Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1582

Chương 1582
Sờ qua mũi, ở giữa cổ Giang Nam hung hăng hít một cái!
Ngay sau đó miệng nhỏ tiến đến bên tai Giang Nam nhẹ giọng nỉ non!
"Tiểu khả ái~ Cùng nhau tạo tiểu hài nha? Cái loại sinh một ổ chín đứa!"
Giang Nam: A???
Giang Nam trực tiếp choáng váng!
Cái này...... Đây đến tột cùng là tiến triển quỷ quái gì a?
Vừa lên liền muốn tạo tiểu hài tử? Còn muốn một ổ chín đứa?
Bình thường Sơn Miêu tuyệt đối không có khả năng nói ra loại lời này a!
Nhưng...... Nhưng Sơn Miêu như vậy cũng quá đáng yêu đi?
Yêu yêu!
"Sơn Miêu ~Trực tiếp sinh con sao? Đây…đây có phải là hơi có chút nhanh a?"
Chỉ thấy Sơn Miêu ôm chặt Giang Nam, hình trái tim trong con mắt càng thêm sáng chói!
m thanh trở nên trầm thấp và giàu từ tính!
"Hừ hừ? Nhanh sao? Loại chuyện này không phải nên bước đúng chỗ sao?"
"Trong mắt bổn miêu chỉ có ngươi! Tiểu khả ái của ta~"
Giang Nam: …
Sao tính tình của Sơn Miêu lại đột nhiên đại biến a?
Thật biết chọc người, Cái này… Cái này chẳng lẽ là tác dụng phụ của bánh bích quy rồng?
Lời tỏ tình một xâu!
Phải biết rằng loại rồng này, rất lợi hại!
Bản tính của rồng vốn dâm!
Sơn Miêu sở dĩ như vậy, vừa lên liền muốn cùng ta sinh con, là bị bánh bích quy rồng ảnh hưởng?
"Không… Không được! Đây không phải chủ ý của ngươi, ta không thể nhân cơ hội chiếm tiện nghi của ngươi a, ta..."
Chỉ thấy Sơn Miêu thâm trầm nỉ non!
"A? Vậy sao? Nhưng ngươi phải biết! Nơi ánh nắng không chạm tới được, ngươi có thể..."
"Hôm nay, không phải ngươi thì không thể!"
Giang Nam: !!!
Cái này...... đến tột cùng là ý gì chứ, ai chịu nổi a? Cho dù da mặt Giang Nam dày, có thể đỡ được bom hạt nhân!
Cũng không chịu nổi lời chọc ghẹo của Sơn Miêu như vậy?
Giờ phút này mặt đỏ như bàn ủi, cắn răng một cái, giậm chân một cái!
Lão tử dù nói thế nào cũng là đàn ông!
Sơn Miêu bởi vì bánh bích quy rồng mới biến thành cái dạng này!
Ta phải chịu trách nhiệm, giúp cô ấy giải quyết vấn đề này mới được!
Nhưng đúng lúc này, vẻ mặt Giang Nam đột nhiên cứng đờ...
Mà ở trong góc nhìn của Sơn Miêu, Giang Nam đang nhào tới lại đột nhiên biến mất không thấy gì nữa!
Không khỏi tràn đầy kinh ngạc?
"Người...... người đâu?"
"Sơn Miêu! Nơi này oa!"
Trong không khí mơ hồ truyền đến tiếng kêu nhỏ như ruồi muỗi!
Tìm kiếm khắp nơi, lại thấy trên vai mình một người nhỏ bé đang đứng...
Chỉ thấy giờ phút này Giang Nam bị biến nhỏ thành kích cỡ 1,8 cm!
Thậm chí cũng không cao bằng nắp bút, đang đứng trên bả vai cô không ngừng vẫy tay với cô!
Sơn Miêu khẽ giật mình, ngay sau đó quay đầu đi chỗ khác, "phụt" một tiếng bật cười!
Phụt ~
"Ngươi...... Ngươi như thế nào lại trở nên như vậy a?"
Giang Nam cũng sắp khóc, quả thật giống như bản thân hắn đoán!
Phàm là đồ vật bánh bích quy chuột phóng đại qua, nửa giờ sau đều sẽ co nhỏ lại với kích thước nguyên bản gấp 100 lần!
Bản thân hắn bây giờ cũng biến thành Giang Hạt Đậu......
"Là tác dụng phụ của bánh bích quy chuột, sợ là chỉ có chờ 24 giờ mới có thể khôi phục về nguyên trạng!"
Sơn Miêu trợn tròn mắt: "Như này làm sao sinh con với ta?"
Giang Nam che mặt! Ngươi thật sự định sinh con sao?
"Chuyện cho tới bây giờ cũng chỉ có thể như thế! Còn nhớ lần đầu tiên ta và ngươi gặp mặt, ngươi thi triển tuyệt chiêu với ta không?"
Sơn Miêu ngẩn ra: "Lần đầu tiên gặp mặt?"
Trí nhớ của cô đột nhiên bị kéo xa, trong thoáng chốc nhớ tới lần đầu tiên gặp Giang Nam, là thi triển thủ đao với hắn đi?
"Ngươi đừng…"
Nhưng mà đã chậm, Giang Hạt Đậu thuấn di tới sau cổ Sơn Miêu!
Trên đầu là sừng trâu, hiệu quả hất bay bộc phát!
Nhìn đầu trâu của ta!
Cổ Sơn Miêu đột nhiên ngửa thành đường độ cong kỳ dị, phát ra một tiếng răng rắc, sau đó cả người đều bị đánh bay ra ngoài, liên tục đụng xuyên qua mấy bức tường bê tông của tòa nhà!
Đỉnh đầu bị đụng tạo thành mấy cục u lớn, trực tiếp bị đánh ngất!
Lúc này Giang Nam mới thở phào một hơi!
Cũng không còn cách nào a, tác dụng phụ của bánh bích quy rồng khó chơi như vậy!
Chính hắn cũng chỉ có thể đánh ngất Sơn Miêu, để cho cô sống qua 24 giờ này!
Bằng không thì trời mới biết sau này cô sẽ biến thành bộ dáng gì a!
Hy vọng cô ấy tỉnh lại sẽ không giết ta?
Chỉ thấy Giang Hạt Đậu mang theo Sơn Miêu thuấn di một cái trở về phòng ký túc xá, đặt cô nằm lên giường!
Lúc này mới thở phào nhẹ nhõm!
Xem ra cái bánh bích quy rồng này không thể ăn bậy a?
Sắp xếp xong cho Sơn Miêu!
Giang Nam tản bộ trong hành lang vẻ mặt trầm tư!
Bánh bích quy rồng mặc dù cường hãn, nhưng tác dụng phụ cũng thật kinh người, không ngừng nói lời tâm tình tìm người tạo em bé?
Nếu để cho Sơn Miêu tỉnh lại, nhớ tới những lời đã nói với hắn......
Sợ là trực tiếp xấu hổ đâm đầu vào tường mà chết!
Đúng lúc này, Giang Nam cảm thấy trước mắt tối sầm, đột ngột ngẩng đầu!
Chỉ thấy một bóng râm hung mãnh bao trùm về hướng mình, kèm theo đó là cơn gió lốc cường hãn, thậm chí thổi da mặt của Giang Nam đến biến dạng!
Đế giày của ai? Không thấy dưới chân có người sao? Còn là đế giày màu đỏ? Hả? Màu đỏ?
"Pháo Trâu Điên!"
Giang Nam nhảy một cái, sừng trâu hướng lên trời, trực tiếp đâm vào đế giày!
Bộc phát hiệu quả hất bay!
Mục Uyển đạp một chân xuống, cảm giác lòng bàn chân truyền đến một trận đau đớn bén nhọn!
Căn bản không kịp nhận ra chuyện gì, liền phát ra một tiếng hét thảm, cả người trực tiếp xoắn ốc thăng thiên!
Một phát phá vỡ trần nhà, bay không còn bóng dáng!
Chung Ánh Tuyết Hạ Dao theo sát phía sau ngơ ngác nhìn Mục Uyển phá vỡ trần nhà bay ra ngoài!
Chuyện gì vậy?
Sao lại bay lên tại chỗ không hề có dấu hiệu?
Trong tầm mắt không còn màu đỏ, lúc này Giang Nam mới thoải mái đứng lên, vừa thấy Chung Ánh Tuyết cùng Hạ Dao mắt không khỏi sáng ngời!
Thuấn di một cái rơi vào chóp mũi Chung Ánh Tuyết!
Chung Ánh Tuyết nhìn Tiểu Nam trên chóp mũi, cả người đều choáng váng!
"Sao ngươi lại biến nhỏ như vậy?"
Hạ Dao: Phụt~
"Ha ha ha! Ngươi...... Giang Hạt Đậu? Thế này cũng quá đáng yêu đi?"
Mặt Giang Nam tối sầm: "Tác dụng phụ của bánh quy chuột, ta cũng không muốn a?"
Chung Ánh Tuyết cũng không nín cười, cẩn thận từng li từng tí nâng Giang Nam trong lòng bàn tay, hai tay bưng lấy!
"Chúng ta đi thẩm vấn Vivian, cô ta chết không mở miệng, Thái ca gọi chúng ta đi qua nghĩ cách!"
Giang Nam cười hắc hắc, vỗ ngực nói: "Ta giỏi nhất việc tra hỏi!"
"Đã có Đại Lục! Đi đi đi!"
Bên ngoài phòng thẩm vấn có không ít người, ngay cả hệ tinh thần cũng tới!
Thi triển ảo giác tinh thần đối với Vivi bông tai cũng vô dụng!
"Thái ca? Tình huống thế nào?"
Tiếng ruồi muỗi truyền đến, ánh mắt mọi người tập trung vào lòng bàn tay của Chung Ánh Tuyết!
Nhìn Giang Nam phiên bản bỏ túi, tròng mắt thiếu chút nữa trừng rớt ra ngoài!
"Con mẹ nó! Ngươi...... Cái này...... Tê~......"
Bạn cần đăng nhập để bình luận