Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 577: Mắng chửi

Trước tiên loại bỏ cục máu, nhanh chóng cầm máu, rồi lại tách nhau thai, nếu có xuất huyết một chút thì tiếp tục ngừng máu, làm dần từng bước tuy vội nhưng không loạn.
Phẫu thuật lần lượt hoàn thành, đám người Triệu Diễm Tú cũng thở phào nhẹ nhõm, quần áo phẫu thuật cũng đã ướt nhẹp.
Cũng may có bác sĩ Lâm ở đây, bằng không bọn họ còn không biết phải làm thế nào, cô chính là định hải thần châm của bọn họ, có cô ở đây, bọn họ mới chắc chắn.
Chuyện sau đó nói ra cũng đơn giản, nhưng các bác sĩ có mặt ở đó lại có thể cảm giác được loại căng thẳng và bức thiết đó một cách rõ ràng, đặc biệt là trong lúc một mạch máu lớn xuất huyết, nếu không phải Lâm Uyển nhanh tay nhanh mắt, thì hiện tại phỏng chừng còn đang bận truyền máu và cấp cứu.
Đợi sau khi khâu vết mổ lại, chồng của Khưu Thụy Nga là Vương Tài mới vội vàng chạy từ nhà tới.
“Vợ ơi!” Anh ta đập rầm rầm cửa phòng phẫu thuật.
Khưu Thủy Anh đi qua, trừng mắt nhìn anh ta: “Hô to gọi nhỏ cái gì? Đợi ở bên ngoài, sau nửa tiếng nữa đi tới phòng bệnh.”
“Chị cả, vợ em thế nào rồi? Sinh gì rồi?” Anh ta rướn cổ nhìn vào bên trong, nhưng cửa đang đóng, rèm đang kéo, chẳng nhìn thấy gì hết.
Khưu Thủy Anh tức giận đáp: “Sinh một đứa con, chứ còn có thể sinh cái gì nữa?”
Vương Tài vội vàng cười lấy lòng: “Em hỏi thay cha vợ thôi, ông cụ thích cháu trai, vợ em ổn chứ? Cha mẹ em sẽ tới sau, qua đây chăm nom.”
Khưu Thủy Anh kêu anh ta đi làm thủ tục nhập viện, giao các khoản phí.
Bây giờ bọn họ đều có đại đội chữa bệnh, mà đại đội lại hợp tác với các phân viện, cho nên các xã viên đi khám bệnh cũng được chi trả các hạng mục. Hơn nữa khoản bảo vệ sức khỏe của mẹ và bé này, đến bệnh viện sinh con có thể được chi trả hơn phân nửa, chỉ cần trả một ít tiền thuốc, và giường bệnh là được. Hơn nữa hiện tại nghề phụ ở đại đội đều đã được thành lập, các đại đội cũng có tiền, các xã viên cũng có thể đi làm kiếm tiền, tình hình khám bệnh khó khăn và đắt đỏ ở những năm sáu mươi đã có sự cải thiện rất lớn ở chỗ bọn họ.
Vương Tài làm thủ tục xong, thì cha mẹ anh ta cũng tới, vào cửa nhìn thấy anh ta ở chỗ quầy thu đã hỏi sinh gì.
Vương Tài: “Sinh cái gì, chắc chắn là em bé rồi, còn có thể sinh gì nữa hả mẹ?”
Cha anh ta trừng mắt nhìn anh ta, mẹ anh ta thì giơ tay đánh anh ta một cái: “Là con trai hay là con gái hả? Con nói với mẹ ngay, bây giờ kế hoạch hóa gia đình cũng sắp bắt đầu rồi, con chưa nghe nói em gái nhà dì tư con nói trong thành phố đã sớm kế hoạch hóa gia đình rồi sao? Nói không chừng chỗ chúng ta cũng sắp bắt đầu rồi, đến khi đó một nhà chỉ có thể sinh một đứa, nếu như con không có con trai…”
“Giời ơi, cha mẹ tuyệt đối đừng nói lời này, nếu như để bác sĩ nghe thấy sẽ đuổi cha mẹ ra ngoài đấy.” Vương Tài sợ hãi, nhanh chóng nhìn đông ngó tây, bác sĩ ở bệnh viện này có thành kiến rất lớn với việc trọng nam khinh nữ, dù thế nào cũng không cho phép người nhà nói ở đây.
Trước đó anh ta ở nhà Khưu Thủy Anh, nghe mẹ chồng cô ta nói có không ít người tới tìm bác sĩ Lâm xem mạch, giả bộ thuận tiện hỏi thử là nam hay nữ, bác sĩ Lâm cũng không phản ứng gì. Còn có người cố tình vượt đường xa tới đây, tốn nhiều tiền hỏi, nhưng bác sĩ Lâm lại đuổi thẳng cổ ra ngoài.
Lúc này Khưu Thụy Nga và đứa trẻ đã được đẩy trở về phòng bệnh, Vương Tài nhanh chóng đi qua.
Bà cụ nhà họ Vương liếc mắt nhìn, lập tức nói thầm với với ông cụ: “Lão già, ông đợi tôi ra hiệu, nếu là con trai thì ông về nhà giết gà hầm canh gà mang qua đây, nếu là một đứa con gái thì ông về nhà luôn, không cần ở đây phí sức nữa…”
“Bản thân bà ta cũng là đàn bà, tại sao lại coi thường con gái chứ?”
“Có khả năng bà ta cảm thấy mình là hoàng thái hậu, phải có cháu trai để kế thừa hoàng vị chăng?”
“Đại Thanh đã diệt vong từ lâu rồi, bà ta lấy đâu ra hoàng vị nữa? Còn nữa, chỉ có Vương mẫu nương nương hoặc là thất tiên nữ, chứ có từng nghe nói bà ta có bảy tiên nam bao giờ đâu.”
“Anh nghe thím ba nói có thể chuyển giới, không muốn làm phụ nữ có thể chuyển giới làm đàn ông, không muốn làm đàn ông thì cắt đi làm phụ nữ, ha ha, em nói xem có phải bà ta muốn đổi với ông già nhà bà ta không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận