồn thiếu chút nữa đều bị lắc mất!
Giang Nam: ???
Cái gì cũng không còn?
Ta mẹ nó chả hiểu gì hết!
Chung Ánh Tuyết một đường chạy tới cũng choáng váng.
Mắt thấy Giang Nam sắp bị bóp chết.
Không khỏi vội vàng ngăn cản: "Tiểu Dao? Có chuyện gì vậy? Tố chất thân thể không tăng lên sao?"
Vẻ mặt Hạ Dao phẫn hận, còn bóp cổ Giang Nam không buông tay.
"Tăng thì đúng là tăng! Nhưng... Nhưng không! Không còn gì nữa!"
"Giang Nam ngươi đi chết cho ta oa!"
Nói xong lại bóp cổ Giang Nam, một trận cuồng lắc!
Chung Ánh Tuyết ngạc nhiên nói: "Cái gì không còn?"
Hạ Dao: Của ta... Của ta... Ai, ai!"
Mặt cô cũng đỏ lên, sao lại không biết xấu hổ nói ra miệng được chứ?
Giờ phút này Giang Nam mới ý thức được cái gì!
Nhìn hai đại mỹ nữ trước mắt còn bọc áo choàng tắm.
Ánh mắt Giang Nam dần dần trở nên hoảng sợ!
Theo bản năng nhìn thoáng qua Hạ Dao!
Không khỏi nuốt nước bọt nói: "Ngươi... Hai người không phải đã ngâm mình trong bồn tắm đó chứ?"
Mẹ kiếp!
A!
Mẹ nó thật sự là vấn đề lớn!
Ngâm mình trong dược thủy đại lực, sẽ biến thành hói a!
Lông dưới hói?
Không phải Hạ Dao trúng chiêu rồi chứ?
"Phốc... Hahahahahahahaha!"
Giang Nam thật sự là không nhịn được! Ngồi trên giường ôm bụng cười như điên!
Nước mắt ứa ra.
Hạ Dao đỏ mặt như quả táo chín, gắt gao túm bóp áo choàng tắm!
Hận tới ngứa răng!
Giống như một con thú dữ xù lông!
Hiển nhiên Giang Nam biết mình cái gì đã mất cái gì!
Thực sự xấu hổ muốn chết.
Mà vẻ mặt Chung Ánh Tuyết thì mơ hồ, không khỏi hỏi: "Tiểu Dao, rốt cuộc cái gì không còn?"
Hạ Dao xấu hổ tức giận trừng mắt nhìn Giang Nam một cái, làm sao không biết xấu hổ nói ra miệng?
Tiến lại gần cắn lỗ tai Chung Ánh Tuyết!
"Xì xầm~ xì xầm~ cũng không có!"
Khuôn mặt xinh đẹp của Chung Ánh Tuyết cũng đỏ lên.
Lập tức vẻ mặt nghi hoặc: "Ta... Tại sao ta không sao?"
Giang Nam cũng sửng sốt.
Hiệu quả của dược thủy đại lực là không thể nghi ngờ!
Nâng cao tố chân thân thể là có thật!
Trở nên hói cũng là sự thật!
Nhưng Chung Ánh Tuyết cũng ngâm mình trong bồn tắm, hơn nữa còn là...
Ngâm trước! Tại sao lại không sao?
Hạ Dao liếc mắt nhìn Chung Ánh Tuyết một cái: "Ai nha, ngươi vốn không có sao!"
Giang Nam: ???
Đồng dạng nhìn về phía Chung Ánh Tuyết, sau đó ánh mắt dần dần trở nên kỳ quái.
Hả?
Vốn không có?
Chẳng lẽ Tiểu Tuyết...
Hình như mình đã lỡ biết được một bí mật rất ghê gớm!
Chung Ánh Tuyết mặt đỏ như máu, một tay che miệng Hạ Dao...
"A! Không có khả năng ~"
Hạ Dao thật vất vả mới thoát khỏi trói buộc, tất nhiên không có ý định buông tha Giang Nam!
Trực tiếp một cú siết cổ bất khả chiến bại!
"Nói đi! Ngươi cố ý làm vậy phải không?"
Giang Nam mang theo vẻ mặt vô tội, giãy dụa một trận.
"Ta nào dám chứ! Các ngươi tự đi ngâm, cũng không phải ta kêu các ngươi đi ngâm!"
"Mất thì mất thôi có gì đâu?"
Hạ Dao giận dữ nói: "Cái gì gọi là có gì đâu! Cũng không phải ngươi... À!"
Sau một khắc ánh mắt hai người đều tập trung ở trên người Giang Nam!
Giang Nam cũng từng ngâm, vậy chẳng phải hắn cũng vậy...
Nhìn ánh mắt hai người, trong lòng Giang Nam run rẩy!
Xong rồi, bí mật nhỏ của mình lại bị người phát hiện a!
Nếu cứ để cho người ta phát hiện ra như vậy, bí mật của mình sẽ bị tất cả mọi người biết a!
Hạ Dao cười khanh khách: "Thì ra ngươi cũng vậy? Chậc chậc chậc ~ Rắm Thối!"
"Nói đi, chuyện này làm sao bây giờ?"
"Không có một viên kẹt sữa thỏ trắng lớn không giải quyết được, ta nói cho ngươi biết! À không! Hai viên..."
Nửa tiếng sau...
Giang Nam mang theo vẻ mặt ủy khuất quỳ gối trên giường!
Giờ phút này Chung Ánh Tuyết, Hạ Dao vẻ mặt mỹ mãn ngồi ở trên ghế!
Trong miệng mỗi người ngậm một viên Thịnh Thế Mỹ Nhan Đan, trong túi còn cất một viên!
Chung Ánh Tuyết: "Nói đi! Chuyện gì đang xảy ra?"
Hạ Dao: "Thành thật khai báo!"
Vẻ mặt Giang Nam chột dạ: "Bên trong, thứ đó gọi là dược thủy đại lực..."
"Uống vào mà nói, tố chất thân thể sẽ tăng vọt gấp mười lần! Kéo dài ba ngày, nhưng trả giá là sẽ hói!"
"Dùng để tắm thì có thể vĩnh viễn đề cao tố chất thân thể, nhưng mà... Hậu quả các ngươi cũng đã biết!"
Giờ phút này, Hạ Dao và Chung Ánh Tuyết đều há miệng nhỏ, vẻ mặt ngạc nhiên!
Thần kỳ như vậy?
Lại nhìn biểu tình ủy khuất của Giang Nam.
Phỏng chừng cũng là nạn nhân của dược thủy đại lực.
Giang Nam âm thầm cảm thấy may mắn.
May mà lúc tắm hai người bọn họ cũng không uống vào miệng...
Nếu không hôm nay mình nhất định sẽ chết trong phòng!
Hạ Dao bĩu môi: "Bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày hai chúng ta đều phải dùng dược thủy đại lực để tắm rửa!"
"Biết chưa?"
Giang Nam sửng sốt: "Ngươi xác định?"
Hạ Dao trợn trắng mắt: "Dù sao cũng đã không còn, còn sợ cái gì nữa?"
Giang Nam phụt cười nhạo: "Ngươi ngược lại có cái nhìn rộng lượng!"
"Ngươi còn nói!"
Vẻ mặt Chung Ánh Tuyết nghiêm túc: "Chuyện này ba chúng ta phải giữ bí mật!"
Giang Nam: "Ý ngươi là chuyện đại lực, hay là chuyện không có..."
Chung Ánh Tuyết mặt ửng đỏ, hung hăng trừng mắt nhìn Giang Nam một cái: "Ngươi nói xem? Tất cả đều phải giữ bí mật!"
Giang Nam cười hắc hắc: "Đó chính là bí mật nhỏ của ba chúng ta sao?"
Chung Ánh Tuyết ngược lại không có tổn thất gì.
Hạ Dao thì hận đến nghiến răng nghiến lợi!
Vừa nghĩ tới chuyện này!
Kẹo sữa thỏ trắng trong miệng không còn ngọt nữa!



Bạn cần đăng nhập để bình luận