Thập Niên 70 Xuyên Thành Chị Dâu Của Nam Chính

Chương 105: Tiền trợ cấp

Những nội dung này 999 đã giúp cô kiểm tra những chỗ thiếu sót và bổ sung vào sổ tay chữa bệnh cơ sở, đương nhiên không thể làm khó được Lâm Uyển.
Chu Triều Sinh hỏi mấy vấn đề, Lâm Uyển đều đáp đúng.
Chu Triều Sinh: Hóa ra khi phụ nữ phải chịu kích thích thì còn có công hiệu như thế này nữa à?
Anh ta suy nghĩ Lâm Uyển ngoài bị Lục Chính Kỳ vứt bỏ mà gả cho Lục Chính Đình, thì không có điểm gì đặc biệt nữa. Vậy thì làm thế nào mà trong chốc lát cô lại biết khám bệnh, trí nhớ còn tốt nữa chứ? Rốt cuộc Lục Chính Đình kia có bản lĩnh gì giỏi giang mà có thể khiến cô thay đổi lớn như vậy?
Lâm Uyển nhìn khuôn mặt hiếu kỳ, kinh ngạc của anh ta cũng không giải thích, cười một cái rồi chào tạm biệt.
Lâm Uyển và Tiểu Minh Quang ở lại ngủ một đêm. Buổi tối nói chuyện với mẹ Lâm, dạy bà ghi lại tình hình của hai anh, thời gian phát tác, trạng thái đặc thù vân vân.
Buổi trưa hôm sau, bưu điện huyện thành.
Lục Tâm Liên trốn học chạy đến bưu điện xếp hàng, lúc đến lượt cô ta thì vội vàng hỏi: “Đồng chí, đơn chuyển tiền của tôi tại sao chưa đến, muộn 4, 5 ngày rồi.”
Trước đây rất đúng giờ, lần này không biết tại sao mà đến giờ còn chưa tới. Mỗi ngày cô ta đều đến hỏi một lần, lại một lần thất vọng quay về.
Nhân viên công tác nhìn cô ta một cái, người gửi tiền và người nhận tiền, lắc đầu: “Không có.”
Lục Tâm Liên không cam tâm: “Đồng chí, cô kiểm tra lại lần nữa đi.”
“Không có là không có.”
“Liệu có phải là do các cô bỏ sót rồi không, trước đây mỗi tháng đều rất đúng hạn mà!” Lục Tâm Liên sốt ruột, thái độ không được tốt lắm. Trước đây cô ta thường cẩn thận nịnh hót nhân viên công tác ở bưu điện. Bây giờ đã mấy ngày rồi không nhận được tiền, cô ta có chút không kìm được lửa giận.
“Mỗi tháng cô đều có nhưng tháng này lại không có. Chúng tôi có thể biến được tiền ra cho cô à? Cô không tin thì tự gửi điện báo hỏi đi.” Nhân viên công tác không còn kiên nhẫn để ý đến cô ta nữa.
Lục Tâm Liên nhìn sắc mặt đối phương không tốt thì lập tức xin lỗi: “Đồng chí, xin lỗi nhé. Tôi hơi sốt ruột. Anh ba tôi là quân nhân tàn tật, tiền trợ cấp mỗi tháng của anh ấy đều là tôi lĩnh. Nếu như không có số tiền này, anh ấy sống thế nào đây.”
Nghe cô ta nói như vậy, thái độ của nhân viên công tác tốt hơn một chút, dành sự tôn trọng cho những người quân nhân tàn tật nên lại giúp cô ta kiểm tra: “Trợ cấp của đồng chí Lục Chính Đình đã đến rồi.”
Lục Tâm Liên mừng như điên: “Giúp tôi rút ra với!”
“Xin lỗi, theo như yêu cầu thì đã gửi trực tiếp vào tài khoản của sổ tiết kiệm, mời lấy sổ tiết kiệm để rút.”
Lục Tâm Liên sững người, tình huống gì thế này? Sao anh ba lại lấy hết tiền trợ cấp rồi? Không phải chứ, trước đây đều là anh cả hoặc là cô ta lấy mà, 40 tệ không nhiều không ít.
“Đồng chí, cô giúp tôi kiểm tra thêm đi, rốt cuộc là có chuyện gì thế? Trước đây đều là nhận tiền mặt mà, 40 tệ một tháng không nhiều không ít.” Lục Tâm Liên vô cùng sốt ruột, hận không thể cướp lấy quyển sổ để tự xem.
Nhân viên công tác kia trước đây đều xử lý chuyện này, cũng ấn tượng với cái tên Lục Chính Đình, cô ta nói: “Tổng cộng là 78 tệ, trước đây chia ra hai lần chuyển, quá rắc rối. Bây giờ nhận một lần luôn nên tiện hơn rồi.”
Đầu Lục Tâm Liên ong ong, không dám tin nhìn cô ta: “Đồng chí, cô nói gì cơ, 78 tệ?”
Nhân viên công tác đó gật đầu: “Đúng vậy, trợ cấp của đồng chí Lục Chính Đình là 78 tệ, đã chuyển vào tài khoản tiết kiệm. Ôi chao, ngày nào cô cũng đến, đây là chưa lấy được à?” Sắc mặt của nhân viên công tác nghiêm khắc hẳn lên, theo bản năng cho rằng bị cán bộ thôn hay ai đó ăn chặn rồi. Dẫu sao Lục Chính Đình trước giờ chưa từng tự đến lấy tiền, lỡ như người được ủy thác tính toán anh thì sao.
Trong đầu Lục Tâm Liên ong ong, cô ta không chắc là Lục Chính Đình tính toán người nhà hay là có điều gì khác hiểu lầm.
Theo như lời nhân viên công tác nói, trước đây được chia làm hai phần để chuyển, một phần có giấy gửi tiền, một phần được chuyển vào tài khoản tiết kiệm. Giấy gửi tiền có cô ta và anh cả lấy, tài khoản tiết kiệm thì bọn họ không hề hay biết. Vậy tài khoản tiết kiệm kia anh ba tự cầm sao, hay là bị người khác tính kế?
Cô ta hỏi, nếu muốn rút tiền khỏi tài khoản tiết kiệm thì phải có tài khoản tiết kiệm và con dấu của bản thân, còn phải có giấy ủy quyền và giấy giới thiệu có con dấu của đại đội.
“Nói thế thì, người khác không thế lấy.”
Tâm trạng Lục Tâm Liên loạn cào cào, làm sao mà cô ta nghĩ đến chuyện anh ba sẽ giấu giếm gia đình chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận