Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 490 -



Chương 490 -




Giang Nam mặc kệ, trực tiếp đẩy Lãnh Yên dựa vào vách tường!
"Đều giấu ở đâu? Nhanh giao nộp cho ta!"
Thân thể Lãnh Yên khẽ run rẩy, mặt đỏ giống như quả táo chín!
[Giá trị oán khí từ Lãnh Yên +1000! ]
"Phụt... Trong túi quần trái của ta!"
Lãnh Yên không biết nghĩ tới cái gì, bỗng dưng nở nụ cười!
Giang Nam đi lên liền lật túi ra!
Bốn viên linh châu cấp Hoàng Kim, tổng cộng 9 điểm tích lũy!
Giang Nam ngạc nhiên: "Thật đúng là có! Không phải tất cả các cô gái như ngươi đều giấu linh châu trong ngực sao? Sao ngươi lại đặt nó trong túi quần của mình?"
Trong ấn tượng của Giang Nam, Sơn Miêu như vậy!
Hạ Dao cũng như vậy!
Vẻ mặt Lãnh Yên xấu hổ!
Ngươi nghĩ cô gái nào cũng có vốn để giấu đồ trong ngực sao?
Vậy cho nên ngươi là đang ám chỉ ta tiết kiệm vải đứng không?
"Chỉ có bốn viên a!"
Lãnh Yên im lặng: "Ngươi cho rằng ai cũng giống như ngươi sao?"
Chỉ với mấy viên này vẫn là mình cùng đồng đội vất vả đánh tới!
"Vậy được rồi, liền buông tha cho ngươi, nhớ kỹ còn nợ ta một viên linh châu Hoàng Kim 3 sao chưa trả!
Lãnh Yên: "Hả?"
"Vậy bốn viên này?"
Còn nợ à? Đều đưa ngươi hết 4 viên rồi!
Giang Nam một tay đút trong túi: "Đây là ta dựa vào bản lĩnh cướp! Nó là của ta! Ngươi nợ ta là ngươi nợ ta!"
[Giá trị oán khí từ Lãnh Yên +666!]
Thiếu chút nữa trực tiếp phun máu!
Có cần phân rõ ràng như vậy không?
Ngươi đều đã cướp hết đồ của ta! Xong rồi ta vẫn phải trả nợ cho ngươi!
Tại sao một chuyện vô lý như vậy khi từ trong miệng của ngươi nói ra lại trở nên hợp lý như vậy ah!
(=_= )
"Hình như ta cũng không thích ngươi tới như vậy!"
Giang Nam sửng sốt!
Vừa định nói chuyện, nhưng Lãnh Yên hít sâu một hơi nhắm mắt lại!
Mạnh mẽ điểm mũi chân lên, môi hướng về phía Giang Nam hôn tới!
Người đàn ông này! Đáng giá để bản thân làm vậy!
Giang Nam: !!
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao đều nóng nảy!
Trong nháy mắt, Lãnh Yên cảm thấy môi mình mềm nhũn!
Còn có một mùi sữa!
Mà giờ phút này, Tiểu Mira ngồi trên vải quầy hàng cười khanh khách!
Đôi môi đỏ trên gương mặt lạnh lùng từ trùng động vươn qua!
Khiến đứa nhỏ cười một trận!
Chung Ánh Tuyết: Phụt...
Cố nén ý cười, cô vội vàng xoay người lại! Không nỡ nhìn thằng! Không gian trùng động còn có thể dùng như vậy?
Hạ Dao: Ha ha ha...!!
Giang Nam: "Ngọt không?"
Lãnh Yên có chút đồng ý gật gật đầu!
Nhưng lại sửng sờ!
Sao Giang Nam lại có thể nói chuyện? Hắn không phải là cùng mình...
"Cái kia ~ hôn hai cái là được rồi! Khuôn mặt Tiểu Mira nhà ta đều bị ngươi hôn đỏ! ”
Lãnh Yên đột ngột mở mắt: !!
Hắn mở trùng động không gian?
Dời hôn đại pháp?
Cho nên vừa rồi nụ hôn của mình đều bị người ta thấy được?
Lại còn là hôn Tiểu Mira?
Trong nháy mắt, mặt Lãnh Yên trở nên đỏ hơn quả táo chín!
Ah, ah!
Có cần phải xấu hổ như vậy không?
Đã từng! Cô còn không biết xấu hổ là gì!
Kể từ khi biết Giang Nam! Lãnh Yên cảm giác mình đã không còn mặt mũi nữa!
[Giá trị oán khí từ Lãnh Yên +1000! ]
[Giá trị oán khí từ Lãnh Yên...]
Sau đó, cô che mặt rồi bỏ chạy!
Loại tình huống này, căn bản không có mặt mũi gặp người nha!
Chung Ánh Tuyết ôm lấy Tiểu Mira: "Hương vị đáng yêu! Chắc chắn ngọt ngào!"
Hạ Dao vặn eo: "Nhìn! Ta đã nói là đừng lo lắng, phải không?"
"Thẳng nam sắt thép là người mà người bình thường có thể gặm được sao?"
Còn ta? Ta thì tương đối lợi hại!
Đã gặm được hai lần! Ta quá đỉnh~
Mặt Giang Nam tối sầm, cũng chỉ có Đại Lang Diệt sẽ dùng chữ gặm này!
Mà cô đích thật đã gặm xuống!
Đúng lúc này, chỉ thấy một người đàn ông cơ bắp cao 10 mét bừng tỉnh!
Từ mặt đất bò dậy, vỗ vỗ ngực, điên cuồng gầm lên một tiếng: "Chiến với ta một trận! Gào!"
Trong nháy mắt, hào quang lại phát tán! Như mặt trời mọc!
Nhưng nhìn một mảnh yên tĩnh trong rừng, đầu óc không khỏi có chút mơ mơ màng màng!
Giang Nam che mặt: "Người anh em! Hồi phục linh khí! Thu thần thông đi!"
Ngô Lương: ???
......
Gần 6 ngày đã trôi qua kể từ khi trận đấu bắt đầu!
Có một số đội ngũ lựa chọn tổ đội săn giết linh thú, hiệu suất tăng lên rất nhiều!
Đám người Giang Nam bởi vì chuyện của Dracula mà chậm trễ, đã bị quân tiên phong bỏ xa!
Vì thế, Giang Nam quyết định đi thu hồi linh châu trên giấy nợ trước!
Cướp thêm một đợt nữa!
Đánh linh châu sao có thể nhanh hơn cướp linh châu?
Muốn làm giàu!
Chúng ta phải đi đúng hướng!
Lúc này, đoàn người điên cuồng lái xe chống cháy nổ trong rừng!
Ngô Lương vẫn là một người đàn ông cơ bắp hai mét!
Chẳng qua giờ phút này trên đầu còn mang theo một cái mũ bảo hiểm tai mèo!
Che đi ánh sáng chói mắt!
"Tiểu Nam! Tại sao chiếc xe này lại có màu vàng!"
"Đúng vậy! Tại sao nó thối như vậy a!"
Vẻ mặt Giang Nam chột dạ: "Có... Có sao?"
Không có hào quang che khuất, màn hình lớn của tổng bộ Long Uyên rốt cục cũng biểu hiện ra hình ảnh!



Bạn cần đăng nhập để bình luận