Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 309: Giang Ánh Nguyệt 2

Giang Ánh Nguyệt ở bên cạnh nghe được, khen ngợi: “Chị cả, Minh Lương thật đúng là một đứa trẻ hiểu chuyện.”
Chị dâu cả Lục cười với cô ta: “Đều là nhờ con người của chị ba em tốt, đợi em vào cửa sẽ biết ngay.”
Gương mặt của Giang Ánh Nguyệt lập tức đỏ lên, cô ta dựa theo quy tắc về nông thôn, chứ không phải chạy theo Lục Chính Kỳ tới đây, nhưng thái độ của chị dâu cả Lục rõ ràng đã coi cô ta thành vợ của Lục Chính Kỳ, ngược lại giống như cô ta chạy tới để kết hôn với anh ta vậy.
Nhưng cô ta cũng không phủ nhận, nếu đã bước ra bước đầu tiên, vậy không còn đường lui nữa rồi.
Chị dâu cả Lục liếc mắt thấy cô ta đỏ mặt cũng biết cô ta xấu hổ, cười bảo: “Nếu như em ở điểm thanh niên trí thức các em không ở quen thì tới nhà đi, cũng tiện chăm sóc lẫn nhau.”
Giang Ánh Nguyệt đỏ mặt, giọng nói cũng nhỏ xuống: “Cảm ơn chị cả, em vừa mới tới cũng không hiểu gì cả, vẫn mong chị và chị hai dạy em nhiều hơn.”
Chị dâu cả Lục: “Đúng rồi, vừa rồi ở đằng trước có gặp chị ba em không?”
Giang Ánh Nguyệt cười khổ: “Chị cả, chị chưa nghe thấy sao? Vừa rồi cãi nhau đó…”
Chị dâu cả Lục bối rối: “Sao thế? Vừa rồi chị ở bên đó phơi thuốc không nghe thấy.”
“Bác sĩ Lâm có ý kiến với em, không quá thoải mái.” Giang Ánh Nguyệt rất bất đắc dĩ.
Chị dâu cả Lục: “Không thể nào, ở chung lâu rồi em sẽ biết, chị ba em rất rộng lượng, sẽ không so đo những chuyện nhỏ trước kia đâu.”
Cô ta nghĩ Giang Ánh Nguyệt và Lâm Uyển cũng là vì chuyện Lục Chính Kỳ đào hôn đó, bình thường Lâm Uyển không bao giờ chủ động nhắc đến, cô còn không thèm nhìn chú tư, cũng chưa từng nói một lời không tốt về Giang Ánh Nguyệt.
Lúc giữa trưa, Lục Chính Kỳ nói với cô ấy và chị hai về việc Giang Ánh Nguyệt về quê, nhờ bọn họ chăm sóc cô ta, tránh cho Lâm Uyển cố tình làm khó. Hai người bọn họ còn khuyên Lục Chính Kỳ đừng nghĩ nhiều.
Lâm Uyển người ta và Lục Chính Đình đang sống rất vui vẻ, hoàn toàn không dây dưa đến chuyện quá khứ. Cô cũng nhìn ra được, chỉ cần Lục Chính Kỳ không chủ động đi tìm Lâm Uyển gây sự chuyện quá khứ, thì cô hoàn toàn không nhắc tới, chỉ coi như không có người này.
Cho nên nếu nói Lâm Uyển làm khó Giang Ánh Nguyệt, chị dâu cả Lục hiển nhiên không tin.
Giang Ánh Nguyệt nở nụ cười: “Ngược lại cũng tốt, chị cả, em nghe nói chân anh ba… nhưng vừa rồi anh ấy đứng dậy.”
Chị dâu cả Lục: “Đây là do chị ba em lợi hại đó, con bé chữa đó.”
Giang Ánh Nguyệt rất có hứng thú, mới nghe ngóng chuyện của Lâm Uyển.
Lục Minh Lương kéo Tiểu Minh Quang chạy tới đằng trước, Lâm Uyển đã mượn được xe đẩy của đại đội.
Đợi khi đám người Lâm Uyển sắp đi, vừa vặn chị dâu hai Lục gánh lương thực đưa đến sân, cô ta đuổi theo gọi: “Em dâu!”
Lâm Uyển: “Chị hai, bọn em đi tới Lâm Gia Câu một chuyến.”
Chị dâu hai Lục lập tức kêu cô đợi đã, dù sao Lục Chính Đình không nghe được nên cô ta cũng không quan tâm nhiều, cô ta đè thấp giọng nói: “Em dâu, Giang Ánh Nguyệt đó tới thôn chúng ta rồi, em biết chưa?”
Lâm Uyển: “Em biết, nói là muốn học làm bác sĩ, bác sĩ Kim kêu cô ta và chị cả phân thảo dược.”
Chị dâu hai Lục bĩu môi: “Mới đầu chú tư còn gạt bọn chị, kêu bọn chị giúp chăm sóc cô ta cũng không nói thân phận thế nào. Chậc, chị cũng không ngốc, chị vừa đoán đã biết ngay.”
Trước đây tuy Lục Chính Kỳ và Giang Ánh Nguyệt có tình, nhưng cũng không công khai, người trong nhà chỉ biết anh ta quen một nữ sinh viên trong thành phố, mới đào hôn vì cô ta, nhưng lại không biết cô ta là ai. Lúc này đồng chí nữ về quê, Lục Chính Kỳ lại kêu các chị dâu giúp chăm sóc, còn có gì không biết nữa?
Chị dâu hai Lục nở nụ cười: “Em dâu, em nói xem nếu không thì là sao hả, kêu cô ta tới nhà ở thì sao? Vừa vặn làm bạn với bà cụ và em chồng.” Nói xong, cô ta che miệng cười.
Lâm Uyển: “…” Chị hai, chị như vậy em có lý do nghi ngờ chị muốn xem kịch mà không tốn tiền quá.
Không nói Giang Ánh Nguyệt thế nào, dù sao Lục Chính Kỳ cũng nợ nguyên chủ một lời xin lỗi, mỗi lần xuất hiện ở trước mặt cô đều là chỉ trích và nghi ngờ, chưa bao giờ thành thật xin lỗi, cho nên Lâm Uyển không chọn tha thứ, thà rằng cả đời không qua lại với nhau còn hơn.
Chị dâu hai Lục thấy Lâm Uyển thật sự không để ý, cũng không kiêng dè gì.
Ngược lại cô ta muốn xem bà cụ Lục đối xử với vợ chú tư thế nào, có phải vẫn là ra vào phải vấn an như ngày xưa nữa không, không nghe lời thì kêu chồng đánh, mà Lục Tâm Liên vừa gian vừa lười và tham vừa xảo trá, ngược lại cô ta muốn xem xem vợ chú tư có thể chịu được không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận