Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 603 -



Chương 603 -




Kể từ khi đưa con nhóc này từ châu Phi về, Mira chưa bao giờ rời khỏi mình!
Giang Nam làm sao đành lòng chứ?
Lúc này, Mira trực tiếp do Dạ Oanh mang theo đến viện nghiên cứu linh võ kinh đô phục hồi chức năng, Giang Nam cũng có thể yên tâm!
Anh trai mắt kính mang vẻ mặt kinh hãi: "Máy xúc có thể vào được mắt sao? Nam thần này..."
Tần Thụ tát một cái vào gáy anh trai mắt kính, trừng mắt nói: "Ngươi chú ý bầu không khí một chút đi!"
"Nam thần muốn đi khóc! Ngại nên mới nói vậy! Ngươi biết cái rắm gì!"
Ánh mắt Đỗ Nguyệt cùng Ngư Thanh Thanh đầy ghét bỏ đứng ở vị trí cách hai người này ba meys!
Như chúng ta đều biết! Ngốc nghếch, có thể lây nhiễm!
Mà hai người này đã không cứu được nữa!
Thời gian tàu chuyển bánh còn ba phút, Giang Nam thuấn di trở về, hốc mắt có chút ửng đỏ!
Nam nhi không dễ rơi lệ!
Các ngươi sẽ không thể thấy được!
Hắc hắc hắc ~
Một nhóm tám người cũng không chậm trễ, vừa muốn đi lên sân ga!
Mà đúng lúc này, một bác gái cầm tấm bảng đi tới, trên đó viết cho ở trọ!
Giữ chặt cánh tay Của Giang Nam!
"Tiểu tử ở trọ không?"
"Không không!"
"Ở lại một đêm? 100! Giá rẻ!"
"Không được!"
"50! 50 được chưa?"
Nói xong nhìn trái nhìn phải, lặng lẽ nói với Giang Nam: "Có mỹ nữ bồi!"
Giang Nam mặt tối sầm, ga xe lửa nhiều người như vậy, sao lại chọn hắn chứ?
Là nhìn hắn dễ lừa sao?
Chung Ánh Tuyết cùng Hạ Dao ở một bên nhịn không được cười!
"Thật không được! Tàu của ta 3 phút nữa lfaf chạy!"
Bác gái kéo cánh tay Giang Nam: "Không sao! Kịp! Kịp!
Giang Nam: Hả?
Hạ Dao: Phụt ha ha ha!
???
Chung Ánh Tuyết cắn chặt môi dưới, nghẹn muốn nội thương!
Giang Nam trừng mắt, mặt càng tối!
Cái gì mà kịp?
Khinh thường ai vậy?
Giang ba giây ta không phục!
Ngư Thanh Thanh nghiêng đầu, vẻ mặt nghi hoặc: "Hai người bọn họ đang cười cái gì a!"
Đỗ Nguyệt cười trộm: "Chờ ngươi có bạn trai là biết!"
Không có thời gian dây dưa với bác gái, đoàn người lên tàu, mà Tần Thụ thì lặng yên không một tiếng động đi ở cuối cùng!
Thấp giọng nói: "Quét mã thêm bạn với ta! Sau đó lại liên lạc!"
Đôi mắt bác gái sáng lên, chàng trai này được!
Đi tàu bốn giờ đến nhà ga Dung Thành!
Lại trằn trọc gần hai giờ, lúc này mới đến vị trí đã viết trên thông báo phỏng vấn!
Ngoại ô ngoài vành đai 5 của Dung Thành, đều sắp vào tới sơnn cốc!
Mà hiện ra trước mắt mọi người, đích thật là một ngọn núi!
Mơ hồ có thể nhìn thấy khu kiến trúc phức hợp ở chân núi, bộ dáng không nhỏ!
Chung Ánh Tuyết: "Tiểu Nam! Ngươi có cảm thấy linh khí nơi này so với trong thành nồng đậm hơn không ít a!
"A~ đúng là nồng đậm hơn rất nhiều!"
Giang Nam: "Đâu chỉ là không ít? Gần gấp đôi! Cơ hồ có thể so sánh với nồng độ trong Linh Khư!"
Khóe miệng không khỏi nhếch lên một nụ cười sáng lạn!
Một chút thú vị!
Viện dưỡng lão Tiên Phong hiển nhiên không đơn giản như vẻ bề ngoài!
Thông báo đều không đứng đắn như vậy!
Không biết liệu nội dung phỏng vấn này sẽ có gì!
Nói không chừng còn có nhiệm vụ ẩn gì đó linh tinh!
Dù sao thì, mấy cái phỏng vấn chẳng phải đều như thế sao!
Cái gì mà ngươi nhìn thấy rác ở hành lang, sau đó ngươi chủ động đem bỏ vào thùng rác, như là một loại thử nghiệm!
Giang Nam đã chuẩn bị tốt!
Mọi người theo đường nhựa đi thẳng đến viện dưỡng lão Tiên Phong!
Trên đường còn có thể nhìn thấy không ít sinh viên xách vali đi vào trong, số lượng kinh người!
Theo Dạ Oanh, lúc trước người được chọn đi phỏng vấn viện dưỡng lão Tiên Phong đều xuất thân từ những sinh viên ưu tú của các trường đại học hàng đầu cả nước!
Mà chuyện chọn người từ nhóm học sinh cấp 3, vẫn là lần đầu tiên!
Trên đường cũng thấy mấy tuyển thủ cùng tham gia cuộc thi Ngôi Sao!
Nhìn thấy Giang Nam không ai không cười chào hỏi!
"Nam thần! Lợi hại!"
"Nam thần! Mời ngươi đi ăn tối!"
Vài câu chào hỏi, khiến cho các sinh viên đại học trên đường nhao nhao quay đầu nhìn về phía Giang Nam!
Tiếng nghị luận đột nhiên nổi lên!
"Đây là MVP Ngôi Sao lần này? Mới chỉ Bạch Ngân thôi sao? Thật buồn cười!
"A! Ta đã xem video của hắn! Hệ không gian! Có chút mạnh mẽ! Nhưng cũng không đủ đặt vào mắt!"
"Một đám học sinh cấp vừa mới tốt nghiệp, có thể có thực lực gì? Thiếu trải nghiệm!"
"Người ta chính là trường hợp đặc biệt! Cũng không biết phía trên nghĩ như thế nào, cũng có chút quá non rồi! Không biết đã từng thấy máu hay chưa?"
"Đặc biệt tới đâu thì cũng phải đoạt danh ngạch với chúng ta đó sao? Đến lúc đó đừng nói chúng ta khi dễ trẻ con! Ha ha!"
"Chúng ta đánh gục bao nhiêu người mới có được suất phỏng vấn? Bọn họ thì lại dễ dàng tiến vào đây!"
"Cũng không biết nhóm trung học này vừa mới tốt nghiệp này cuối cùng có thể có mấy người ở lại được! Đáng thương~"
Mấy người thảo luận tận hứng, lại phát hiện ánh mắt Giang Nam sáng ngời đi về phía này!
"Mẹ kiếp? Sao hắn lại ở đây? Hắn có nghe thấy ta nói không?
"A! Có sao chứ? Còn có thể sợ hắn sao?"
Chỉ thấy Giang Nam sải bước nhanh chóng đi tới, đứng trước người mấy người!
Bàn tay nhỏ bé lục túi, mắt híp lại!



Bạn cần đăng nhập để bình luận