Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 58: Lại mặt 2

Chờ bọn họ tắm rửa xong xuôi trở về, Lâm Uyển cũng vội vàng lau qua, rồi bảo anh đến phòng tây thoa dầu thuốc cho anh.
Tuy rằng bà Lục không nói lời nào, lại dùng ánh mắt vô cùng âm trầm đánh giá bọn họ, tựa như đang tìm chứng cứ gì đó. Bà ta nhịn không được châm chọc: “Đã thông đồng với nhau rồi, cứ mau mau chung một giường đi, đừng giả vờ đứng đắn!”
Ngược lại Lâm Uyển không sao cả, Lục Chính Đình nằm một mình một bên cũng không có gì. Cô tin tưởng anh là chính nhân quân tử, sẽ không làm gì với cô. Cô nhìn ánh mắt thẳng thắn vô tư của Lục Chính Đình, khoa tay múa chân một lúc, chỉ vào giường: “Buổi tối anh có thể ngủ ở trong này.”
Ánh mắt trong sáng của cô khiến Lục Chính Đình không dám có ý nghĩ gì, anh quyết đoán lắc đầu.
Lâm Uyển cũng không biết anh cố kỵ cái gì, nghĩ rằng anh chắc chắn có có ý nghĩ của mình, dù sao không phải vợ chồng thật, trai đơn gái chiếc chung một giường quả thật không được tốt.
Buổi tối cô muốn câu thông 999, kết quả nó ngáp một cái: “Hôm nay thật sự là mệt chết tôi, còn phải tăng cường chữa trị hệ thống, sẽ không nói chuyện đêm khuya đâu, ký chủ ngủ ngon moa moa.”
Lâm Uyển: “…” Này mi tỉnh tỉnh, mi không phải người!
Ngày hôm sau Lâm Uyển nhớ tới việc trở về nhà mẹ đẻ sáng sớm đã dậy, xuống giường trông thấy Lục Chính Đình chống hai cây nạng xuống giường, ngồi trên xe lăn mang giày.
Anh nhìn thấy Lâm Uyển, chào hỏi cô: “Chào buổi sáng.”
Lâm Uyển cười cười, cũng nói chào buổi sáng.
Bà Lục buồn ngủ, nhịn không được mắng: “Chào buổi sáng cái rắm, cút đi, đừng để tao mất ngủ.”
Không ai để ý bà ta.
Lâm Uyển múc nước cùng rửa mặt với Lục Chính Đình, sau đó anh đi mượn xe, cô thì thu dọn một chút.
“À à à, ký chủ muốn dẫn Tiểu Đình Đình về nhà mẹ đẻ à. Tiểu Đình Đình rất vui vẻ đó.”
Lâm Uyển: “Tôi thấy mi càng vui vẻ, tôi hỏi mi, mi chỉ buộc định với tôi sao?” Tối hôm qua cũng không biết ai nói mình mệt mỏi muốn chết không trò chuyện cùng.
999: “Đương nhiên! Ôi chao cô có gì hoài nghi sao? Hic hic hic, ký chủ hoài nghi tôi dối lừa, rõ ràng Tiểu Cửu một lòng như vậy.”
Thấy bộ dáng nó vui vẻ như vậy, Lâm Uyển không nhịn được mà đùa lố nó, khiến Tiểu Cửu oán giận sáng sớm đã hic hic hic không ngừng.
Cuối cùng 999: “Thật xin lỗi, hệ thống đang treo máy, xin vui lòng gọi lại sau.”
Lâm Uyển: “…” Mi sửa chữa xong, rồi học những kỹ năng này à?
Chị dâu cả Lục cũng vui vẻ rạo rực thức dậy, tối hôm qua ăn ngon, nhìn thấy ông bà cụ kinh ngạc lại vui sướng, bước chân đều nhẹ nhàng vô cùng.
Anh cả Lục trừng mắt liếc nhìn cô ta một cái: “Đừng phấn chấn, cả người không được hai lạng, em đâm vào tròng mắt mẹ, cẩn thận bị đánh.”
Chị dâu cả Lục lảo đảo một cái, cuối cùng lại không dám tranh luận, trong lòng chỉ dám âm thầm bắt chước bộ dáng Lâm Uyển giận dỗi trở về: Tròng mắt của mụ già đó đui rồi, đâm rồi lại làm sao chứ!
Bởi vì Lâm Uyển muốn về nhà mẹ đẻ, chị cả Lục vội vàng nấu cơm, cháo hoa màu thêm ổ bánh ngô.
Lâm Uyển: “Chị dâu cả, trong ổ bánh ngô nhỏ dầu, lại kiếm dưa muối mang theo ăn.”
“Được!” Chị dâu cả Lục vui vẻ đồng ý.
Lâm Uyển phái Lục Minh Lương lặng lẽ đi múc dầu.
Lúc này gian nhà thấp bé, năm giờ trong phòng vẫn tối đen, trước giường càng tối, Lục Minh Lương rón ra rón rén đi vào cũng không có động tĩnh gì.
Ông Lục thức dậy, nhìn thấy, muốn nói cái gì, cuối cùng nhịn lại, tránh cho bà vợ biết lại cãi lộn. Hơn nữa thêm tí dầu, đồ ăn đó quả thật là rất thơm.
Lục Minh Lương múc dầu xong vui sướng hài lòng bưng chén đi ra, đừng nhìn trong phòng tối đen, cậu bé không có thói quen đốt đèn ở trong phòng, hành động tự nhiên, tuyệt đối sẽ không làm bể chén.
Khi ăn cơm bà Lục còn nằm giận dỗi ở trên giường, bởi vì tối hôm qua bà ta khát nước uống một bụng nước, kết quả ngủ không ngon thức dậy mấy lần, vốn không ngủ ngon.
Chị dâu cả Lục vì không cho bà ta xuống dưới cùng ăn cơm, vội vàng dọn lên cho bà ta: “Mẹ, mẹ không thoải mái cũng đừng xuống giường, con hầu hạ mẹ.”
Lâm Uyển nghe thấy giọng nói vui vẻ đó của cô ta, không khỏi nhớ tới nội dung cốt truyện. Chị dâu cả Lục sau hậu sản bị chứng hậm hực, hơn nữa bị đánh quá mức, tinh thần đã có chút thất thường, cởi truồng chạy hết thôn, chờ sau khi cô ta thanh tỉnh lại bị bà Lục và anh cả Lục ghét bỏ, xấu hổ và giận dữ không chịu nổi cuối cùng uống thuốc trừ sâu chết đi.
Hiện giờ thấy chị dâu cả Lục có lẽ vẫn tốt, chỉ cần không bị đánh hẳn là sẽ không nghiêm trọng như vậy.
Cơm nước xong xuôi, Lâm Uyển chào một câu với chị dâu cả chị dâu hai, mang túi vải bố cùng Lục Chính Đình đi ra khỏi cửa, thì nhìn thấy Lục Chính Hành đến đưa xe lừa.
Lâm Uyển nói lời cảm ơn với anh ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận