Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 387: Trộm cắp 9

Nhưng bọn họ ăn cũng không cảm ơn, còn ngại canh khoai lang nhão nước nhạt thếch, không ăn đồ khô được.
Con trai con dâu nhà họ Lục tức giận không cho phép bác cả Lục tiếp tế bọn họ nữa, để bọn họ tự ăn không khí đi.
Bọn họ bắt đầu ăn của thanh niên trí thức khác, ăn của cán bộ đại đội, ăn của các xã viên khác, dù sao chỉ cần da mặt dày, luôn có thể ăn trực lưu loát trôi chảy.
Nhưng loại người này vừa tới danh tiếng cũng bị phá hủy, các xã viên lén lút báo cho nhau biết, đều trốn tránh bọn họ.
Bọn họ không ăn trực được lập tức nghĩ cách đi trộm, trước tiên trộm của đại đội, trộm ít nhưng nhiều lần, sẽ không bị phát hiện, sau đó lại trộm của nhà xã viên.
Đầu năm nay, mỗi nhà chỉ xây mấy căn nhà gạch vuông như thế, khoai lang trong nhà quá nhiều không chỗ thu vào thì chất đống trong phòng hai vợ chồng, mặt khác năm nay bắp được chia đều là loại không tách hạt, các xã viên trực tiếp thắt lại treo ở trên tường, trên cây, trên cọc gỗ ngắn.
Bọn họ muốn đến nhà người khác thuận tiện trộm bắp, khoai lang linh tinh.
Nhưng trộm cắp dù sao cũng không phải cách, trộm lương thực của một gia đình hai lần sẽ bị phát hiện.
Dù sao bây giờ lương thực nhà ai cũng không sung túc, bắp treo trên tường, người trong nhà đi vào đi ra đều nhìn thấy, đột nhiên chỗ đó thiếu một bắp, vậy sẽ trống ra một khoảng, thần kinh của cả nhà đều bị nhấc lên.
Mọi người thảo luận còn có thể không biết là ai sao? Đương nhiên cũng không trót lọt.
Sau đó ngày hôm qua nhà Lâm Uyển lại ăn sủi cảo, gan heo, bọn họ muốn đến nhà Lâm Uyển ăn chực nhưng không dám, sau đó ở trên đường quấn quít lấy Lâm Uyển.
Ban đầu bọn họ muốn nhân lúc Thiệu Nghị Hàn “Đau” tìm cách làm đổ chén của Lâm Uyển lên mặt đất, sủi cảo đó dính bùn đất bị dơ rồi, bọn họ lập tức nhân cơ hội trộm về rửa ăn.
Nào biết rằng Lâm Uyển không bị lừa, liếc mắt một cái đã nhìn thấu không cho bọn họ cơ hội. Đồng thời, người bọn họ phái đi cướp gan heo cũng thất thủ.
Mấy người bọn họ càng nghĩ càng giận, cảm thấy thật sự rất uất ức.
Con mẹ nó, đang yên đang lành làm học sinh cấp ba ở trong thành phố, kết quả lập tức biến thành thanh niên trí thức bị nông dân ghét bỏ.
Đây quả thực là vô cùng nhục nhã!
Muốn ăn thịt!
Mấy người bọn họ nảy sinh ác độc, nhất định phải ăn thịt.
Cuối cùng vẫn là Thiệu Nghị Hàn có mưu kế, anh ta suy nghĩ ra một chiêu, trước tiên cướp gà của bác cả Lục, bởi vì nhà bác cả Lục có hai con gà không vào chuồng gà ngủ, luôn ngủ ở trên nhánh cây ngô đồng ở trong viện.
Gà trong chuồng gà chen chúc cùng một chỗ, vừa bắt sẽ khiến cho gà khủng hoảng, làm cho chúng nó kêu ó o cục tác lung tung, không dễ trộm. Nhưng gà trên cây, chỉ cần phương pháp thích hợp, có thể bất tri bất giác bắt chúng nó đi.
Thiệu Nghị Hàn đã phát hiện ra một quy luật, con gà này thật ra rất ngốc, vừa đến buổi tối thì giống như kẻ mù.
Gà ngủ ở trên chạc cây, chỉ cần đem một cái cây cột ở trước mặt nó treo ở vị trí cao một chút, con gà ngu ngốc đó sẽ nhảy lên.
Sau đó anh ta chỉ cần giữ vững vàng, nâng con gà đó vững chắc ổn định đi ra ngoài là được.
Buổi tối cả nhà bác cả Lục lên giường sớm, mùa đông lại tối, bên ngoài chỉ cần không có tiếng động người trong nhà hoàn toàn không biết.
Thiệu Nghị Hàn và Du Quốc Kiến lại bảo đi ra ngoài tìm thanh niên trí thức khác chơi, một nhà bác cả Lục cho rằng bọn họ đói chịu không nổi nên đi ra ngoài ăn chực, cũng không quan tâm.
Bọn họ không dám ăn ở trong thôn, sợ bị các xã viên phát hiện, mấy người chạy ra ngoài thôn tìm một căn nhà nhỏ canh đồng ruộng, ở chỗ đó giết gà rửa sạch sẽ, cũng không có công cụ tuốt lông hầm gà, trực tiếp dùng bùn bọc con gà còn lông, chôn dưới đất làm gà ăn mày.
Chờ gà ăn mày chín, tháo lớp bùn ra, hương vị bên trong thơm nức quả thực có thể khiến người ta nuốt đầu lưỡi vào.
Bọn họ vừa ăn vừa thương lượng ngày mai trộm của nhà ai, hoặc là trực tiếp trộm con chó càng đã nghiền.
Nhưng không nghĩ tới, tuy rằng bọn họ ăn trộm gà thần không biết quỷ không hay, nhưng các xã viên cũng sẽ dùng phương pháp loại trừ, gạt bỏ hết thảy không có khả năng, còn lại chính là có khả năng.
Buổi tối tận mắt thấy gà vào chuồng lên cây, lúc sau một chút động tĩnh cũng không có, chỉ có hai thanh niên trí thức ra ngoài đã khuya mới trở về. Cả đêm cũng không có nghe thấy tiếng gáy, kết quả buổi sáng hôm sau nhìn thấy thiếu một con gà, con gà này chẳng lẽ biến mất trong không khí?
Bạn cần đăng nhập để bình luận