Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1015 -



Chương 1015 -




Diêu Hồng dụi dụi mắt: "Sơ dĩ ta hỗ trợ cho đám người Tiểu Duy, chính vì không muốn câu chuyện của ta lại phải tiếp diễn với người khác!"
"Có đôi khi ta sẽ nghĩ, có phải ta làm sai hay không, người đàn ông kia chỉ là muốn thân thể của ta, nếu ngày đó ta thuận theo ý hắn, có lẽ mọi thứ đều sẽ khác!"
Giang Nam cười nói: "Trên thế giới này ở đâu ra đúng sai, phức tạp hóa mọi chuyện như vậy làm gì?"
"Không thẹn với lương tâm là được rồi, nếu ngươi không giết tên cầm thú kia, ta làm sao gặp được ngươi?"
"Diêu Hồng ngươi, Giang Nam ta phải có, Bồ Công Anh ta cũng phải có!"
Diêu Hồng lắc đầu: "Ta không muốn theo anh, tiền của Bồ Công Anh ta còn phải dùng để..."
Giang Nam tiến tới nâng cằm Diêu Hồng lên, nhìn thẳng ánh mắt giống như hồng ngọc của cô, cười sáng lạn!
"Ta không cần tiền của Bồ Công Anh, ngươi cứ phát triển Bồ Công Anh theo ý nguyện của bản thân là được, ta toàn lực ủng hộ ngươi!"
"Mặt khác Bồ Công Anh các ngươi có thể chính thức trở thành đại lý quốc tế thuộc thương hiệu quầy hàng vỉa hè Nam Thần! Ta cung cấp hàng hóa cho các ngươi, 30... 50% lợi nhuận thu được sẽ cho ngươi cầm đi làm từ thiện!"
Diêu Hồng ngơ ngác nhìn Giang Nam, trong mắt tràn ngập sự khó tin!
Sở dĩ bản thân cắn chết không nhả ra, thà chết không muốn dựa vào người khác, chính vì sợ sau khi dựa vào người khác, bọn họ sẽ không cho mình lại lấy tiền đi giúp đỡ những học sinh kia!
Dù sao cũng không ai ngốc đến mức đem tiền mà mình vất vả kiếm được cầm đi múc nước sông đổ biển!
Nhưng Giang Nam không chỉ "ngốc", còn "ngốc" quá phận, vậy mà lấy ra 50% lợi nhuận của mình để làm từ thiện?
Ngay cả Bồ Công Anh như vậy mà hắn cũng nguyện ý tiếp nhận sao?
Giờ khắc này, Diêu Hồng thật sự không hiểu được người đàn ông này!
Giang Nam cười nói: "Bản thân một đường chống đỡ đến hiện tại cũng không dễ dàng gì đúng không?"
"Đi theo ta! Giang Nam ta che Bồ Công Anh! Gặp vấn đề gì thì nói với ta, ta sẽ giải quyết!"
"Ai bắt nạt các ngươi thì nói với ta, ta giúp các người đáp trả, đi theo ta, Bồ Công Anh sẽ đi xa hơn!"
"Tin ta một lần đi!"
Diêu Hồng nhìn Giang Nam, trong hốc mắt có lệ quang lưu chuyển, Giang Nam đã nói đến loại trình độ này, nếu mình còn không đồng ý thì cũng thật không biết điều!
Lúc trước vẫn luôn vụng trộm đầu cơ trục lợi từ hàng hóa của Giang Nam, chuyện của Giang Nam không phải mình không biết!
Tuy rằng bình thường tựa như ma quỷ, vô cùng kiêu ngạo, miệng vừa độc lại không đáng tin, còn đáng giận!
Nhưng thị phi rõ ràng, Giang Nam chưa từng làm cho người ta thất vọng!
Người đàn ông như vậy, đáng giá cho mình đi phó thác!
Diêu Hồng: "Ta..."
"Tỏm ~"
Nụ cười trên mặt Giang Nam cứng đờ: "Ngươi nghe, đến nó cũng nói đồng ý rồi! Ngươi còn..."
[Giá trị oán khí từ Diêu Hồng +555!]
Đánh rắm! Sao ngươi biết nó nói cái gì?
Ngươi lợi hại như vậy sao?
Mặt Diêu Hồng đỏ bừng, có cần xấu hổ như vậy không!
Cho nên nói cho cùng vì sao phải nói chuyện này khi đang đi vệ sinh a!
Diêu Hồng tức hổn hển không ngừng dùng nắm đấm đánh vào bụng Giang Nam, nhưng bản thân cũng không nhịn được cười ra tiếng!
Lau khóe mắt trong suốt: "Ta với ngươi! Nam Thần!"
Giang Nam cười hắc hắc, một câu Nam Thần này của Diêu Hồng, coi như hoàn toàn nhận mình làm đại ca!
"Cho nên...... Ngươi có thể đi ra ngoài trước không? Ta còn đang đi WC!"
[Giá trị oán khí từ Diêu Hồng +888!]
Cả đêm nay, chuyện nên làm hay không nên làm đều đã làm!
Ta không cần mặt mũi nữa sao?
Giang Nam nhếch miệng: "Thối chết ta!"
Diêu Hồng: …
Giang Nam liền thuấn di trở lại phòng nhìn Cố Tiểu Duy chăm chú áp tai vào tường WC, vẻ mặt im lặng!
Lập tức cười hắc hắc: "Còn không mau gặp qua lão đại mới! Kêu lão đại Nam Thần cho ta nghe thử!"
Cố Tiểu Duy tất nhiên cũng nghe được hai người nói chuyện trong phòng vệ sinh!
Trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy không cam lòng, nhưng vẫn ngoan ngoãn nói: "Lão đại Nam Thần!"
"Hắc hắc! Ngoan!"
Cố Tiểu Duy hung hăng trừng mắt liếc Giang Nam một cái, quấn rèm cửa sổ chạy ra ngoài!
Giang Nam: "Chờ đã, phần thưởng cho ngươi!"
Vừa nói liền ném Thịnh Thế Mỹ Nhan Đan qua!
Cố Tiểu Duy ngạc nhiên nhìn kẹo sữa trong tay, cho kẹo ăn?
Hắn coi ta là con nít sao?
Ôm hận ăn hết kẹo sữa, chạy như bay ra khỏi phòng!
Giang Nam thì nằm ở trên giường gối cánh tay ngâm nga tiểu khúc, có chút vui vẻ!
Tuy rằng không vớt được tiền, thậm chí còn cảm giác mình lỗ một đợt, nhừn Giang Nam lại cảm giác số tiền bị lỗ này đáng giá!
Có thể giúp cho nhiều đứa trẻ không có tiền được đi học, đây là chuyện tốt, cũng có thể bồi dưỡng nhân tài cho Bồ Công Anh!
Người như vậy tiến vào tổ chức, biết rõ ngọn nguồn, độ trung thành tuyệt đối không thể chê!
Trách không được lúc trước Sơn Miêu lại nói kế hoạch thâm nhập Bồ Công Anh lại thất bại, so với các tổ chức khác, thành viên trong Bồ Công Anh càng giống như người nhà hơn!
Về phần đợt thua lỗ này, đào lại từ trên người Huyết Minh không phải là xong rồi sao?
Có thể không lời, nhưng ta tuyệt đối không lỗ!
Ước chừng nằm trên giường hơn hai giờ, Giang Nam cũng sắp ngủ rồi!
Trong phòng tắm vang lên tiếng vòi sen, Giang Nam mơ mơ màng màng mở mắt, rốt cục đã xong việc sao?
Đúng lúc này, cửa phòng vệ sinh mở ra!
Cả người Diêu Hồng ướt sũng cứ như vậy đi tới trước giường, trên mái tóc ngắn đỏ sẫm thậm chí còn nhỏ giọt nước!
Ngay cả khăn tắm cũng không quấn, để lại một chuỗi dấu chân nhỏ ướt sũng trên sàn nhà!
Chỉ thấy khuôn mặt Diêu Hồng đỏ sẫm như máu, lông mi đỏ lửa khẽ run, trên người bọt nước chảy xuống, nghiêng đầu có chút không dám nhìn Giang Nam...
"Trời còn chưa sáng, còn kịp!"
Giang Nam: …
Giang Nam thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu!
Thế này ai mà chịu nổi chứ!
Diêu Hồng vốn xinh đẹp khiến người ta hoảng hốt, nếu không lúc Giang Nam đập vỡ mặt nạ cũng sẽ không sửng sốt!
Lại thêm câu trời còn chưa sáng, còn kịp!
Giang Nam làm sao còn chịu đựng được? Vội vàng lấy tay bịt mũi, mặt nghẹn đỏ bừng!
Ngọn lửa này làm sao lão tử dập đây!
"Kịp cái quỷ gì? Mau mặc vào!"
Nói xong ném ra một bộ quần áo cho Diêu Hồng, vội vàng trùm đầu mình vào trong chăn!
Diêu Hồng ngạc nhiên!
Vừa mới ở trong phòng tắm, bản thân cũng đã chuẩn bị tâm lý thật tốt!
Nghĩ có thể sẽ bị đè ngã, sẽ bị ôm lên, còn có thể...
Nhưng làm sao cũng không nghĩ tới Giang Nam lại có phản ứng như vậy!
Đây là thẹn thùng? Không phải chứ, phản ứng này cũng thật đáng yêu a!
Không nghĩ tới Giang Nam chỉ ba hoa ngoài miệng, ngây thơ như vậy sao? Ha ha ha...
Diêu Hồng cười cúi người, nhẹ nhàng chọc xuống Giang Nam: "Sao? ngươi nghiêm túc sao? ta lại không ngại, dù sao về sau sẽ theo ngươi!"
"Mặc dù ta lăn lộn trong thế giới ngầm nhiều năm như vậy, nhưng vẫn giữ mình trong sạch, chưa có người đàn ông nào khác chạm vào ta!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận