Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1502

Chương 1502
Chương 1502
Giang Nam trực tiếp xù lông!
Đấu pháp như vậy, cho dù bản thân hắn là thần tiên, cũng chống đỡ không nổi ba giây!
Tất cả đều là linh thú hệ Không Gian, thuấn di gì đó chơi đến bay lên, bản thân hắn căn bản không chú ý được đến!
Chỉ thấy Giang Nam lại lần nữa lôi hòm sắt ra, từ bên trong móc ra một viên kim cương đỉnh phong khốn linh châu ngậm trong miệng!
Lực trường của Phược Linh bao trùm phạm vi một ngàn mét, nhóm linh thú thuấn di tới đều bị lực trường ép từ không trung té ra ngoài!
Nhưng mà nhóm thú đang tức nổ phổi làm sao còn quản lực trường gì đó?
Liền trực tiếp vọt vào!
Một con heo răng kiếm đỉnh hướng về phía Giang Nam, mặc dù chúng đều không dùng được linh lực dị năng, nhưng thân thể to lớn vẫn còn!
Chỉ thấy Giang Nam rống to một tiếng, phần huyết trực tiếp kéo căng, dùng hết khí lực toàn thân, đấm một quyền vào mũi heo răng kiếm!
Tiếng xé gió chói tai! Lợn răng kiếm cấp Kim Cương 5 sao bị đập đến mức mũi phun máu, đánh thẳng vào đầu!
Cảm giác được ác phong nện tới phía sau đầu, khỉ mặt chó lông vàng vung nắm đấm đập tới!
Giang Nam lách mình tránh thoát, cánh tay trái ôm cánh tay khỉ đầu chó, rống to một tiếng, làm động tác ném qua vai!
Còn chưa kịp ổn định hơi thở, Hắc Lang đã mở miệng to như chậu máu đánh tới, Giang Nam nhặt lên đại kích dính máu đỉnh hướng về phía trước!
Sói đen bị kẹt trong ở trong miệng, người lại bị ngã nhào xuống đất!
Giang Nam trừng tròng mắt, trên cánh tay nổi lên gân xanh, hai mắt đỏ như máu!
Nước miếng sói đen không ngừng nhỏ xuống, miệng lộ ra răng nanh, cặp móng vuốt sói không ngừng đào dưới mặt đất!
Ở trên lồng ngực Giang Nam để lại từng vết thương lộ cả xương!
Mặt mũi Giang Nam tràn đầy sự điên cuồng, khom người nhấc chân, đạp mạnh vào dưới cằm Hắc Lang, đại kích đâm xuyên qua cằm Hắc Lang dính đầy máu, máu tươi tung toé khắp người Giang Nam!
Đây là một hồi tử chiến chỉ cần hơi chút buông lỏng sẽ chết, bản thân phải vì bọn Ngô Lương tranh thủ thời gian rời khỏi đảo nổi mới được!
Vì thế, Giang Nam mặc kệ nhân tính!
Cùng linh thú chém giết, ngươi phải càng hung ác càng điên so với bọn chúng! Mới có cơ hội sống sót!
Cũng may Giang Nam còn có Phần Huyết chống đỡ, nhưng đối mặt với sự vây công của quần thú, Giang Nam vẫn bị đè trên mặt đất không gượng dậy nổi!
Bị cắn xé cào cấu, trên người không biết có thêm bao nhiêu vết thương!
Giang Nam sốt ruột đổi lon sữa bom hạt nhân ngửa đầu liền uống!
"Ầm ầm!"
Toàn thân Giang Nam biến đỏ, một vụ nổ hạt nhân trực tiếp nổ ra!
Năng lượng màu đỏ thắm đánh ra, bao trùm phạm vi cả ngàn mét, nổ tung đám hư thú vây xung quanh!
Bởi vì dùng tế bào hạt nhân, cho dù là lực trường bên trong Phược Linh cũng có thể sử dụng!
Vụ nổ hạt nhân tuy rằng có thể thương tổn được hư thú, thế nhưng cũng chỉ là vết thương nhẹ mà thôi!
Nhưng cũng đủ để Giang Nam tranh thủ được cơ hội thở dốc, từ trên mặt đất đứng dậy mãnh liệt!
Lúc này Phần Huyết đã tắt máy, thời gian ba phút đã đến!
Cơ năng thân thể suy giảm cực nhanh, nhìn nhóm ác thú lại lần nữa vọt tới, lòng Giang Nam sốt rột!
Không có Phần Huyết, bản thân hắn căn bản không thể chống trụ nổi với đám súc vật này! Vải bày hàng đâu?
Ánh mắt Giang Nam khoá chặt ở nơi cách mấy ngàn thước bên ngoài, vải bày hàng trải ở nơi đó!
Đang muốn cắn nát khốn linh châu, dự định thuấn di đến vải bày hàng!
Thần sắc Giang Nam liền cứng đờ, cmn? Khốn linh châu đâu? Không phải hắn ngậm trong miệng sao?
Ngay sau đó mặt đều đen, lúc mới uống sữa bom hạt nhân vì sốt ruột nên bản thân thuận miệng nuốt vào trong bụng?
Thế này chẳng phải xong con mẹ nó rồi sao? Có cần xui xẻo như vậy không a?
Mắt thấy cái đuôi của Long Thu đang rút tới, thân thể Giang Nam điên cuồng phóng về phía vải bày hàng!
Dùng năm vụ nổ hạt nhân còn thừa, kéo ra một đường chiến tuyến vụ nổ hạt nhân!
Chúng thú đồng thời tách ra, Giang Nam thành công đi tới hàng vỉa hè, trong lòng nhất thời an tâm!
Không nói hai lời trực tiếp cuộn tròn thành một đoàn, dùng vải bày hàng bọc thật chặt chẽ!
Bọn Duệ Hư Long Thu, bọ ngựa xanh sao có thể bỏ qua? Tiến lên chính là một trận vây đánh Giang Nam!
Dùng răng cắn, đao chặt, chân đá, điên cuồng tấn công Giang Nam!
Trong lòng Giang Nam cả kinh, hả? Không đau?
Không riêng gì không đau, vải bày hàng còn giúp hắn gánh chịu toàn bộ thương tổn!
Không uổng phí quầy hàng mà mình đã trả!
Giang Nam liền tức giận: "Dùng sức! Lại dùng thêm sức lực!"
"Buổi sáng còn chưa ăn cơm a? Là đang thọc lét ca sao?"
"Xuất toàn lực a!"
Giờ phút này, ánh mắt đám Duệ Hư Long Thu, sói đen đều chuyển sang màu xanh!
Ngươi đây là đang bị chúng ta vây đánh a!
Ngươi cho rằng chúng ta đang mát xa cho ngươi sao? Bị chúng ta đánh còn phách lối như vậy?
Thật sự không muốn sống nữa? Ghét bỏ chúng ta đánh chưa đủ mạnh đúng không?
Duệ Hư Long Thu tức giần bùng nổ, ngửa mặt lên trời rống to: "Đánh cho lão tử! Đánh cho chết a!"
Trong lúc nhất thời đám ác thú càng dùng sức đánh!
Sói đen cùng lợn răng kiếm một con cắn vải bày hàng, một con điên cuồng như Husky xé sô pha!
Hai thanh đao của bọ ngựa xanh giống như đang băm nhân bánh sủi cảo, điên cuồng chặt không ngừng!
Cái đuôi của Duệ Hư Long Thú lắc lư trái phải, đùng đùng quất trên tấm vải bày hàng!
Bên trong vải bày hàng truyền ra từng đợt tiếng kêu sảng khoái của Giang Nam: "Đúng đúng đúng~chính là chỗ này! A~ thoải mái!"
Lần này nhóm ác thú càng tức giận, ngao ngao thét lên, thế nào cũng phải đánh chết Giang Nam!
Giang Nam vùi người bên trong vải bày hàng, chống cằm vẻ mặt trầm tư!
Dù sao như vậy mãi cũng không phải chuyện tốt a, tuy rằng tạm thời vải bày hàng gánh vác được!
Có quỷ mới biết hắn phải bị vây đánh bao lâu? Nếu đến mấy tiếng, thì đợt này bản thân hắn phải nợ hệ thống bao nhiêu tiền?
Nửa đời sau làm công cho hệ thống cũng không chừng!
Lại nói thế nào cũng là bị một đám linh thú vây đánh, đè trên mặt đất đạp, thật mất mặt a, thật mất mặt!
Truyền ra ngoài tổn hại uy nghiêm của Nam Thần ta, cổ vũ bọn Long Thu kiêu căng phách lối a!
Nhưng hôm nay bản thân ăn khốn linh châu, muốn đi cũng không đi được!
Nghĩ tới đây Giang Nam không khỏi khẽ giật mình, linh lực dị năng bị phong ấn, nhưng hẳn không ảnh hưởng tới bánh bích quy đi?
Nếu có thể ăn được rồng hổ, nói không chừng có thể ngược gió lật bàn!
Về phần anh đào may mắn, trăm triệu lần Giang Nam cũng không dám ăn, vốn đã có tiên đoán sẽ chết!
Thời gian may mắn vừa tới, nói không chừng ác mộng liền trở thành sự thật!
Trong lúc nói chuyện lấy ra một cái bánh bích quy cầm tinh liền nhét vào miệng ăn hết!
Là bánh bích quy khỉ, mở ra mắt vàng, ngay cả vải bày hàng cũng có thể nhìn thấu, nhưng cái này cũng không có tác dụng gì a?
Bạn cần đăng nhập để bình luận