Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1297:

Chương 1297:
Di Dạ nhìn tam giác cùng áo ba lỗ trên người Giang Nam, tâm tư dao động!
Nhìn Giang Nam máu tươi chảy xuôi ở cô Giang Nam, cô rốt cuộc nhịn không được, đột ngột thu lại chân nhện!
Há miệng ra, cắn vào cổ Giang Nam!
Răng nanh đâm thủng da thịt, lại bắt đầu hút máu!
Giang Nam:
Lúc nào rồi mà còn uống máu?
Là muốn thừa dịp chưa đâm chết mình, thừa dịp còn nóng uống chút máu nóng sao?
(><)
Thật đúng là không chút lãng phí a!
Nhưng mà tại một khắc nếm được máu tươi Giang Nam, biểu tình cả người Di Dạ đều hòa tan!
Không khống chế được mà tim đập gia tốc!
Chính là mùi vị này, nhiệt độ này!
Khiến cho mình trầm luân, thậm chí là nghiện, uống qua một lần liền không quên được!
Máu nóng quá!
Nếu như mình không phải là Đạo Thiên mà nói, liệu miệng có thể sẽ bị máu của hắn làm cho nổi bọt hay không?
Thật đúng là một nam hài nhiệt huyết!
Giờ khắc này, suy nghĩ của Di Dạ đã phát tán vô hạn, cũng không biết bay tới tận đâu!
Nhưng rốt cục vẫn lưu luyến nhả ra, biểu tình phức tạp!
"Cút! Vĩnh viễn đừng xuất hiện trong tầm mắt bổn vương! Nếu không giết ngươi!"
Giang Nam ngẩn ra, đầu óc choáng váng, không đợi mình nói chuyện!
Di Dạ vung tay một cái, liền quăng Giang Nam lên trên thuyền!
Cũng không quay đầu lại liền đi về phía Thâm Uyên!
Mị ôm hạch tâm vội vàng đuổi theo, vẻ mặt lo lắng: "Nữ vương! Giang Nam hắn…"
Di Dạ nghiến chặt răng: "Đừng nhắc về hắn với ta nữa, hiện tại tâm ta rất loạn!"
[Giá trị oán khí từ Di Dạ +555!]
Muốn giết, lại luyến tiếc, tuy nói Giang Nam đã lừa mình, nhưng chuyện Thâm Uyên đích xác cũng đã giúp mình!
Cũng không phải ai cũng có dũng khí nhổ cái đinh kia, nhổ ra, sẽ gây nên phiền toái lớn, nhưng Giang Nam lại nhổ!
Nhưng không giết, mình lại tức giận, chỉ có thể hút thêm chút máu để uống!
Nói như vậy, ít nhất sẽ có cảm giác mình không bị lỗ nặng!
Giang Nam trên thuyền nhìn bóng lưng Di Dạ tức giận rời đi, vẻ mặt cười khổ!
Không giết sao?
Sau này sợ là Di Dạ càng hận nam nhân!
Giờ phút này, đám người Lăng Phong Vương Bá cũng mang vẻ mặt ngây ngốc, mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì!
Nhưng thoạt nhìn cũng rất phức tạp a!
Di Dạ hút một ngụm máu của Giang Nam rồi bỏ đi? Chuyện này là sao chứ?
Nhưng cũng đều thức thời không hỏi tới!
Mà bên này, mẫu hạm phi thiên hàng không bị đánh chìm, đường trở về không còn trở ngại!
Giang Nam lại tốn 100 vạn giá trị oán khí, đổi một vạn cân đậu nành, đút cho đám Thiên Ngưu ăn!
Duy trì công suất đầu ra của động cơ vector và trở lại với tốc độ tối đa!
Chưa tới hải vực Hoa Hạ thì còn lâu mới an toàn!
……
Cùng lúc đó, bên ngoài hải vực Thâm Uyên!
"Ầm! Ầm! Ầm!" Tiếng nổ không ngừng vang vọng trên mặt biển!
Odin vẫn đang giữ chặt Miyazaki điên cuồng dập đầu!
Khuôn mặt Miyazaki huyết nhục mơ hồ, cũng không còn ra dạng người, dùng hết toàn lực bảo trì lý trí của mình!
Quỷ mới biết Odin đã dập đầu mấy vạn lần?
Đây đúng là tên điên!
Chỉ thấy ánh mắt Odin tàn nhẫn, trên trán cũng sưng lên, giống như muốn mọc sừng!
Một tiếng rống điên cuồng: "Còn thiếu chút nữa! Nhớ ra cho ta!"
"Âm!"
Một tiếng vang thật lớn, Odin dùng hết khí lực toàn thân, nên một phát mạnh xuống!
Nương theo vô số ký ức hỗn loạn vọt tới, cả người Odin đều cứng đờ tại chỗ!
Miyazaki phun ra một ngụm máu đen, lệ nóng tung hoành!
Ô ô ô ~
Rốt cục đã nhớ ra rồi sao? Lão tử kiên trì đến bây giờ còn chưa bị mất trí, thật sự không dễ dàng a!
Chỉ thấy sắc mặt Odin lúc xanh lúc trắng!
Tức giận đến trán nổi lên mười mấy sợi gân xanh, cái mũi phình ra toát ra khí trắng!
[Giá trị oán khí từ Odin. Caesar +1007!]
[Giá trị oán khí từ Odin...]
Chủ xe Audi!
A a a~
Trong lúc mất trí nhớ lão ta đã làm ra những gì chứ!
Gọi Giang Nam là đại ca? Một đường bưng trà rót nước, dụng tâm mở đường?
Còn vui tươi hớn hở, người khác đều gọi ta là Audi?
Con mẹ nó không có ai lại đi hố người như ngươi cả!
Giờ phút này Odin thật sự muốn đi chết!
Chuyện này cũng giống như khi ngươi uống say, tới ngày hôm sau được bạn bè giúp nhớ lại chuyện hôm trước, xấu hổ muốn chết!
So với việc nhìn lại mấy bài đăng trên mạng xã hội lúc bản thân còn ở thời kỳ trung nhị còn khiến cho người ta hít thở không thông hơn a!
Hiện tại toàn thế giới đều biết Giang Nam là đại ca của ta!
[Giá trị oán khí từ Odin Caesar +1007!]
Odin điên rồi!
Ôm đầu Miyazaki lại nện thêm một phát mạnh nữa!
"Lão tử không muốn sống nữa, thế này không mặt mũi nào để gặp người a!"
"Ầm!"
"Thần Chủ Quang Minh mất hết mặt mũi rồi!"
"Ầm!"
Miyazaki: T
T
Ngươi đủ chưa!
Đã nhớ ra rồi còn dập đầu ta làm gì?
Ngươi không muốn sống, ta mẹ nó vẫn còn muốn sống a!
Lại thêm mười mấy cú nện đầu xuống, Odin tức điên trong mắt tràn đầy sát ý!
Lúc này chỉ muốn đi giết Giang Nam, nhưng mà mình đã ăn một rương khốn linh châu!
Linh lực dị năng đều không dùng được!
Nhưng tố chất thân thể được Đại Lực 2.0 gia tăng, lại thêm vật công của Đại Lục Đoạt Mệnh, hiện giờ thực lực vẫn khủng bố dọa người như cũ!
"Giang Nam! Ta giết chết ngươi!"
[Giá trị oán khí từ Odin. Caesar +1007!]
Trong lúc nói chuyện đã ném Miyazaki qua một bên, hai chân tạo ra tàn ảnh!
Dùng tốc độ khủng bố đuổi theo trên mặt biển, bám sát cự hạm Hắc Long!
Lúc này, Miyazaki mặt đầy máu nhảy nhót tung bay trên mặt biển!
"Hô hô hô ~”
"Ba ba ba ba ~"
"Hô hô ~ Ha ha ~"

Di Dạ một đường bay về hải vực Thâm Uyên, càng nghĩ lại càng tức!
Uổng cho ta thích người như vậy!
Sao lại là nam nhân! Nam nhân đều là kẻ lừa đảo! Chân heo!
Di Dạ tức giận hung hăng nện vào đảo Bouji, giơ quyền liền đập!
Linh kỹ phóng thích điên cuồng!
Trong lúc nhất thời bụi mù nổi lên bốn phía, hòn đảo điên cuồng run lên!
Mị: …
Cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy nữ vương đại nhân tức giận như vậy a!
Giang Nam đúng là không làm được chuyện tốt gì!
Trong một trận oanh minh, đảo Bouji cũng bị Di Dạ đánh chìm!
Di Dạ đứng trên biển thở dốc, lúc này trong lòng mới thoải mái một chút!
Mà đúng lúc này, xa xa truyền đến một tiếng rống hổn hển!
"Giang Nam! Ta giết chết ngươi!"
Trong ánh mắt kinh ngạc của Di Dạ và Mị, chỉ thấy Odin dùng tốc độ khủng bố chạy qua mặt biển!
Trên biển cày ra một cái rãnh sâu!
Di Dạ nhíu chặt mày, nhìn Odin như vậy hẳn là đã khôi phục trí nhớ đi?
Hừ ~
Vừa vặn!
Đều là báo ứng!
Đến lúc đó xem Giang Nam làm sao bây giờ!
Lập tức liền mang Mị đi tới trên Thâm Uyên, giơ tay mở ra cửa vào không gian!
Mới vừa mở ra, chỉ thấy một cô nương cả người đen sì từ bên trong thuấn di đi ra!
Yayyy ~
"Cuối cùng cũng ra rồi, chỉ là một viên khốn linh châu? Sao có thể nhốt được bổn cô nương?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận