Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 107 -



Chương 107 -




Hạ Dao liền che lấy mắt Giang Nam!
"Trẻ con không được xem mấy thứ này!"
Giang Nam: ???
Mẹ kiếp!
Ngươi che thì che?
Còn móc vào mắt của ta là sao?
Tại sao ta lại không thể nhìn chứ?
Chỉ nghe Hướng Nam cười nói: "Lão gia tử, hy vọng ngài thích chiếc nhẫn Đế Vương Lục này!"
"Chỉ là món quà nhỏ, cũng là một phần tâm ý của ta!"
Chung lão gia tử cười nói: "Nha đầu không tệ!"
Vu Hướng Nam cười ngọt ngào, cứ như vậy ngồi xổm xuống: "Nào, lão gia tử! Để ta mang nó cho ngài!"
Vừa ngồi xổm xuống, càng đem vóc người lồi lõm bày ra vô cùng nhuần nhuyễn!
Một đám quý ôn vội vàng dời mắt đi, sợ nhìn lại sẽ xảy ra chuyện.
Giang Nam: "Khụ! Một cân kim cương! Cầu mở một khe hở!"
Hạ Dao bĩu môi: "Không mở! Đừng có hối lộ ta!"
Bên này, Vu Hướng Nam giơ tay Chung lão gia tử lên, đang chuẩn bị nhẫn vào!
Chỉ thấy Chung lão gia tử mạnh mẽ trợn to hai mắt!
Một cỗ ấm áp trong thân thể trực tiếp xộc lên!
Sắc mặt cho lão gia tử đỏ lên!
Mọi người sửng sốt!
Mẹ kiếp?
Lão gia tử đỏ mặt cái gì?
Chẳng lẽ đối với Hướng Nam…!
Chung lão gia tử không hổ là lão làng nhiều năm kinh nghiệm sa trường, thật sự đè xuống cỗ khí huyết này.
Thầm nghĩ chuyện này không ổn!
Mẹ nó đã xảy ra chuyện gì với mình vậy?
Mình hơn 70 tuổi, còn với một tiểu cô nương?
Nhưng càng nến càng áp lực!
Lão gia tử thật sự nhịn không được!
Hai luồng nhiệt trực tiếp phun ra từ lỗ mũi!
Máu mũi chạy điên cuồng!
Kình lực to lớn, thậm chí trực tiếp khiến cho Chung lão gia tử ngửa đầu!
Một phát ngửa đầu này, Chung tiên sinh choáng váng, bàn tay không giữ được!
Bánh xe mượn cỗ cự lực máu phun này mà điên cuồng lui về phía sau!
Thế là, trong đại sảnh xuất hiện xe lăn tên lửa lấy lực phun máu mũi làm động lực!
Mẹ nó còn là lùi ngược!
Cuối cùng xe lăn trực tiếp kẹt trên bậc thang, Chung lão gia tử ngã xuống.
Một màn bất thình lình này khiến cho mọi người trong đại sảnh trực tiếp choáng váng!
Ước chừng an tĩnh mười giây, chỉ nghe có người thán phục nói: "Chung lão gia tử mãnh liệt a!"
"Già mà khỏe! Già mà khỏe! Hơn 70 tuổi là nhiệt khí còn mạnh tới vậy?"
"Lợi hại lợi hại!"
"Vu gia cô nương thật sự là vưu vật nhân gian! Chung lão gia tử hơn 70 tuổi cũng không chịu nổi cám dỗ?"
"Máu mũi này thật lớn! Chậc chậc chậc!"
Vu Hướng Nam đứng tại chỗ, vẻ mặt xấu hổ!
Đến bây giờ trong đầu vẫn là một màn lão gia tử chảy máu mũi!
Cực kỳ ấn tượng!
Chẳng lẽ lão gia tử thật sự đối với mình?
Cái này... Phải làm gì đây?
Chung lão gia tử trực tiếp bùng nổ!
Một cú bật dậy từ mặt đất, bịt mũi!
Cuồng mắng: "Già mà khỏe con mẹ các ngươi!"
Mẹ nó này là loại nhân sâm chó má gì?
Kình lực này cũng quá lớn đi!
[Giá trị oán khí từ Chung Sơn +1000!]
[Từ Chung Sơn...]
Giang Nam trộm cười hắc hắc!
Này thì nói bề ngoài ta nhìn không được?
Này thì nói ta mũi ra mũi, mắt ra mắt?
Bản thân sống hơn 70 năm, chưa từng thấy qua máu mũi có thể chảy được như vậy!
Lớn hơn súng nước áp suất cao!
Trong chốc lát đã chảy tới hai ba cân rồi!
Không phải cứ như vậy mà đi đời luôn chứ?
Sinh nhật trở thành tang lễ?
Cũng quá mức rồi!
"Mẹ kiếp? Máu mũi vẫn còn không ngừng? Chung lão gia tử đã phải nghẹn bao nhiêu năm rồi!"
"Bạn già chết sớm, nhiều năm như vậy một mình, Chung lão gia tử cũng đáng thương a!"
"Cũng không tìm cho mình một người bạn đời! Thật sự là một người đàn ông tốt!"
"Chậc chậc chậc! Đây là hơn 70 tuổi!"
Chung tiên sinh: !!!
Ta nghẹn con mẹ ngươi a!
Hôm nay gương mặt già nua của mình xem như mất hết rồi!
Mà cũng quá trung hợp rồi?
Nhất định phải phát tác ngay lúc cô nương nhà người ta ngồi xổm xuống mang nhẫn cho mình?
Vợ chồng Chung gia cũng mang vẻ mặt xấu hổ, lão gia tử nhà mình bị sao vậy?
"Nhanh lên! Gọi xe cứu thương đi!"
"Lượng máu chảy ra, đợi thêm một lát nữa người sẽ xong đời!"
"Chảy máu đến chết? Cái chết này cũng có chút nghẹn khuất!"
Liền nghe Chung lão gia tử nói: "Gọi xe cứu thương cái rắm! Quay lại cho ta!"
"Hiện tại cảm thấy rất khỏe!"
Mọi người: ???
Cao Cẩn: "Chuyện này tuyệt đối không được chủ quan! Rất có thể là hồi quang phản chiếu! Phải đến bệnh viện ngay lập tức!"
Lão Chung: !!!
Con mẹ nó ngươi có biết ngươi nói gì hay không?
Hồi quang phản chiếu con bà nhà ngươi!
Chỉ nghe Chung lão gia tử hét lớn một tiếng:
"Ta nói không sao!"
"Mang cho ta một cái bình trà tới đây!"
Chung lão gia tử cũng không bịt mũi, tùy ý để máu mũi chạy như điên!
Rơi vào trong vại trà, phát ra thanh âm "ào ào", nhìn mọi người trợn mắt há hốc mồm!
Trong vòng chưa đầy hai phút, một bình trà lớn đã được lấp đầy!
Sau đó lại lấy thêm một cái bình trà lớn tiếp tục hứng!
La Thiên Tường bắt được cơ hội, chỉ vào mũi Giang Nam mắng: "Nói đi! Đó có phải là ngươi không? Cố ý hại Chung lão gia tử?"
"Cho lão gia tử ăn thứ quỷ gì!"
Trong thời gian ngắn, ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người Giang Nam.
Ánh mắt mọi người không tốt!
Dù sao đây cũng không phải chuyện nhỏ, nếu thật sự xảy ra chuyện, liền xong đời!
Giang Nam nhún nhún vai: "Thật ồn nào! Đây là chuyện tốt a!"
"Ta cũng đã nói qua rồi, bổ khí huyết, cực bổ."
Mọi người im lặng!
Bổ khí huyết là bổ như vậy sa?
Mẹ nó cũng quá bổ rồi phải không?
Nhân sâm rách nát kia nhìn thì khô quắc, tác dụng lại lớn như vậy?



Bạn cần đăng nhập để bình luận