Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 302 -



Chương 302 -




"Hạo Tử! Vớt nó lên! Phía dưới có rất nhiều đậu nành! Thật sự ngon, ta cảm giác được mùi thịt gà! ”
"Ha ha! Còn cần ngươi nói sao? Ta đã làm hai bát!"
Chỉ trong nháy mắt! Một nồi súp đã thấy đáy!
Thậm chí còn có người xếp hàng phía sau, căn bản không cướp được, vẻ mặt tức giận!
Tưởng Vân ợ một cái, im lặng không nói gì!
Có một người anh em đang liếm nồi!
Mẹ kiếp!
Các ngươi có cần phải ăn sạch sẽ như vậy hay không?
Cái nồi này cũng không cần phải tẩy rủa!
Đúng lúc này, Mã Hạo hơi né người: "A? Cái gì vậy? Sao lại chói mắt vậy chứ?"
Nhìn lại, trong nháy mắt hóa đá!
Mở to hai mắt: "Kỳ Kỳ Kỳ... Kỳ tỷ! Ngươi lắc ta!"
Một tiếng này, trong nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của mọi người!
Sở Kỳ ngạc nhiên: "Ta lắc ngươi làm gì? ”
Không khỏi nhìn về phía Mã Hạo, cũng kinh hãi nói không nên lời!
Bởi vì ngay lúc này! Thứ hiến ra trước mặt Sở Kỳ, là hơn 60 cái đầu trọc!
Buổi chiều! Ánh nắng mặt trời vừa vặn chiếu rọi! Mẹ nó cũng quá chói mắt a!
Hai người đồng thanh nói: "Tóc ngươi!"
Mồ hôi lạnh trên mặt Sở Kỳ trong nháy mắt liền rơi xuống, theo bản năng sờ đầu mình!
Cái gì cũng không có!
Làm thế nào lại không có được!
[Giá trị oán khí từ Sở Kỳ +1000! ]
"Ah!!"
Cái này đối với nữ hài tử mà nói, cơ hồ là trí mạng a!
Còn khó chịu hơn cả việc giết cô!
Mái tóc phiêu dật của mình!
Sao lại không còn nữa?
Ngay lúc này này, 73 người ở đây thì có 70 người trọc!
Tất cả đều nói lời tạm biệt với mái tóc của mình!
Giống như những cái bóng đèn nhỏ!
Quả thực chính là nhóm người sáng nhất Linh Khư!
Phải gọi là vô cùng chói mắt!
Ba người còn lại, là không cướp được canh uống!
Từng đợt tiếng kêu rên như giết heo truyền ra, sự đả kích của việc hói đầu còn mãnh liệt hơn nhiều so với thương tổn vật lý!
"Giang Nam! Ngươi trả lại tóc cho ta!"
"Món canh quỷ quái! Uống xong sao lại hói?"
"Cái quái gì vậy! ”
"Ta cùng Giang Nam không đội trời chung!"
Nếu bọn họ còn không biết vấn đề nằm trong canh, thật sự đúng là kẻ ngốc!
Xem ra Giang Nam đã sớm nhận ra vấn đề, cố ý hạ bẫy!
Nhưng vừa rồi bị đánh lén, vẻ biến sắc còn có lo lắng trong mắt Giang Nam chân thật như vậy!
Tất cả đều là diễn thôi sao?
Diễn xuất này!
Ban tổ chức nợ ngươi một giải oscar!
Nói đi, nói ngươi nồi canh này mẹ nó chính là vì để cho chúng ta hói đầu sao?
Trò đùa quái ác gì đây!
Ngay lúc này, đám đông hoàn toàn nổi điên! Hận không thể lập tức lôi Giang Nam tới rút gân lột da!
Danh sách giá trị oán giận điên cuồng cập nhật!
Sở Kỳ hận đến nghiến răng nghiến lợi, lửa giận trong mắt hừng hực!
Ngay sau đó!
"Ùng ục ~"
"Phốc~"
Đột nhiên có tiếng rắm vang dội mang theo âm điệu tiết tấu, còn có một chút biến sắc!
Sở Kỳ mặc quần da đenm phía sau phồng lên thành một cái túi nhỏ!
Trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của mọi người!
Mặt Sở Kỳ trong phút chốc trở nên đỏ hơn quả táo!
Mọi người ngạc nhiên!
"Hoắc ~ nhiều năm như vậy nghi hoặc của ta cuối cùng cũng được giải quyết!"
"Thì ra mặc quần da đánh rắm thật sự sẽ phồng lên!"
"Ngươi nói nhảm sao! Cỗ khí này cuối cùng sợ là phải từ trong ống quần chạy ra ngoài!"
"Ta không tin! Nữ thần làm sao có thể đánh rắm! Chắc ta đã nghe nhầm rồi!"
"A... Ngươi có phải có hiểu lầm gì về nữ thần hay không?"
Tâm tình Sở Kỳ hoàn toàn sụp đổ!
Lực dồn tới mãnh liệt, mình căn bản không kiềm chế được a!
Lúc trước đều là khống chế chưa bao giờ phát ra âm thanh...
Nhưng lúc này, không nằm trong tính toán!
Tóc không còn, còn ở trước mặt nhiều người như vậy...
Mình còn mặt mũi nào nhìn người nữa!
[Giá trị oán khí từ Sở Kỳ +1000! ]
"Đều nhìn cái gì mà nhìn!"
Sở Kỳ giương cánh, nhanh chóng chạy đi xa, làm sao còn dám ở lại!
Trong chốc lát thật sự không khống chế được oa!
Sau khi Sở Kỳ đi rồi!
Mọi người bắt đầu cảm thấy không thích hợp!
"Lộp bộp bủm bủm đùng đùng!"
Nơi này nhất thời trở nên náo nhiệt hơn cả năm mới!
Hai vạn chú chim gõ kiến làm việc cũng không có nổi khí thế này!
Nôi đây bốc lên một làn khói trắng, nước mắt bị khói hun chảy ròng ròng!
"A~ chuyện gì xảy ra! Hung ác như vậy?"
"Tới rồi tới rồi! Má ơi! Ai mang theo giấy!"
"Giấy cái rắm gì mà giấy! Không dùng lá được sao?"
"Quá mỏng! Nếu ta bị rò rỉ thì sao? ”
"Ngươi không biết gấp ba lớp à?"
"Giang Nam trời đánh! Ah!"
Trong vòng chưa đầy 30 giây, không còn một ai ở lại!
Cỏ lớn, bụi cây tất cả đều có người! Lộ ra một cái đầu trọc lớn, vẻ mặt dữ tợn!
Mà Sở Kỳ không ngừng bay trên không coi như tìm được một sơn động!
Cô đã không kìm được được nữa, tất cả đều là mồ hôi lạnh!
Một đầu đâm vào sơn động, rốt cuộc không quan tâm được nhiều như vậy!
Ba giây sau: "Đùng!"
Một tiếng nổ lớn từ trong sơn động truyền ra!
Hang động là không gian kín, mang theo hiệu ứng âm thanh vọng lại!
Chính là loại nguyên lý giống với loa khuếch đại âm thanh, âm thanh được phóng đại tầng tầng, truyền ra ngoài!
Khiến những đàn chim đang bay đều giật mình!



Bạn cần đăng nhập để bình luận