Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 844 -



Chương 844 -




Nhìn đồng hồ, đã gần 4 giờ rồi!
Giang Nam ngã người ở trên giường, tảng đá lớn trong lòng rơi xuống đất, lăn qua lăn lại một đêm, rốt cục có thể an tâm ngủ một giấc!
Rèm cửa sổ bay phất phơi dưới gió đêm lạnh lẽo, đúng lúc này, trên trần nhà sáng lên ánh sáng mông lung!
Một bóng dáng nửa trong suốt chậm rãi hiện lên, không gian tạo nên từng đợt sóng nước nhè nhẹ!
Chính là Bose một sừng kia, không ai nhận ra cô đã đến, Giang Nam tựa hồ bởi vì ánh sáng hắt lên mà ngủ càng say!
Trọng lực dường như vô dụng với cô!
Cô cứ như vậy lấy tư thái bình ổn bay tới trên giường Giang Nam, nhìn Giang Nam đang ngủ say, trong con ngươi màu lam dâng lên một tia hận ý!
Đưa tay nhắm ngay cổ Giang Nam, hàm răng nghiến chặt!
Giống như muốn một tay bóp nát!
Nhưng khi sắp động thủ, bàn tay nửa trong suốt lại cứng giữa không trung!
Trên khuôn mặt xinh đẹp lại có chút giãy dụa, trong mắt to tất cả đều là vẻ do dự!
Cuối cùng vẫn chậm rãi dời tay khỏi cổ Giang Nam, tay cứ như vậy xuyên qua chăn và quần áo thò vào lồng ngực của hắn...
Nhẹ nhàng vớt một cái!
Một dây chuyền ốc biển thủy tinh cùng một cái dây chuyền răng sói đều bị cô vớt ra từ bên người Giang Nam!
Trên mặt dây chuyền răng sói có khắc!
Chính là "Giang Nam - Bình An"!
Bose một sừng nhìn mặt dây chuyền răng sói, thần sắc dần dần trở nên nhu hòa!
Lại tháo dây chuyền ốc biển thủy tinh xuống nắm trong lòng bàn tay......
Cô vẫn chưa rời đi!
Mà cứ như vậy cầm lấy mặt dây chuyền ốc biển thủy tinh, ngồi ở trên bệ cửa sổ, đón gió đêm, cẩn thận quan sát!
Khi thì nhìn thành phố phủ màn đêm mờ mịt, tựa hồ là lâm vào hồi ức!
Giang Nam run rẩy, rụt vai lại, bị gió đêm làm cho tỉnh lại!
"Rokka chết tiệt! Phá hỏng cửa sổ, có nên qua chỗ Sơn Miêu ngủ lại…"
Giang Nam lầm bầm cảm giác trong phòng có chút tỏa sáng, dụi dụi con mắt buồn ngủ, không khỏi nhìn về phía cửa sổ, trong lúc nhất liền ngây dại!
Trăng tròn ngoài cửa, màn cửa màu trắng nhẹ đung đưa, Bose độc giác tựa ở trên bệ cửa sổ, váy liền áo phủ xuống, một đầu tóc dài tựa như sợi tơ băng theo gió đêm tung bay!
Giờ phút này đang nhìn thẳng vào ốc biển thủy tinh, thần sắc nghiêm túc!
Một màn này, vô cùng mỹ lệ!
Thế nhưng lại khiến Giang Nam lập tức xù lông lên!
Bo...Bo... Bose? ? ?
Cái này . . . Cô. . . Ta . . . Sao lại chạy tới đây?
Đây chính là mãnh nhân khiến Đạo Thiên đổ máu a!
Ốc biển? Giang Nam vội vàng sờ ngực mình!
Đây không phải là thứ mà cô bé kia "tặng" cho mình sao?
Thế nào lại để cho cô trộm đi?
Chỉ thấy Bose một sừng tựa hồ cũng không thèm để ý Giang Nam có tỉnh lại hay không!
Con ngươi màu băng lam rơi vào trên người Giang Nam, lung lay mặt dây chuyền ốc biển trong tay!
"Thứ này! Ngươi lấy từ đâu?"
Giang Nam nuốt nước miếng một cái: "Mua hàng giảm giá 99% trên mạng! Không đáng tiền! Ngươi trả lại cho ta đi!"
"Người lớn thường dạy, không thể tùy tiện trộm lấy đồ của người khác!"
"Nếu ngươi thích, ta lại kiếm một cái khác cho ngươi, ngươi trả cái này lại cho ta!"
Bose một sừng: …
[Giá trị oán khí từ? ? ? +748! ]
Bose nheo mắt nhìn Giang Nam!
"Lý do này của ngươi cũng quá vụng về đi? Quỷ cũng không tin!"
"Là sợ ta cướp bảo bối của ngươi sao?"
"Nếu ta muốn đánh ngươi! Ngươi bây giờ đã chết rồi!"
"Thứ này không thuộc về chiều không gian của các ngươi, nó đến từ chỗ của chúng ta, đồ các ngươi mua trên mạng đều lợi hại như vậy sao?"
Giờ khắc này, đôi mắt của Bose một sừng híp lại, thần sắc dần dần lạnh lungd!
Giang Nam kích động rùng mình một cái, trong lòng có chút hoảng hốt...
Chị gái một sừng này là bởi vì ốc biển thủy tinh này mới tìm được mình sao?
Đây quả nhiên là bảo bối a!
Không ngờ lại là thứ thuộc về chiều không gian cao?
Giang Nam thử hỏi: "Vậy ta nói thật, ngươi có trả ốc biển lại cho ta không?"
Bose một sừng nhíu mày: "Ngươi nói đi!"
Thần sắc Giang Nam nghiêm túc: "Là một Bose hai sừng bé xíu cứ một hai nhét cho ta!"
"Ta không muốn, cô bé liền khóc! Nói bị phẩm chất ưu tú của ta hấp dẫn, nhất định phải tặng ta, ta cũng chỉ có thể cố mà nhận lấy!"
Bose một sừng nghe thế thì ánh mắt lấp lánh, thần sắc cũng kích động theo, nhưng lập tức ánh mắt lại trở nên vô cùng lạnh như băng!
"Nhân loại các ngươi muốn lấy được vật này từ trong tay chúng ta, chỉ có hai cách!"
"Một là chúng ta tự nguyện giao ra! Hai là giết chết chúng ta sau đó lấy ra!"
"Nhân loại các ngươi thích nhất là nói dối, đồng tộc của ta đã chết rồi sao?"
Bị Bose một sừng gắt gao nhìn chằm chằm, Giang Nam có chút khẩn trương!
Nhưng vẫn nói: "Cô ấy không chết, còn sinh hoạt tốt bên trong Linh Khư chỗ chúng ta, cũng không có người quấy rầy cô ấy!"
"Ta còn để lại cho cô ấy rất nhiều đồ ăn ngon, một đống tương ớt......"
Bose Độc Giác nheo mắt: "Chứng minh cho ta xem!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận