Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 634 -



Chương 634 -




Lưu Ly: "Linh kỹ: Vạn vật sinh sôi!"
Trong nháy mắt, những sơi tóc dài bị gãy kia lại mọc trở lại, hơn nữa lượng tóc càng thêm kinh người!
Thậm chí trải rộng khắp tất cả không gian trong phạm vi 1000 mét!
Mà Giang Nam thậm chí không có cách nào tới gần Lưu Ly, hơn nữa còn không dám cách cô quá xa!
Nếu không sẽ không có cách nào duy trì hàng rào không gian, đám người Thỏ Con liền nguy hiểm a!
Lần này, Giang Nam rốt cục biết Diệp Tinh Hà cùng Tề Ngọc bị phế bỏ như thế nào!
Ma nữ Lưu Ly này không phải khủng bố bình thường a!
Bệnh kiều đều mạnh như vậy sao?
"Chết tiệt! Không dùng được vũ khí!”
Giang Nam không khỏi có chút nhớ nhung đường đao của mình!
Không còn cách nào khác, lúc này Giang Nam định móc ra đại lực 2.0 hắt vào người cô ta!
Nhưng Giang Nam chỉ cảm thấy mình bị giữ lại!
Cúi đầu nhìn, thì ra là một sợi tóc đen quấn lấy mắt cá chân mình!
Vừa muốn thuấn di tránh thoát trói buộc!
Chỉ thấy khóe miệng Lưu Ly gợn lên một đường cong tà mị!
"Bảo bối nhỏ! Ngươi là của chị đây!"
"Linh kỹ: Khốn Linh!"
Trong nháy mắt Giang Nam liền cảm thấy mình không dùng được linh kỹ!
Mái tóc đen này còn có thể phát huy tác dụng như còng tay Khốn Linh sao?
Trong lúc nhất thời vô số sợi tóc đen ùa tới, quấn Giang Nam thành bánh chưng!
Sau 3 phút!
Thỏ Con, Hạ Dao, Diệp Tinh Hà, Tề Ngọc, còn có Giang Nam đều bị trói thành bánh chưng treo lên...
Khuôn mặt xinh đẹp của Lưu Ly càng tái nhợt, nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ hài lòng!
Mặt Giang Nam đỏ bừng!
Mẹ kiếp! Thật đáng xấu hổ!
Đã nói là 3 phút?
Kết quả này không giống như tưởng tượng!
Vả mặt với tốc độ ánh sáng?
Lưu Ly nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Giang Nam, không khỏi cười nói: "Hắc hắc hắc~ ngươi không cần nản lòng nha~"
"Ngay cả Bạch Kim 7 sao chị đây đều đã giết qua mấy người, đàn em như vậy đã rất lợi hại rồi, có thể đánh với chị đây trong thời gian dài như vậy!"
Giang Nam: !!
Mẹ kiếp! Bệnh kiều này thật sự mạnh như vậy sao?
Cấp Bạch Kim đều đã chết mấy người?
Bất cẩn rồi! Nếu không bị cô ta quấn lấy thì tốt hơn rồi!
Chỉ thấy Lưu Ly đi tới trước mặt Giang Nam, bàn tay nhỏ nâng cằm hắn lên, khẽ vuốt ve hai má!
"Chỉ tiếc ngươi không muốn phối hợp với ta, vậy ta đành phải thừa dịp còn nóng ~
Hạ Dao và Thỏ Con đều nóng nảy, nhưng lại bị tóc bọc thành bánh chưng, chỉ có thể kêu "Ê a!"
Tề Ngọc ở một bên mở to hai mắt, vẻ mặt tức giận, gân xanh trên trán nổi lên!
"Này! Ma nữ! Ngươi buông Nam thần ra! ”
"Ngươi có bản lĩnh thì hướng tới Tề Ngọc ta! Tề Ngọc ta phàm là phản kháng một chút, ta cũng không phải là người!"
Giang Nam: (=_=)
Ta mẹ nó thật cảm ơn ngươi! Người anh em tốt!
Lưu Ly vẻ mặt ghét bỏ nhìn Tề Ngọc một cái: "Phi! Đèn pha chói mắt chết đi!"
Một sợi tóc được dệt thành roi! Tàn nhẫn quất một trận về phía Tề Ngọc!"
"Ngao ngao! A a! Này! Ngươi phân biệt đối xử! A! Tề Ngọc ta không phục!"
[Giá trị oán khí từ Tề Ngọc +1000! ]
[Giá trị oán khí từ...]
Giang Nam không nói gì, cô ta đánh ngươi, ngươi oán ta làm gì?
Chỉ thấy Lưu Ly rút ra một thanh dao găm từ bên hông, vẻ mặt cuồng si!
Giang Nam: !!
Không phải chứ? Ngươi thực sự muốn giết ta sao?
Không chiếm được liền hủy diệt?
Ngươi chơi thật à?
"Cái kia ~ nhân lúc còn nóng… Hành động như thế này hình như không được tốt cho lắm?"
Lưu Ly: "Hắc hắc ~ Cứ giao cho ta! Trong đầu ta biết phải làm gì mà!"
Giang Nam mở to hai mắt!
Không phải vậy chứ?
Cái gì mà liền giao cho ngươi a?
Ngươi biết cái rắm!
Lão tử chịu không nổi oa!
Giang Nam nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt sợ hãi: "Ta... Ta vẫn nên phối hợp với ngươi thì hơn! ”
Bệnh kiều thật đáng sợ quá đi!
Bé tra ra khỏi nhà nhất định phải bảo vệ tốt bản thân mới được!
Hạ Dao vội vàng vặn vẹo: "Ê a a a!"
(Không cho không cho! Đừng mà!)
Thỏ con mắt nhắm mắt hí
Thật ngài quá đi!
Xem xong màn hôn nhau rồi vẫn còn có thứ đặc sắc hơn sao?
Tề Ngọc chua xót: "Ngươi nhằm vào ta này! Nhằm vào ta đi!"
"Bốp! Bốp! ”
"A a! Đau quá! a!"
Giờ phút này Lưu Ly lại gàn nhìn Giang Nam, hưng phấn nói: "Ngươi nghiêm túc sao? A~"
"Vậy ta liền tha thứ cho ngươi!"
Giang Nam muốn khóc cũng khcos không ra nước mắt!
Lão tử có thể không đồng ý được sao?
Không đồng ý ngươi sẽ liền nhân lúc còn nóng?
Nếu như vậy chẳng phải ta cũng liền xong đời rồi sao!
Lưu Ly nói xong lôi kéo Giang Nam đi tới một nơi yên tĩnh không có người!
Tóc dài xung quanh tập trung đến, bao phủ hai người lại, tạo thành một cái không gian nhỏ kín mít!
Vẻ mặt Lưu Ly hưng phấn: "Vậy chúng ta bắt đầu đi!”
Giang Nam kinh hãi, táo bạo tới như vậy?
Có cần qua loa có lệ như vậy không?
Trong lúc nói chuyện từng sợi tóc giống như xúc tu linh hoạt, ấn tới ấn lui trên người hắn!
Thân thể Giang Nam cứng đờ!
Xúc tu quái vật?
Tại sao dị năng của ngươi lại có thuộc tính kỳ lạ như vậy!
Tấn công lên xuống toàn thân 360°C không có góc chết?
Cái này ... Ai có thể cưỡng lại a!



Bạn cần đăng nhập để bình luận